Cô Vợ Xinh Đẹp Vô Tình Của Tổng Giám Đốc

Chương 16: Chương 16: Chuẩn Bị Ra Tòa (Thượng)




- “Sáng hôm sau, bên ngoài cửa sổ ánh nắng chói chang chiếu vào chiếc giường bên trong phòng, có một cô gái xinh đẹp nằm nơi đó, từ từ mở mắt ra nhìn thấy căn phòng xa lạ màu xám chứ không phải màu trắng. Cô chống tay ngồi dậy, đảo mắt nhìn căn phòng rồi vỗ vào đầu của mình cho tỉnh táo lại thì cánh cửa phòng mở ra, Lãng Thần đi vào trên tay là chén canh giải rượu, thấy cô dậy đi đến hỏi”

- “Cô dậy rồi à!“. Đây là canh giải rượu, cô uống một chút đi cho khỏe

- “A“. “Cảm ơn anh!“. Xin lỗi vì đã làm phiền. Tối qua chắc anh mệt vì phải chăm sóc tôi. Cô nhận chén canh từ tay Lãng Thần cười ngượng ngùng.

- “Không sao đâu!“. Tối qua cô uống rất say , nên không mệt lắm đâu. Lãng Thần cười nói.

- “Vậy....Vậy sao...?“. Cô đỏ mặt lúng túng nói

- “Được rồi, cô mau vào phòng tắm rửa mặt đi, tôi có để khăn long ở trong đó đấy, xong thì cô xuống lầu nhé, tôi đã chuẩn bị đồ ăn sáng rồi đấy.

- “Ừ!“. “Tôi sẽ nhanh chóng xuống, anh đợi tôi một chút. Nói rồi cô bước xuống giường đi vào phòng tắm làm vscn. Sau khi làm xong cô bước xuống lầu đã thấy Lãng Thần bưng 2 tô phở ra. Lãng Thần thấy cô xuống thì lên tiếng

- “Ngọc” . Mau lại đây ăn thử xem tay nghề của tôi như thế nào. Cô “gật đầu” rồi bước lại bàn và ngồi ăn. Cô vừa ăn vừa thưởng thức, Lãng Thần thấy cô ăn ngon miệng như vậy anh rất vui ,ngồi ở đó chống cầm nhìn cô. Cô đang ăn vừa ngước lên thì thấy Lãng Thần đang nhìn mình, cô ngượng ngùng hỏi

- “E hèm!“. “Sao anh không ăn mà lại nhìn tôi như vậy??. Mặt tôi có dính gì sao??”

- “A!“.” Không có gì! Cô mau ăn đi kẻo nguội là hết ngon đấy. Lãng Thần vui vẻ nói

- “Được rồi!“.” Anh cũng ăn đi, đừng nhìn tôi như thế!“. Cô cười nói.

Cả hai đang ăn cười nói vui vẻ bỗng điện thoại cô reo lên, cô cầm lên nhìn thấy số của Vy liền nhăn mặt lại, thấy cô như vậy Lãng Thần hỏi

- “Sao vậy??“.” Cô không nghe máy à??”

- “À!“. Là vậy, tối qua tới giờ tôi không gọi điện cho Vy chắc giờ cậu ấy lo lắm.

- “Vậy cô mau bắt máy đi. Lãng Thần giục cô. Cô “gật đầu” rồi ấn nút trả lời thì bên kia vang lên tiếng giận dữ của Vy

- “Này!“. “Con nhỏ kia! Cậu đi đâu hôm qua tới giờ mà không nghe máy của tớ hã?? Cặu có biết là tớ lo cho cậu lắm không?? Tớ cứ sợ cậu có chuyện gì không đấy!! Cậu mau nói cho tớ biết cậu đang ở đâu??” Vy tức giận hét lên làm cho cô phải đưa điện thoại ra xa tránh bị khủng bố lỗ tai, còn Lãng Thần đang uống nước bị tiếng hét của Vy làm cho sặc....”khụ“....”khụ”

- “A“. “Anh có sao không??“. Cô thấy anh bị sặc thì hỏi

- “Tôi không sao đâu!! Cô đừng lo“. Nghe anh nói vậy thì cô yên tâm, cô cầm điện thoại áp vào nói

- “Vy, cậu đâu cần phải hét lên như vậy chứ?? Xém chút nữa là thủng màng nhĩ tớ rồi đấy.

- “Sao tớ lại không lo được, cậu đi mà lại không nói cho tớ biết tớ lo lắng cậu gặp chuyện gì, gọi cho Tiểu Mỹ thì nói là cậu rời công ty rất sớm mà không về nhà ,ruốc cuộc cậu đã đi đâu.”

- “Được rồi, cậu đừng có la hét trong điện thoại, hôm qua tớ đi dạo cùng Lãng Thần rồi gặp phải kẻ điên vô cớ gây sự với bọn tớ.

- “Kẻ điên??”

Rồi cô kể lại toàn bộ chuyện ngày hôm qua cô gặp Thiên Quân cho Vy nghe. Vy nghe xong liền “$&@$)/&&@&?);($...”

- “Vy à!” Hình tượng....Hình tượng... Nó quan trọng lắm đấy.

- “Khụ“.... Cô nhìn Lãng Thần ngượng ngùng cười với Lãng Thần một cái rồi xoay qua chỗ khác nói với Vy

- “Cậu đến phường xx, phố yy đón tớ đi.” Vy “Ừ” rồi cúp máy, Vy kêu Eric chuẩn bị xe để đưa cô đến đó đón Ngọc. Khi xe chạy đến nơi, Vy bước xuống xe nhấn chuông thì có người ra mở cửa mà người đó không ai xa lạ chính là Lãng Thần. Lãng Thần thấy Vy nhìn mình như sinh vật lạ liền hỏi

- “Sao vậy??“.” Bộ tôi có gì khác thường sao??”

- “A! Không có gì !“.” Ngọc đâu rồi??” Vy giật mình khi nghe anh hỏi thế liền liền lắc đầu

- “Ờ“. “Cô ấy đang ngồi trong phòng khách đó, cô vào đi“. Vy “Ừm” một cái rồi bước vào nhà cùng Lãng Thần. Vào nhà thấy cô, Vy kêu lên

- “Ngọc, thật là... Tớ đây thì lo lắng cho cậu còn cậu thì ngồi đó nhàn nhã uống trà. Cậu đúng là biết cách làm người khác lo lắng đấy.

- “Được rồi, được rồi... Cậu đừng tức giận nữa mà...cho tớ xin lỗi đi mà.... Cô thấy Vy tức giận liền làm vẻ mặt vô tội chớp chớp mắt nhìn Vy. Đầu Vy đầy hắc tuyến lắc đầu bó tay với cô rồi nhìn cô nói

- Thôi chúng ta về đi, đừng làm phiền Lãng Thần nữa. “À!” Đúng rồi tớ bên toà đã gửi thư đến rồi ,vào ngày mai đấy. Chúng ta mau về chuẩn bị để mai ra tòa giải quyết chuyện của cậu với tên đáng ghét đó nữa. Nghe Vy nói thế cô “Ừ” một cái rồi quay sang Lãng Thần tính chào tạm biệt anh thế nhưng anh lại hỏi, nét mặt mang theo vẻ lo lắng

- “Có chuyện gì mà cô phải ra tòa vậy?”

- “À”! “Ừ!“. Không có chuyện gì đâu anh đừng lo. Cô nhìn Lãng Thần lo lắng cho mình cô cảm thấy rất không quen

- “Có gì mà không nói được.” Để tớ nói cho. Là chuyện liên quan giữa Ngọc và người chồng cũ của cậu ấy đấy. Vy thẳng thắng nói vì cô biết Lãng Thần là thật lòng lo cho cô.

- “Vy à!” Cậu thật là.... Cô nhăn mặt nói

- “Thiên Ngọc này, nếu cô thực sự coi tôi là bạn thì cô hãy tin tưởng tôi, tôi sẽ giúp cô tìm 1 luật sư tài giỏi cho cô để cô giải quyết chuyện vào ngày mai khi ra tòa

- Nhưng như thế có làm phiền người bạn của anh không??“. Tôi chỉ sợ làm mất thời gian của bạn anh đấy. Cô ngại ngùng nói

- “Không sao!. Chỉ cần cô muốn thì bây giờ tôi sẽ gọi điện cho cậu ấy được chứ!“. Lãng Thần vui vẻ nói với cô

- “Vậy được rồi!. Tôi phải làm phiền anh lần nữa vậy. Cô cười nói

- “Ok!. Vậy cô cứ về nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ gọi cho cậu ấy đến gặp cô nhé. Lãng Thần nói

- “Được. Cảm ơn anh. Giờ tôi về đây, hôm qua cảm ơn anh cũng xin lỗi vì đã để anh phải ngủ ở ghế sofa. Cô cười ngượng nói

- “Không sao, lâu lâu ngủ ngoài sofa cũng vui mà. Lãng Thần cười híp mắt trả lời

- “Ờm!“. Thôi tôi về đây. Nếu có việc thì đến công ty tìm tôi. Tạm biệt. Cô vui vẻ đáp rồi quay sang Vy đang đứng ờ cửa đợi mình nói

- “Chúng ta về thôi, Vy. Vy “Ờ” rồi cả hai cùng bước ra xe, Eric ở trên xe đợi 2 người lên rồi khởi động xe rời đi, ngồi trên xe Vy nói với cô

- “Ngọc, tớ thấy hình như anh chàng đó thích cậu đấy”

- “Vy, cậu đừng có nói linh tinh làm gì có chuyện đó chứ!“. Cô nhướn mày nói

- “Ầy!“. Cậu không tin thì thôi. Tớ chỉ nói sự thật thôi. Nhìn vào cử chỉ và hành động của anh ta là tớ biết. Vy bĩu môi nói khi cô không tin

- “Thật là...! Tớ với anh ấy quyen không được bao lâu sao anh ấy có thể thích tớ được chứ!!” Được rồi, tớ hơi mệt, tớ ngủ một tí khi nào về tới thì gọi tớ dậy. Cô mệt mỏi dựa vào ghế nhắm mắt lại

- “Ừ!“. Cậu ngủ đi khi nào tới thì tớ gọi. Vy thấy cô mệt nên không trêu ghẹo cô nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.