Chu Thiến bị anh ta bóp cổ không thở
được, trước mặt tối sầm, đầu óc trống rỗng. Lúc này trong lòng cô không
hề sợ hãi, thậm chí cô còn nghĩ, cũng tốt, cứ bóp chết cô đi, như vậy
linh hồn cô được tự do, trở về thân thể của mình, có thể chính đại quang minh xuất hiện trước mặt Kiều Tranh….
Ý thức của cô càng lúc càng mơ hồ, ngay lúc cô sắp ngất thì Triệu Hi Thành đột nhiên buông tay
Cổ họng Chu Thiến nới lỏng, lập tức ho sặc sụa. Ho đến không thở được, cả người cuộn tròn lại
Triệu Hi Thành đứng thẳng dậy, bắt đầu
cởi quần áo, động tác vô cùng thô bạo, đến chỗ cúc áo khó cởi thì kéo
thẳng. Nhất thời, cúc áo bị giật đứt văng tung tóe
Ánh mắt anh nhìn cô chằm chằm, trong mắt có sự điên cuồng, có lửa giận như muốn thiêu đốt mọi thứ
Chu Thiến nằm trên giường thở yếu ớt, sắc mặt trắng bệch, lạnh lùng nhìn chăm chú những độc tác của anh, trong
mắt đầy sự thù hận, coi thường
- Triệu Hi Thành, tôi chỉ là vợ
anh chứ không phải là nô lệ của anh, không phải anh muốn đối xử với tôi
thế nào cũng được. Anh có tôn trọng tôi chút nào không?
Cô vừa nói vừa chậm rãi lùi về phía sau
Triệu Hi Thành nhanh chóng cởi sạch áo, lộ ra cơ bắp săn chắc, dưới ánh đèn, làn da nâu sáng bóng đầy gợi cảm
Triệu Hi Thành cúi người, hai tay chống hai bên cô, nhốt cô vào giữa. Anh cúi đầu nhìn cô, ánh mắt thâm u:
- Tôn trọng cô? Nhìn cô và người
yêu cũ liếc mắt đưa tình mà thờ ơ chính là tôn trọng cô à? Cô coi Triệu
Hi Thành tôi là cái gì? Tống Thiệu Lâm, cô chấp nhận số mệnh đi! Dù chết cô cũng là vợ của Triệu Hi Thành tôi. Giờ cô nên thực hiện chức trách
của một người vợ đi
Anh dùng sức kéo lễ phục của cô. Xoạc một tiếng, bộ ngực của cô hiện ra trước mặt anh. Hai điểm hồng trước ngực
nổi bật trên làn da trắng như tuyết tựa như hai đóa hoa hồng mảnh mai
Hơi thở của Triệu Hi Thành lập tức trở
nên dồn dập, yết hầu anh nuốt mạnh, dưới bụng như có lửa đốt. Anh cúi
đầu điên cuồng hôn lên đóa hồng đóa, tay xoa đùi cô, cấp tốc chuyển lên
phía trên, động tác thô bạo
Triệu Hi Thành chỉ thấy trong lòng như có lửa cháy bừng bừng, chỉ muốn phát tiết ra
Đây là đàn bà của anh, cô vĩnh viễn chỉ có thể thuộc về anh. Ở đây, ở đây, cả đây nữa. Đều là của anh
Nụ hôn của anh rơi nhanh, vừa hôn vừa căn, không chút nể tình, da dẻ trắng nõn đã để lại vết hồng ái muội
Nhất thời, trong phòng chỉ còn tiếng hít thở nặng nề của Triệu Hi Thành.
Sau tiếng xoạc kia, Chu Thiến không tự
chủ được mà run người. Sự đáng sợ đêm đó lại xuất hiện trong đầu cô, sự
sợ hãi và xấu hổ vô cùng nhanh chóng lấp đầy lòng cô
Nhưng cô nhanh chóng tỉnh táo lại. Cô
biết, lần này dù khóc lớn anh ta cũng sẽ không buông tha. Lúc này, anh
như con dã thú điên cuồng. Không, anh ta vốn là một con thú đội lốt
người!
Nhưng anh ta nghĩ cô sẽ để anh ta khinh
thường cô hết lần này đến lần khác sao? Triệu Hi Thành, tôi sẽ làm cho
anh không dám chạm vào tôi!
Cô cố gắng bỏ qua cảm giác đau đớn, ngứa
ngáy trên người, đưa tay về phía gối đầu, sau đó lo lắng sờ soạng. Nhưng cô thật sự quá khẩn trương, cũng quá sợ hãi, sờ soạng một hồi cũng chưa tìm được thứ cô muốn
Mà đúng lúc này, Triệu Hi Thành lại xoa lên chỗ bí mật của cô, chỗ mẫn cảm nhất, vô cùng có kĩ xảo
Chu Thiến chỉ cảm thấy cả người như bị
thiêu cháy, cảm giác tê dại như điện giật lan khắp toàn thân. Đồng thời
cảm giác hưng phấn đầy xa lạ khiến cả người cô run lên
Chu Thiến không nhịn được khẽ rên rỉ