_ Con biết cô nhóc đó sao ?_Ba Quân nhìn anh ngạc nhiên hỏi
Quân nhìn ông rồi cười đáp lại
_Tất nhiên rồi ! cậu ấy là " vợ " con mà ! à, mà thôi con về đây. Hôm
nay con mệt quá ! nên muốn ngủ 1 chút !_Quân nói rồi chạy ra khỏi phòng, nhưng bị mẹ anh kéo lại rồi dặn dò
_Ngày mai con nhớ ăn mặt cho đẹp, sáng mai. Bác Lý sẽ đến chở con đến
nhà hàng 5 sao " Wild Ones " nhớ là phải ăn mặt đẹp 1 chút đấy !
_Ừ ! con biết rồi !_Nói rồi anh chạy nhanh ra khỏi phòng.
Quân bước vào xe để về nhà. Anh có vẻ như không có gì là khó chịu khi
biết mình sắp lấy vợ. Mà người đó lại là người cậu mới gặp sáng nay ở
trường. Một người con gái không mấy đặc biệt, 1 người con gái không mấy
nổi bất và cũng rất bình thường. Nhưng có điều lạ, anh cảm thấy vui hơn
khi biết " vợ " mình là Thiên chứ không phải ai khác !
Lúc đó, khi chiếc xe trở Quân đã lăn bánh. Bên trong căn phòng của ông Đỗ và bà Đỗ.
_Ông có chắc là để con nó lấy vợ sớm thế không ? lại còn là con nhà họ Nguyễn nữa !_Mẹ Quân quay sang chồng mình hỏi nhỏ.
Ông Đỗ suy nghĩ gì đó một lại rồi cũng trả lời lại
_Bà có thấy tôi quyết định sai bao giờ chưa hả ? tôi tin về quyết định
của mình. Mà bà cũng biết đó, nhà họ Nguyễn vốn là người rất tốt và tôn
trọng người khác, nên tôi mới giao thằng con quý bảo của bà cho nhà họ.
Tôi đâu có điên để đưa nó vào hang cọp chứ ! Với lại, cô bé Thanh Thiên
này mang lại cho tôi cảm giác an bình và khá ổn !_Ông Đỗ trầm tư nói.
Nhà họ Nguyễn. Phòng của Thiên
Bây giờ đã khuya, mà Thiên cứ trở qua trở lại trên giường mà không thể
ngủ được ! Ngủ được cũng hay lắm đấy ! cô đang lo về chuyện mình sắp vát trên mình bộ váy cưới đó đây ! Ôi trời, cô còn chưa gặp được tình yêu
đầu đời nữa. Lỡ " chồng " cô là tên điên điên, khùng khùng. Lãng nhảch,
không làm được gì. Xấu quắt như khỉ đột, què quặt. Mặt già chát. Thì cô
đây coi như tiêu tuổi thanh xuân của mình rồi còn đâu ! Trời ơi là trời !
_A A A A ! Chán quá đi ! làm sao bây giờ chứ ? trời ơi !_Thiên tự dưng ngồi dậy, gãi đầu, vùng vẫy đá chân loạng xạ ngầu.
Bỗng dưng trong phòng cô, đèn bật sáng. Đứng trước cửa là con bé Lam !
_Ôi Chúa ơi ! làm giật cả mình ! em làm cái gì mà đứng như trời trồng ở
đó thế hả ?_Thiên sém rụng tim vì Lam, cô nhìn Lam rồi mắng
_Sorry ! mẹ nói sáng mai chị mặt đồ gì đó đẹp đẹp rồi cùng gia đình đến
nhà hàng " Wild Ones "_Lam vẫn bình thản mà nói chuyện với Thiên
_Cái gì cơ ? cái nhà hàng " Wild Ones " ý em là cái nhà hàng 5 sao đó hả ?!_Thiên sốc khi nghe đến tên của nhà hàng mà mẹ cô muốn cô đến
_Ừ...chắc vậy !
_Đùa sao trời ! nhà mình nội cái đi đến nhà hàng bình dân ăn lẫu cũng
phải nượng qua nượng lại về tiền bạc. Đây lại là cái nhà hàng 5 sao với
những tỉ phú mới vào đùa. Mẹ chơi sang thật !_Thiên há hốc mồm
_Em không biết ! em chỉ đến truyền lại lời như vậy thôi....Vậy em về phòng đây !_Lam nói rồi tắt đèn, đóng cửa phòng rồi bước ra
Không khí yên lặng của căn phòng lại đến. Cho dù không muốn cô cũng phải cố nhắm mắt nhà ngủ. Nhưng đúng là rất có ích khi nhắm mắt lại. Chỉ
chưa đầy 5 phút, cô đã lạt vào cơn mê ngủ. Mong mọi việc đều tốt cho đến ngày mai...