Quân ngồi dưới lang can gần chiếc ghế công viên để chờ Thiên ra. Cô đã đi
được gần nữa tiếng mà vẫn chưa thấy về. Quân lại nghĩ chắc cô nhóc hậu
đậu này lại lạc đường vào nơi nào rồi !
Nhưng rồi anh cũng cố kiên nhẫn ngồi đợi thêm 1 vài phút. Đang thở dài
tính lấy máy phone ra chơi game để giết thời gian, thì anh nhận được 1
bức mail được gởi từ 1 số điện thoại lạ hoắc !
Quân ngạc nhiên mở mail ra xem. Ánh mắt kinh hoàng, chiếc túi rớt từ tay Quân xuống đất cái bụp. Trong bức mail đó, có vài bức ảnh được chụp của Thiên đang đi chung với .... Phi vào khách sạn, còn nắm tay nhau, cười
rất vui vẻ. giờ chụp được ghi trong ảnh là 5 : 30. Là lúc mà Thiên vừa
rời khỏi Quân. Anh bấm máy gọi lại số máy đã gởi cho Quân những bức mail đó, nhưng lại không thể gọi được. Người đó đã khóa máy. Quân bực bội,
anh đã có sẵn máu nóng trong người, lúc này thật đúng lúc để Quân " lên
cơn ".
Anh ném thẳng gói thức ăn xuống đất không thương tâm, rồi ra bãi đậu xe
lái xe về nhà. Dù biết làm thế là sai, làm thế là quá đáng, nhưng Quân
thật chịu không nổi. ! Anh cần sự giải thích của Thiên ngay lập tức.
Còn về phần Thiên. Không biết bị cái gì cô lại đi theo Phi vào khách sạn 1 cách .... thoải mái như thế !
Quân lái xe về gần nhà, thì mở cửa xe ra thật mạnh rồi đóng lại mạnh
không kém. Anh chạy nhanh về nhà với tốc độ của vật động viên Ma ra
tông. Sao lúc này anh " hận " Thiên dễ sợ !
Anh thấy Thiên " xấu " vô cùng ! Chẳng lẽ .... Thiên cũng giống những cô gái khác mà anh từng gặp.
Chạy về nhà, anh thấy thoải mái hơn 1 chút, tâm trạng cũng đỡ nhiều.
Quân thở hồng hộc, vừa về nhà, thì cũng đã muộn. Mà Thiên vẫn chưa về.
Lúc đó, Mẫn từ khách sạn đến nhà 2 vợ chồng
_ Ồ ! Anh hai, có cơm ăn chưa ? ủa ? mà chị dâu đâu ! _ Mẫn nhìn quanh nhà rồi ngạc nhiên hỏi
Nhắc đến 2 từ " chị dâu " khiến Quân bực càng bực. Anh nhìn Mẫn bực bội khiến Mẫn cảm thấy hơi lạ
_ Hai ? có chuyện gì xảy ra rồi hả ? sao nhìn anh như mới từ cõi chết về thế ?
_ Đi mà hỏi cô chị dâu quý hóa của em ! Anh cảm thấy nản lắm rồi ! _ Quân tự dưng hét to lên bằng chất giọng khỏe của mình
Sự giận dữ đột ngột của anh khiến Mẫn đứng người, nhóc chẳng hiểu cái
khỉ gì đang xảy ra cả !? Vừa lúc đó thì Thiên cũng bước về.
Bước vào nhà, khuôn mặt cô tối sầm như thể sắp chết, trông cô như không
còn 1 sức sống nào nữa ! Quân không thèm quan tâm cũng chẳng thèm ngước
nhìn cô 1 lần.
_ Em đi " chơi " cùng bạn bây giờ mới về à ! chắc vui lắm nhỉ ? _ Quân lạnh lùng hỏi
Thiên không trả lời lại, cô chỉ tự dưng bật khóc to, to lắm ! như thể cô muốn thải sự phiền muộn của mình ra vậy. Cả Quân và Thiên đều làm Mẫn
bối rối, trong đầu nhóc luôn nghĩ : rốt cuộc cái khỉ gì đang diễn ra thế ?!
_ Quân ơi ! em xin lỗi ! Quân ơi ! _ Thiên xin lỗi là chuyện đáng lý
Nhưng nó lại không làm Quân vui chút nào, giống như là trong câu xin lỗi đó, Thiên đã làm gì RẤT SAI với Quân vậy !
_ Em vào khách sạn làm gì với tên đó hả ? _ Quân nắm chặt vai Thiên nâng lên hỏi
Cô ngạc nhiên vì Quân đã biết chuyện đó. Thiên lại khóc thét lên
_ Xin lỗi Quân ơi ! em xin lỗi ! chúng ta ..... chúng ta ..... nên ly hôn thôi ! xin lỗi Quân ơi !
_ Em bị điên hả ? ý gì thế !? có gì thì nói đi, sao em cứ nói xin lỗi
với anh hoài vậy ? rốt cuộc thì đã xảy ra chuyện gì ở khách sạn vậy hả ?
_ Em không biết ! em không biết ! nhưng khi em mở mắt ra thì đã thấy Phi nằm bên cạnh, với tình trạng ..... em thật không biết gì cả ! _ Thiên
hét lên
Nghe xong Thiên kể, Mẫn đã biết chuyện gì xảy ra, thật sự tồi tệ ! đối
với Mẫn, cô không hề nghĩ Thiên là loại như thế ! thật tồi tệ ! Còn Quân thì mặt tối sầm, không nói không rằng. Anh bước lên phòng, mặc cho
Thiên có xin lỗi như thế nào ! anh cũng không hề quan tâm. Ly hôn, đơn
giản thật, 2 từ đó xuất ra miệng của Thiên thật đơn giản ! Ly hôn ư .... ?