30 phút sau Lâm Tiểu Nguyệt và Tiền Lam Nhã có mặt tại trung tâm thương mại. 2 cô bước xuống xe liền thu hút được ánh nhìn của mọi người, nhất là cánh đàn ông.
Lam Nhã dắt tay Tiểu Nguyệt đi nhanh vào trong trung tâm, vừa đi vừa hào hứng nói:
“ Đi nhanh lên nào, chúng ta lên tầng trên xem đồ dạ hội “
Tiểu Nguyệt vừa phải bước nhanh đuổi kịp tốc độ của Lam Nhã vừa nhắc nhở:
“ Ấy đi từ từ thôi, cẩn thận ngã. Chúng ta đang mang giày cao gót đấy “
Nhưng Lam Nhã không để tâm, cô kéo tay Tiểu Nguyệt chạy đến thang cuốn lên tầng 4 của trung tâm.
Đây là trung tâm thương mại rất nổi tiếng ở thành phố, nó thuộc quyền quản lí của Hàn gia - gia tộc lớn mạnh nhất nước M. Hàn gia không chỉ lớn mạnh về kinh tế mà còn là gia tộc đứng đầu trong giới hắc đạo. Trong nước M, không ai là không biết Hàn Tuấn Phong - chủ tịch của tập đoàn Hàn thị, 1 người đàn ông vừa xuất sắc, vừa tuấn tú lại vừa tài giỏi, lạnh lùng khiến cho bao người con gái chết mê chết mệt.
Lâm Tiểu Nguyệt và Tiền Lam Nhã đi vào trong 1 cửa hiệu nổi tiếng, bên trong là cả 1 thế giới toàn là đồ dạ hội thương hiệu cao cấp nhìn vô cùng lộng lẫy. Lam Nhã đi loanh quanh 1 chút liền tia ngay lập tức 1 chiếc đầm dạ hội màu xanh dương thẫm, cô liền hí hửng vào thay ngay. Riêng Tiểu Nghiệt thì vẫn đang đi ngắm nghía từ nãy tới giờ, cô càng nhìn càng mê những chiếc đầm dạ hội lộng lẫy. Mắt cô liếc nhìn sang khoảng trống giữa phòng đang đặt 1 chiếc đầm dạ hội màu đỏ vô cùng bắt mắt, chiếc đầm màu đỏ sang trọng, có 1 lớp voan bên ngoài và đính nhiều đá, kim cương lộng lẫy. Cô chốt ngay lập tức và đem vào thử.
Lam Nhã thay xong ra trước gương ngắm, cô vừa ngắm vừa suýt xoa:
“ Ý zời, chả biết ai mà xinh như thế này. Hí hí hí. Tiểu Nguyệt, cậu xong chưa? Mau ra xem hộ mình nè “
Tiếng Tiểu Nguyệt nói vọng ra:
“ Đợi mình chút, sắp xong rồi đây “
Lam Nhã với chiếc lược đặt trên kệ trước mặt chải, vừa chải vừa ngân nga hát. Lúc này Tiểu Nguyệt bước ra, Lam Nhã liếc nhìn sang liền ngây người, chiếc lược trong tay rơi xuống đất.
“ Trời đất quỷ thần ơi, đứa bạn tôi đúng là tiên giáng trần mà, đẹp xuất sắc “ - Lam Nhã vừa nghĩ thầm vừa ngắm nghía Tiểu Nguyệt. Gương mặt thanh tú, xinh đẹp, làn da trắng trẻo, mái tóc dài đen mượt được thả xuống kết hợp bộ váy màu đỏ vừa sang trọng lại vừa quyến rũ. Nhìn Tiểu Nguyệt lúc này vô cùng xinh đẹp.
Lâm Tiểu Nguyệt nhấc váy đi đến trước gương, nhìn mình trong gương cô tấm tắc:
“ Chẹp chẹp. Nhìn mình cũng xinh nhỉ Nhã “
Cô nhìn Lam Nhã trong gương hỏi.
1 giây, 1 giây, 3 giây, 4 giây. Lam Nhã vẫn đứng bất động nhìn cô chằm chằm, Tiểu Nguyệt quay lại đạo nhẹ vào vai Lam Nhã lớn tiếng gọi:
“ LAM NHÃ “
Lúc này Lam Nhã mới giật mình ú ớ, tay day day chán:
“ Haizz. Xin lỗi nhé mình bị hớp hồn đấy, tại cậu đẹp quá nên tớ đang mải ngắm “
Tiểu Nguyệt cười khúc khích:
“ Gớm, bà lại khéo nịnh lắm nữa “
“ Đâu, mình khen thật sự mà. Nhìn cậu như tiên giáng trần ý, à mà không phải, váy đỏ như máu sao làm tiên được, yêu hậu mới đúng. Hahaha “
“ Yêu hậu, nghe cũng được đấy. Tỏa ra sức quyến rũ mê người. Hahaha “
2 người vừa cười vừa trò chuyện phá vỡ không gian yên ắng trong cửa hiệu. Tiểu Nguyệt và Lam Nhã quyết định lấy 2 bộ này rồi đi thanh toán. Tiểu Nguyệt tiêu gần hết số tiền trong chiếc thẻ mà Lâm Tống đưa cho cô với chiếc váy kia, Lâm Tống đúng là keo kiệt mà, giám cá là ông ta cho Lâm Hạ số tiền gấp 2, gấp 3 của cô, nhưng mà cũng không sao vì cô cũng đã mua được váy dạ hội rồi. Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Lam Nhã đã kéo cô vào 1 quán ăn vặt trong trung tâm, vừa ngồi xuống bàn Lam Nhã vừa nói:
“ Lâu lâu mới được đi chơi vui như này, phải ăn chứ “
“ Ok ok, dù sao mình cũng hơi đói “ - Tiểu Nguyệt tán thành.
2 cô gọi 2 phần combo số 1, vừa ăn vừa nói chuyện đông chuyện tây. 2 người đang ăn thì nghe tiếng ồn ào, khi liếc xuống dưới đại sảnh của trung tâm thì thấy 1 đám đông người tụm lại ở trước cửa ra vào. 2 cô tò mò đứng lên rướn người qua lan can nhìn xuống, Lam Nhã ngay lập tức rít lên:
“ Aaaaaa. Là Hàn tổng kìa, là Hàn tổng kìa “
Lâm Tiểu Nguyệt còn chứ hiểu chuyện gì sảy ra thì đã bị Lam Nhã lôi đi tính tiền rồi kéo cô xuống đại sảnh.