Con Dâu Của Nhà Giàu

Chương 144: Chương 144: Tôi rất thích




Sau khi Cố Hải Sâm rời khỏi, phòng làm việc lại yên tĩnh trở lại. Phong Diệp Chương vội vùi đầu vào giải quyết những tài liệu còn chưa xem xong.

Trong chốc lát, Hứa Khiêm gõ cửa. “Tổng giám đốc, đã tiễn người đi rồi.” Cậu báo lại chuyện của Cố Hải Sâm, song Phong Diệp Chương lại lờ đi, vì vậy cậu mới nói sang chuyện khác.

“Phải rồi, tổng giám đốc, lúc nãy vừa mới nhận được tin, có tin của tòa soạn báo mà anh bảo em điều tra rồi.” Phong Diệp Chương nghe thế, dừng động tác trên tay lại. “Ồ? Là tòa soạn báo nào?”

Hứa Khiêm nghe được lời nói lạnh lùng của anh, không khỏi rùng mình. Cậu biết đây là dấu hiệu tổng giám đốc nổi giận.

“Là một tòa soạn tạp chí hạng ba, tòa soạn không lớn, người cũng không nhiều, chúng em điều tra được người tung tin là một phóng viên bên ngoài của bọn họ.”

Nói hết câu, vẻ mặt cậu hơi do dự, không biết nên nói ra hay không. “Còn chuyện gì nữa, nói thẳng đi!”

Phong Diệp Chương không kiên nhẫn, cau mày thúc giục. “À, theo điều tra, người phóng viên đó là bạn học của Lục Kim Yến, một ngày trước khi tung tin, hai người đã gặp nhau trong nhà hàng, em cảm thấy không thích hợp mới đi tìm phóng viên kia, phóng viên kia thừa nhận là cô Lục mời cô ta tung tin.” Hứa Khiêm nói hết câu, hít thở cũng cẩn thận hơn.

Cậu lo lắng nhìn Phong Diệp Chương, vốn nghĩ rằng tổng giám đốc nhà mình chắc chắn sẽ rất tức giận khi biết được tất cả đều do cô Lục giở trò, nào ngờ tổng giám đốc của cậu vẫn điềm tĩnh như cũ.

Vẻ mặt không đổi, hoàn toàn không nhìn ra được có nổi giận hay không. “Tổng giám đốc, tiếp theo phải xử lý thế nào?” Cậu nhịn không được hỏi.

Phong Diệp Chương nhìn cậu, ánh mắt âm u. “Chuyện này tạm dừng ở đây, sau này tôi sẽ xử lý.” Anh nói xong, cũng không biết đang nghĩ đến điều gì, bỗng đứng dậy. “Theo tôi đến bệnh viện.”

Nói xong, bóng dáng của anh đã biến mất khỏi phòng làm việc. Hứa Khiêm nhìn theo hình bóng đã đi xa của anh, đáy mắt chứa đầy thắc mắc.

Chẳng lẽ chuyện này kết thúc ở đây? Còn nữa, bọn họ đến bệnh viện làm gì?

Dù cậu có thắc mắc nhưng cậu lại không dám hỏi Phong Diệp Chương. Cậu tập trung lái xe, đưa tổng giám đốc đến bệnh viện, sau đó thấy Phong Diệp Chương đi thẳng về phòng bệnh của Lăng Hoa. “Tổng giám đốc Phong.”

Lăng Hoa kia dĩ nhiên quen biết với Phong Diệp Chương, cũng cảm thấy bất ngờ và tò mò với sự xuất hiện của anh. “Không biết Tổng giám đốc Phong đến đây có chuyện gì?”

Cô ta dò hỏi. Phong Diệp Chương cũng không muốn vòng vo, vào thẳng vấn đề: “Tôi biết trước kia người của công ty chúng tôi đã bàn qua chuyện gia nhập công ty giải trí Phong thị với cô Hình, không biết cô Hình đã suy nghĩ đến đâu?” Hình Lăng Hoa nghe đến những lời này, lập tức sửng sốt, dường như không phản ứng kịp.

Phong Diệp Chương cũng không để ý, nói thẳng: “Nếu cô Hình đồng ý, tôi có thể gọi người chuẩn bị hợp đồng cho cô ngay lập tức, đồng thời cho cô tài nguyên nhất định, nâng cao vị trí của cô trong giới giải trí, dĩ nhiên điều kiện tiên quyết của tất cả những thứ này là cô Hình phải hợp tác với chúng tôi.”

Anh nói xong, ánh mắt thâm trầm mà chờ Hình Lăng Hoa trả lời. Nhưng Hình Lăng Hoa còn chưa lấy lại tinh thần từ tin tức bất ngờ vừa nãy. Cũng may đứa trẻ kế bên kịp thời kéo cô ta.

Lúc này cô ta mới hoàn hồn. Trên mặt cô ta lộ vẻ vui mừng khó có thể che dấu: “Tổng giám đốc Phong, anh nói thật sao?”

Cô ta không dám tin mà xác nhận lại. Trước đó, khi cô nghe nhà thiết kế kia nói thì vẫn không quá tin tưởng, không ngờ người phụ nữ đó thực sự có năng lực, không những khiến tập đoàn Phong thị đồng ý mà còn khiến Tổng giám đốc đích thân đến nói với cô ta. Chuyện này khiến cô ta ngỡ rằng mình đang nằm mơ.

“Từ trước đến nay, Phong Diệp Chương tôi chưa bao giờ rút lại lời nói của mình, không biết ý cô Hình thế nào?” Dĩ nhiên Phong Diệp Chương hiểu ý của cô ta, cam kết lần nữa. Hình Lăng Hoa mừng rỡ trong phút chốc, xúc động đến nỗi có hơi mất bình tĩnh, gật đầu liên tục.

“Tôi đồng ý!” Phong Diệp Chương nghe được câu trả lời của cô ta, bèn bảo Hứa Khiêm lập tức soạn hợp đồng ngay tại phòng bệnh, không đến hai tiếng, bọn họ đã ký xong hợp đồng.

Đồng thời lập kế hoạch tỉ mỉ đối với chuyện này. Mà bên ngoài lại không biết gì về sự việc này, nó cũng ngày một phát triển.

Tuy Phong Diệp Chương có sắp xếp người để dẫn hướng dư luận, dời đi sự chú ý của dân mạng, nhưng sau lưng vẫn có người theo dõi. Một khi bọn họ phát hiện sức nóng của dư luận hạ xuống thì sẽ đồn thổi lần nữa, moi đề tài lên bàn luận.

Trải qua mấy lần ngăn cản, Phong Diệp Chương vẫn không di dời được dư luận, những cuộc cãi vã trên mạng vẫn nghiêm trọng như cũ. Cố Tuyết Trinh ở nhà lo lắng không thôi. Sốt ruột đợi Phong Diệp Chương trở về, cô vội vã nói hết tình hình trên mạng.

Nào ngờ người này vẫn bình tĩnh. “Chẳng lẽ anh không lo sao? Cứ phát triển tiếp như vậy thì công ty mẹ cũng sẽ bị ảnh hưởng.” Phong Diệp Chương nhìn dánh vẻ lo lắng của cô, mềm lòng cười nói: “Yên tâm, ngày mai chuyện này sẽ kết thúc.”

Anh nói xong bèn ôm lấy cô, dúi cằm vào cổ Cố Tuyết Trinh, hít một hơi thật sâu, ngửi lấy mùi hương tỏa ra từ cơ thể cô.

Cố Tuyết Trinh một lòng lo nghĩ đến chuyện trên mạng, không quan tâm đến động tác của anh. “Chắc chắn ngày mai là hết chuyện rồi chứ? Anh đã làm gì?” Cô hỏi hai câu.

Phong Diệp Chương thấy thế, biết không nói rõ với cô thì cô sẽ không yên tâm, bèn nói ra chuyện buổi chiều ký hợp đồng. Mà thực tế cũng đúng như Phong Diệp Chương nói, đến ngày thứ hai, chuyện này đã lắng xuống.

Sáng ngày thứ hai, Hình Lăng Hoa cập nhật trạng thái trên Facebook theo như thời gian mà bọn họ đã bàn bạc. “Thành thật xin lỗi, hai ngày nay ở bệnh viện, không kịp xem tin tức, khiến các bạn hâm mộ lo lắng rồi, tôi đính chính một chút, vì tôi ăn hải sản nên không cẩn thận bị dị ứng, không liên quan đến lời đồn dị ứng vải ở bên ngoài. Về phần trang phục của nhãn hàng ZARY, tôi chỉ muốn nói là trang phục rất đẹp, tôi rất thích, còn muốn mua thêm, đồng thời cũng xin lỗi cô Mộ Triều Ca vì người hâm mộ của tôi đã gây phiền phức cho cô, thành thật xin lỗi. Ngoài ra, còn một tin tốt muốn chia sẻ với mọi người, tôi tuyên bố, từ nay trở đi, tôi chính thức gia nhập đại gia đình tập đoàn giải trí Phong thị.”

Sau khi đoạn tin dài này được đăng lên, Facebook nóng hẳn lên. “Bỗng không hiểu thế là thế nào?”

“Không hiểu +1, không phải nói là dị ứng vải sao, sao lại biến thành hải sản.”

“Tôi không quan tâm, chỉ cần Lăng Hoa của chúng tôi không sao là chúng tôi yên tâm rồi.”

“Đúng vậy, Lăng Hoa của chúng tôi cũng xin lỗi rồi, chúng ta là fan cứng cũng không thể gây ảnh hưởng xấu đến thần tượng, xin lỗi cô Mộ Triều Ca!”



Có người dẫn đầu, những người hâm mộ phía sau cũng xin lỗi theo. Hơn nữa lúc này cũng có người biết chuyện đứng ra tung tin, nói rằng cơn lốc của dư luận hôm qua là do Phong thị tạo danh tiếng cho Hình Lăng Hoa.

Cộng thêm việc Phong Diệp Chương bảo Hứa Khiêm mua chuộc anh hùng bàn phím, ngay sau khi bài viết của Hình Lăng Hoa được đăng lên, chủ đề trên mạng đều đi theo kế hoạch.

Mà lúc đầu, những lời bàn luận không tốt còn muốn tranh cãi, nhưng mất đi người hâm mộ của Hình Lăng Hoa, cộng thêm sự trợ giúp của mấy anh hùng bàn phím siêu cấp, bọn chúng đã bị dập tan, không còn cách nào ngoi lên lại nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.