"Vậy nàng đồng cùng ta luyện võ." Triệu Trầm đè nặng nàng ra điều kiện.
A Kết nhíu mày: "Thiếp luyện võ gì?"
"Ta dạy nàng ngồi trung bình tấn." Triệu Trầm cười nói.
A Kết từng thấy đệ đệ ngồi trung bình tấn, một chút hứng thú cũng không có, Triệu Trầm đúng lúc đến gần bên tai nàng giải thích: "Yên tâm, nam nhân và nữ nhân ngồi trung bình tấn không giống nhau, tối hôm nay nàng sẽ biết."
Buổi tối?
A Kết hung hăng đẩy hắn, đã hiểu hắn lại là nghĩ đến cái gì xấu .
Triệu Trầm hắc hắc cười, kéo xiêm y đến giúp nàng mặc vào.
Thu thập xong xuôi, hai vợ chồng đến Vinh Thọ đường thỉnh an thái phu nhân.
A Kết không biết lần trước Triệu Trầm nói chuyện với thái phu nhân như thế nào, hiện tại thái phu nhân nhìn nàng vẫn như cũ không vừa mắt, thậm chí ngay cả lúc giả vờ làm tổ mẫu từ ái cũng không thèm, lại không lại làm chuyện gì nhằm vào chuyện của nàng, ngẫu nhiên chỉ nói vài câu, A Kết không để trong lòng.
Trên đường gặp được Triệu Thanh và Triệu Hàm cùng nhau đến đây.
Triệu Thanh từ xa xa dừng bước, trong nắng sớm, tươi cười ôn hòa, Triệu Hàm có chút tịch mịch nhìn A Kết, xoay người đi trước.
A Kết nhìn bóng lưng Triệu Hàm, trong lòng có chút phức tạp.
Đến hầu phủ lâu như vậy, rất nhiều chuyện Cẩm Mặc và Thúy Ngọc các nàng đều đã hỏi thăm rõ ràng, cho nên A Kết biết Triệu Thanh và Triệu Hàm, cả hai huynh đệ đều là Triệu Duẫn Đình tự mình chỉ bảo , mỗi tháng số lần cùng mẹ đẻ gặp mặt có thể đếm được trên đầu ngón tay. Triệu Hàm so với Triệu Thanh tốt hơn một chút, bình thường đến Vinh Thọ đường thỉnh an đều có thể thấy Tần thị, nhưng nói chuyện cũng không nhiều.
Bởi vậy Triệu Hàm mới có vẻ nhu thuận hiểu chuyện sao?
Mỗi lần nhìn đến Triệu Hàm rõ ràng muốn gọi bọn họ lại ngại Triệu Trầm không dám mở miệng, A Kết đều cảm thấy đứa nhỏ này có chút đáng thương.
Nhưng nàng cũng chưa từng nghĩ tới chuyện khuyên Triệu Trầm tiếp thu đệ đệ này. Nàng không phải Triệu Trầm, không có trải qua khổ sở mà hắn đã chịu, không biết nỗi hận của hắn, nhưng khi nhìn Triệu Hàm, nghĩ tới hắn bị huynh trưởng cùng cha khác mẹ lạnh nhạt có thể làm cho nàng đồng tình, vậy quá khứ của Triệu Trầm thì sao? Bảy tuổi hắn không biết mẫu thân mình còn sống, phụ thân cưới kế mẫu là người hại mẫu thân hắn, kế mẫu còn muốn hại hắn, một mình hắn ở trong sân một mình đi lại thìcó thể cũng có người đối với bóng lưng hắn sinh ra đồng tình hay không?
So sánh với Triệu Trầm, Triệu Hàm đã thật hạnh phúc , Triệu Trầm có thể trưởng thành thành nam nhân đỉnh thiên lập địa, Triệu Hàm chỉ cần cố gắng, cũng có thể.
"Nhị đệ." Đến bên người Triệu Thanh, nàng khẽ cười chào hỏi.
Hai gò má nàng trong trắng lộ hồng, nhan sắc như đào hoa nở rộ ngày xuân, tràn ngập vui vẻ khiến bầu không khí thanh lãnh ngày đông có chút ấm áp. Tâm tình Triệu Thanh không tự chủ nhẹ nhàng, hàn huyên di chuyển tới bên kia của Triệu Trầm, cùng hắn đồng hành.
"Nhị đệ vào tháng tư chuẩn bị tham gia thi viện sao?" Triệu Trầm thuận miệng hỏi. Không giống hắn, phụ thân chuẩn bị đường cho Triệu Thanh đi theo khoa cử.
Triệu Thanh cười cười: "Đúng a, phụ thân nói đệ không có thiên phú luyện võ, chỉ có thể đọc sách, năm nay thử xem, thi đậu thì tốt, không thi nổi xem như trải đời."
Triệu Trầm từng thấy chữ của Triệu Thanh, thanh dật tuấn tú, chữ như người, nghĩ đến chắc cũng là mới học, nhân tiện nói: "Đệ nghĩ vậy thì tốt, nhưng đại ca tin tưởng đệ có thể trung bảng, đừng quá lo lắng."
"Cám ơn lời chúc của đại ca." Triệu Thanh khiêm tốn trả lời.
Triệu Trầm lại nhìn hắn, vỗ vai hắn nói: "Nhưng phải chú ý nghỉ ngơi, bình thường nên ra ngoài một chút, giữ gìn sức khoẻ chút. Có thể cưỡi ngựa không? Đầu xuân ấm áp, chúng ta cùng nhau đến ngoài thành chạy vài vòng."
Mắt Triệu Thanh sáng lên: " Được, đại ca nói, đệ nhất định nghe theo, chỉ là kỹ thuật cưỡi ngựa của đệ không được tốt, đại ca thấy đừng chê cười."
Triệu Trầm cười lắc đầu, nói về chuyện khác.
A Kết ở một bên nghe, thỉnh thoảng lặng lẽ nhìn về phía Triệu Trầm, nhìn hắn cùng Triệu Thanh trò chuyện với nhau thật vui, không khỏi cảm thấy trượng phu vẫn rất rộng rãi, không bởi vì mẫu thân Triệu Thanh là di nương thì khinh thường Triệu Thanh hoặc là hờ hững.
Bị thê tử nhìn lén, Triệu Trầm phát hiện, khi A Kết lần nữa nhìn qua thì hắn cũng nghiêng đầu nhìn nàng, trong mắt phượng là ý cười ôn nhu.
A Kết nhanh chóng chuyển mắt, mặt cười ửng đỏ.
Triệu Thanh nhìn sự thân mật của anh trai và chị dâu, tâm tình thiếu niên bị xúc động, ánh mắt hướng về phía bầu trời xa xăm.
Hắn cũng đến tuổi thành thân, không biết phụ thân có thể vì hắn mà chọn người như thế nào. Hắn không cầu dung mạo gia thế, chỉ nguyện có thể giống như đại ca, gặp được một cái, liền có thể hiểu được ý cười của cô nương.