uần thứ hai là học tập yếu tố cơ bản của
make up. Nội dung bao gồm: sự phát triển của trang điểm trong thế giới
và Trung Quốc, kiến thức cơ bản về da, trình tự make up tiêu chuẩn, lựa
chọn đồ trang điểm, cách bảo vệ da và sắc thái học.
Đây là nội dung tất cả các cô gái đều
thích thú cho nên học cũng rất nghiêm túc. Chu Thiến cùng Tiểu Mạt trước kia từng học trang điểm, có nền tảng nên học cũng rất dễ vào. Lý San
thấy hai người có kinh nghiệm thì mừng rỡ xin hai người chỉ bảo. Triệu
Viện Viện thì tự vùi đầu nghiên cứu, không hay nói chuyện
Buổi chiều thực hành còn thú vị hơn, mọi
người cứ hai người một nhóm, trang điểm cho nhau. Con gái thì không sao
nhưng con trai cũng bị trang điểm thì đúng là thật buồn cười.
Chu Thiến đương nhiên cùng Tiểu Mạt một
tổ, theo trình tự chính xác, đầu tiên là trang điểm mắt và môi sau đó
mới đến khuôn mặt. Dùng đồ chuyên nghiệp mà nhẹ nhàng tẩy trang. Động
tác nhất định rất nhẹ nhàng nếu không về lâu về dài sẽ hình thành nếp
nhăn đáng sợ.
Bên kia, những học viên nam có hơi lúng
túng, lúc tẩy trang không thể nào thuận tay, cũng không biết nặng nhẹ,
thường nghe bọn họ kêu la oai oái.
Người hướng dẫn thực hành là cô giáo văn nhã họ Lý. Cô giáo thấy vậy không khỏi nhíu mày rồi quyết định nhanh:
- Giờ 4 người một tổ, ba nam một
nữ, nam trang điểm, tẩy trang cho nữ, nhất định phải chú ý, làn da của
các bạn nữ rất mỏng manh.
Mới đầu mọi người đều có chút ngại ngùng, anh nhìn tôi tôi nhìn anh. Cô giáo Lý cười nói:
- Mọi người đừng thẹn thùng, nghĩ lại xem, về sau mọi người còn phải tiếp xúc với nhiều khách hàng khác
nhau, giúp bọn họ trang điểm, chọn quần áo, chọn concept, làm stylist
thì đừng xấu hổ. nếu mọi người không tự làm thì tôi sẽ phân tổ cho mọi
người.
Cô giáo lập tức chia tổ, vì nhân số không đủ nên tổ cuối có 6 người, 4 nam 2 nữ. Hai nữ đó lại chính là Chu Thiến và Tiểu Mạt, một nam trong đó lại là Trương Bân, ba người còn lại không quen lắm. Tiểu Mạt nghe được phải chung tổ với Trương Bân thì lườm anh
một cái, sau đó thì thầm với Chu Thiến:
- Sao lại bị chia tổ với anh ta? Nói với cô đổi người đi, mình ghét thằng cha này lắm.
Chu Thiến cười:
- Về sau cậu làm stylist chuyên
nghiệp, chẳng lẽ nhìn ai không thuận mắt thì không làm sao? Đừng bực
nữa, chỉ là thực hành thôi. Cậu ghét anh ta thì không nói chuyện là
được.
Chia tổ xong, mọi người đều xúm lại cùng
nhau, bắt đầu luyện tập. Bời vì chỗ Chu Thiến ánh sáng tốt nên 4 người
kia đều đi đến đây.
Tiểu Mạt nhìn Trương Bân một cái sau đó
quay đầu đi, không để ý đến anh. Giống như bọn trẻ trong lớp mầm non cãi nhau sau vênh mặt quay đi, không ai để ý đến ai. Chu Thiến phì cười lại cảm thấy Tiểu Mạt bây giờ rất đáng yêu.
Ai ngờ Trương Bân kia lại cố ý ngồi xuống cạnh cô, kêu một tiếng:
- Mỹ nhân!
Giọng nói pha chút trêu đùa. Sắc mặt Tiểu Mạt lập tức thay đổi, quay đầu căm tức nhìn anh, nghiến răng nghiến lợi đáp:
- Cây gậy tre
Trương Bân nhếch môi cười, mặt mày chớt
nhả, cười rất chói mắt còn Tiểu Mạt thì thực sự tức giận. Cô tức đến
lông mày dựng ngược, ánh mắt trợn tròn. Chu Thiến vừa thấy đã biết đây
là điềm báo Tiểu Mạt sắp bùng nổ, vội chen vào nói:
- Chúng ta giới thiệu trước đi, tôi là Tống Thiệu Lâm, đây là Lâm Tiểu Mạt, còn mọi người?
Ba anh chàng khác cũng nói tên mình,
trong đó có một người không cao lắm gọi là Lưu Văn Chí, một người giọng
Quảng Đông là Vương Vĩ, người cao lớn là Vương Lâm.
Chu Thiến cười nói:
- Về sau cứ gọi thẳng tên đi.
Lời này tuy nói với mọi người nhưng lại
nhìn Trương Bân, Trương Bân vuốt mũi cười cười. Sự thật chứng mình “nam
nữ phối hợp, làm việc không rắc rối”. Những lời này khá chính xác, dù có chút rắc rối nhưng cũng đạt hiệu suất cao. Con trai rất nhẹ nhàng khi
trang điểm cho con gái mà con gái sợ con trai thô lỗ nên cũng luôn nhắc
nhở bọn họ độ mạnh yếu thế nào. Ban đầu còn có chút ngượng ngùng, có
người còn đỏ mặt nhưng dần dần quen, hơn nữa sau này cũng phải làm việc
nên cũng dần thoải mái. Mọi người thảo luận, bàn bạc, đôi khi còn cười
đùa. Thực hành rất thuận lợi.
Nhóm Chu Thiến, đầu tiên là hai cô gái
làm người mẫu. Chu Thiến ngồi trên ghế nhắm mắt chờ đợi bọn họ luyện tập trên mặt mình nhưng qua mất phút vẫn không thấy gì. Mở mắt ra đã thấy
tiểu tử Vương Vĩ mặt đỏ hồng nhìn mình, chần chừ không làm. Chu Thiến
không khỏi kinh ngạc nói:
- Làm sao vậy!
Vương Vĩ ngượng ngùng sờ sờ đầu, nói quanh co:
- Da cậu như đậu hũ, mình sợ vừa chạm vào đã hỏng
Tiểu Mạt ở bên tự hào nói:
- Da của Thiệu Lâm chúng ta có thể đi làm người mẫu quảng cáo mỹ phẩm đó. Ai, nhẹ chút, Trương Bân, anh cố ý đúng không?
- Ai bảo cô lắm lời, nhích tới
nhích lui, còn đổ cho tôi. Lại động đậy, cẩn thận mà khoét cho nếp nhăn
bây giờ. Chẳng phải da cô đẹp, đắc ý gì không biết!
Tiểu Mạt tức giận đến nghiến răng nhưng mắt đang trang điểm nên không thể lườm anh, đành phải cãi:
- Còn đẹp hơn cái mặt rỗ của anh.
Lời này vừa nói, mấy người đều phì cười.
Trương Bân mặt mũi sáng sủa mịn màng, chẳng qua là mấy hôm nay bị đen đi một chút, sao lại có thể dùng mặt rỗ mà hình dung. Quá khoa trương.
Nhưng nụ cười này đều khiến mọi người thoải mái hơn, bớt xa lạ. Chu Thiến cười nói với Vương Vĩ đối diện:
- Cậu đừng lo, nhẹ tay một chút là được
Lúc này Vương Vĩ mới bắt tay vào làm, tay run run bắt đầu trang điểm mắt cô.
Lưu Văn Chí kia là người thích đùa, lần trước Trương Bân tìm Chu Thiến gây chuyện ồn ào, lúc này thấy vậy sao bỏ qua, cười nói:
- Không ngờ Vương Vĩ là người biết thương hương tiếc ngọc.
Lúc này Vương Vĩ càng xấu hổ, cầm đồ trang điểm đứng đó, mặt đỏ tai hồng, do dự không bước lên được.
Chu Thiến bất đắc dĩ cười, đứng lên nói với Vương Vĩ:
- Vậy để tôi làm cho cậu trước đi, cho cậu cảm nhận một chút
Vương Vĩ ngồi dưới ghế, thấy Chu Thiến
xoay người đi đến, khuôn mặt thanh tú ngay trước mắt, tim không khỏi đập loạn, lòng bàn tay toát mồ hôi, mặt càng đỏ.
Lưu Văn Chí phì cười nói:
- Vương Vĩ, cậu sao thế, mặt còn đỏ hơn mông khỉ
Vương Vĩ vốn hướng nội, bị Lưu Văn Chí
trêu chọc hết lần này đến lần khác thì càng thêm quẫn bách, chân tay
luống cuống, không biết nên làm thế nào cho tốt.
Chu Thiến cũng có chút tức giận, cô xoay người nghiêm túc nói với Lưu Văn Chí:
- Bạn học, mọi người ở đây đều nghiêm túc học tập, xin cậu tôn trọng chúng tôi một chút, như vậy với mọi người đều tốt.
Lưu Văn Chí đụng phải đinh nhọn thì xấu hổ nhưng anh cũng không phải người lòng dạ hẹp hòi, lập tức khẽ xin lỗi Vương Vĩ:
- Xin lỗi, tôi không có ác ý, tôi thường không quản được cái miệng này, cậu đừng để bụng
Sau đó lại đùa Chu Thiến:
- Bạn học xinh đẹp đừng giận, về sau mình nhất định chú ý! Nhất định chú ý!
Nói xong giả vờ giả vịt vái chào khiến
Chu Thiến phì cười. Mọi người lại cùng luyện tập, nhanh chóng nắm bắt
được cách thức trang điểm.
Kết thúc buổi thực hành, cô giáo Lý rất
hài lòng với buổi thực hành. Cảm thấy đều là nhờ cách chia tổ này mà ra
nên quyết định về sau tiếp tục sẽ chia tổ để nam nữ phối hợp.