Mọi ngươi làm theo lời của Hàn phu nhân, đến chiếc bàn rộng phủ khăn trắng trang trọng, bên trên có để một chiếc hộp gỗ to nhìn rất bắt mắt để quyên góp.
Cứ như được dặn dò từ trước, mọi người đến bên bàn đều xếp thành hàng ngay ngắn, lần lượt tiến lên quyên góp. Lâm Tiểu Nguyệt nhìn vậy khá ngạc nhiên, Cố Lại Xuyên như nhìn thấu được suy nghĩ của cô nói:
“ Đây được coi như một trong những quy tắc ngầm, nhất là ở những buổi tiệc quan trọng tương tự như này, đây cũng là một hành động thể hiện đức tính văn hóa “
“ À, ra vậy “ - Lâm Tiểu Nguyệt gật gù
“ Cô không ra quyên góp từ thiện sao??? “
“ Tôi không, ba tôi sẽ quyên góp thay mặt cho gia đình “
“ À. Vậy tôi ra đó quyền góp xong sẽ quay lại với cô “ - Cố Lại Xuyên nhìn cô cười, nháy mắt
Lâm Tiểu Nguyệt đỏ mặt, nhỏ giọng: “ Ừ, anh đi đi “
Lâm Tiểu Nguyệt nhìn Cố Lại Xuyên rời đi rồi lại tiếp tục ăn bánh. Lâm Tiểu say sưa ăn uống, lúc ngẩng lên nhìn quanh thấy ai cũng xì xào rồi nhìn ra phía cửa phòng nên cô cũng ngoảnh lại nhìn. Từ ngoài cửa một người đàn ông bước vào, Lâm Tiểu Nguyệt nghĩ “ woa, đúng là soái thật nha “. Nhưng một giây sau cô liền nhận ra, khuôn mặt anh tuấn ấy, chiều cao ấy, đôi mắt lạnh lùng ấy ko ai khác chính là Hàn Tuấn Phong. Trong đầu cô lại nhớ tới hôm ở trung tâm thương mại, mặt bất giác hơi đỏ lên. Hàn Tuấn Phong một thân âu phục đen bước vào, tiến tới chỗ Hàn phu nhân đứng bên cạnh bà, hai người nói gì đó với nhau rồi Hàn phu nhân nói:
“ Các vị sau khi đã quyên góp xong xin mời ngồi vào bàn tiệc, tôi còn một chuyện quan trọng muốn thông báo nữa “
Mọi người xôn xao:
“ Còn chuyện gì nữa sao? “
“ Sao Hàn tổng lại xuất hiện ở đây? “
“ Woaaaa. Hàn tổng đúng là đẹp trai quá điiii “
Cố Lại Xuyên kéo Lâm Tiểu Nguyệt đến bàn ngồi, những người khác cũng đã yên vị. Hàn phu nhân khoác tay con trai - Hàn Tuấn Phong đang đứng bên, nói:
“ Trong thiệp mời của mọi người, tôi đều ghi rằng các gia đình nên đưa theo các vị tiểu thư tới dự tiệc cùng, sẽ có một bấy ngờ. Tôi chắc là các vị cũng rất tò mò “
Bà ngừng một chút, đảo mắt quanh phòng tiệc rộng rãi, rồi nói tiếp:
“ Hôm nay đúng thật là rất nhiều vị tiểu thư đến đây dự tiệc cùng gia đình, tôi xin chân thành cảm on. Và điều bất ngờ hôm nay dành cho các vị đó là: Thông qua buổi tiệc này, tôi muốn gặp gỡ và tìm ra ý chung nhân cho con trai tôi, hay nói đúng hơn là hôm nay tôi sẽ TUYỂN CON DÂU “
Mọi người đều vô cùng bất ngờ, Hàn gia tuyển dâu đau phải chuyện nhỏ, vậy mà lại qua một bữa tiệc từ thiện như này để chọn sao. Các cô gái đều vội vội vàng vàng xin phép vào nhà vệ sinh chỉnh trang lại ( trong đó có cả Lâm Hạ), một số người thì ở lại phòng tiệc chui vào trong góc khuất lôi phấn, son,....ra dặm lại 1 lượt. Riêng có Lâm Tiểu Nguyệt vẫn đứng cạnh Cố Lại Xuyên ăn uống, Cố Lại Xuyên những tưởng cô sẽ như những cô gái khác, chạy đi trang điểm lại nhưng thấy cô như vậy liền rất ngạc nhiên. Anh lấy khăn tay lau khóe miệng còn dính bánh kem của cô, hỏi:
“ Không tính đi chuẩn bị chút sao? “
“ Hả? Chuẩn bị gì? “ - Lâm Tiểu Nguyệt tròn mắt hỏi
“ Đương nhiên là đi sửa sang lại cho xinh đẹp hơn để lọt vào trong mắt Hàn gia như bọn họ rồi “ - Cố Lại Xuyên vừa nói vừa hất hất đầu về phía những vị tiểu thư kia - “ Chả nhẽ cô không thích Hàn Tuấn Phong sao? “
“ Hửm? Không giấu anh, thích thì có một chút đó. Nhưng tôi không đến nỗi như họ “
Cố Lại Xuyên vừa định mở miệng nói tiếp thì Hàn phu nhân và Hàn Tuấn Phong bước đến bên cạnh họ, chào hỏi:
“ Xuyên Xuyên, lâu rồi không gặp con. Dạo này thế nào “ - Hàn phu nhân tiến tới ôm chầm Cố Lại Xuyên hỏi
“ Úiii “ - Cố Lại Xuyên lảo đảo không vững, lùi lại sau mấy bước mới đứng vững lại được, cười khổ cố gỡ tay Hàn phu nhân ra, nói - “ Bác gái xinh đẹp à, bác có thể nhẹ nhàng chút không, cả hai chúng ta có thể ngã đó “
Hàn phu nhân buông Lại Xuyên ra, cười cười:
“ Tại lâu ngày không gặp, ta nhớ con ý mà “
Rồi bà nhìn sang Lâm Tiểu Nguyệt:
“ Vị này là? “
“ Xin giới thiệu, đây là bạn con, Lâm Tiểu Nguyệt “ - Cố Lại Xuyên kéo cô qua, nói
Lâm Tiểu Nguyệt nhìn Hàn phu nhân đứng đối diện, cười tươi chào:
“ Cháu chào bác ạ “
Hàn phu nhân nghĩ thầm trong đầu: Úi, con nhà ai mà dễ thương thế này, tuyệt sắc giai nhân a.
“ Chào cháu, tiểu cô nương xinh đẹp “ - bà vừa nói vừa nhìn cô cười, nụ cười rất chi là có ý đồ nha.
Rồi bà kéo tay Hàn Tuấn Phong đang mặt mày khó chịu đứng đằng sau đến, nói:
“ Đây là con trai bác, Hàn Tuấn Phong. Chắc con cũng biết mà nhỉ “ - trong đầu bà đinh ninh chắc cô sẽ nói “ Dạ, cháu đương nhiên là biết anh ấy rồi, cháu còn rất ngượng mộ anh ấy nữa”
Ai dè cô cười vô tư nói:
“ Dạ, cháu cũng biết sương sương ạ “
Cả Hàn phu nhân và Cố Lại Xuyên đều ngạc nhiên, một nhân vật như Hàn Tuấn Phong mà cô chỉ biết sương sương ư? Còn Hàn Tuấn Phong đứng bên cạnh nhếch mày, khóe miệng cũng nhếch lên theo, nghĩ: “ Gì đây, lại chiêu trò lấy lòng mới? “