Nghe nói là quảng cáo Star Wing của nhà họ Cố, rất nhiều minh tinh tranh nhau.
Mới đầu, việc tìm người rất thuận lợi, rất nhiều minh tinh thà giảm tiền catxe cũng muốn nhận được nó. Có thể quay quảng cáo cho nước hoa cao cấp, lại có lợi cho việc nâng cao sự nổi tiếng, giá trị của mình, ai thấy mà không thèm?
Tiếc là cũng giống như lúc tìm người đại diện cho Star Wing, người ghi danh rất nhiều, nhưng người thông qua lại chẳng có.
Độ khó của điệu múa trong ao này rất cao, cho dù là nghệ sĩ tuyến một đang nổi cũng không thể múa hết được. Không phải múa xấu, mà là không thể đứng vững được, thậm chí lúc múa ở trong nước còn bị ngã, thành ra công ty quản lý phải đến nhà họ Cố đòi tiền bồi thường.
Cố Lâm không làm gì được.
“Ăn hại! Toàn là lũ ăn hại!” Cố Lâm tức giận mắng chửi trong phòng quay quảng cáo.
Tổng đạo diễn cũng rất đau đầu, lúc đầu Diệp Tinh Lăng làm rất thuận lợi, vậy mà bây giờ lại rắc rối thế này. “Hay là, chúng ta đi mời cô Diệp về?” Ông ta cẩn thận hỏi ý Cố Lâm.
Cố Lâm lườm ông ta một cái: “Ông không muốn làm đạo diễn nữa đúng không?”
Tổng đạo diễn im lặng, không thể dây vào đại tiểu thư não tàn.
Tổng thanh tra Tiền Dung và phó đạo diễn cũng rất bối rối, lúc trước Diệp Tinh Lăng múa đơn giản, nhẹ nhàng như vậy, nên bọn họ đều nghĩ là điệu múa này không khó lắm, tìm ai cũng có thể múa được… Nhưng ai ngờ, tất cả mọi nghệ sĩ đến thử vai đều không làm được, lại còn thi nhau nói với bọn họ: “Không khó lắm? Đây là một trong những điệu múa khó nhất thì có.”
“Đại tiểu thư, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây?” Tiền Dung mong đợi hỏi ý kiến của Cố Lâm. Chuyện thành ra thế này, ông ta cũng rất lo lắng, ngày chiếu càng lúc càng gần, Cố thị đã bắt đầu tuyên truyền cho quảng cáo mới, mọi việc đều đã sẵn sàng, tất cả mọi người đều đang mong đợi, chỉ còn đợi mỗi sản phẩm của bên này nữa là xong. Nếu bên này mà không quay xong quảng cáo, thì chuyện này sẽ trở thành một sự cố lớn.
“Còn có thể làm gì?” Cố đại tiểu thư dậm chân: “Tôi nuôi các ông là nuôi không à? Mau nghĩ cách đi!”
Tất cả mọi người đều thầm mắng Cố Lâm vô lí. Rõ ràng là cô ta gây chuyện với Diệp Tinh Lăng, nên việc quay quảng cáo mới không thuận lợi. Cô ta thì sướng rồi, chuyện mình làm ra lại đi bắt đám người bên dưới thu dọn tàn cuộc?
Thế nhưng, làm gì có biện pháp nào chứ.
“Hay là đổi cảnh khác, cải biên điệu múa khác?” Trợ lý đạo diễn nói.
“Đổi kiểu gì?” Cố đại tiểu thư như bắt được cây cỏ cứu mạng, hai mắt tỏa sáng.
Trợ lý đạo diễn cảm thấy cuối cùng mình cũng có đất dụng võ, đắc ý nói: “Đơn giản mà, đổi ao nước thành đất bằng, sửa lại điệu múa đơn giản hơn, thế thì tìm ai cũng múa được.”
Cố Lâm còn chưa nói gì, Tiền Dung đã lên tiếng: “Đại tiểu thư, như vậy không được. Nếu làm như vậy, thì quảng cáo của Cố thị có khác gì những quảng cáo làm ẩu của công ty khác? Nó sẽ làm giảm cấp bậc của Star Wing xuống! Việc này còn nghiêm trọng hơn cả quảng cáo làm dở dang.”
Chuyện tới lúc này, ông ta không thể không nói, ông ta nịnh bợ Cố Lâm, là để thăng quan tiến chức, nhưng ông ta cũng không ngu, biết là nếu giảm cấp bậc quảng cáo xuống, thì có nịnh bợ Cố Lâm thế nào cũng vô dụng, chủ tịch Cố và ông Cố sẽ đuổi việc ông ta ngay!
Cố Lâm không để ý đến ông ta: “Cứ làm thế đi!”
Tổng đạo diễn cũng không vui, ông ta là đạo diễn phải có trách nhiệm với thanh danh trong nghề của mình. Cái quảng cáo lúc trước của Diệp Tinh Lăng quay đẹp như vậy, chất lượng như vậy, nếu mang ra ai cũng phải khen năng lực của ông ta tốt. Nhưng mà, nếu ông ta mang một cái quảng cáo làm ẩu ra thì sao? Thanh danh của ông ta còn có nữa không?
Tại sao trước khi quay quảng cáo này, ông ta lại không đi thắp hương nhỉ, để bây giờ gặp phải loại não tàn như Cố đại tiểu thư này?
Không dám chống đối trực tiếp với Cố Lâm, không có nghĩa là ông ta không thể làm gì khác. Hôm đó, sau khi cuộc họp kết thúc, phó đạo diễn đi đổi cảnh quay, điệu múa và tìm người để nịnh nọt Cố Lâm. Tổng đạo diễn và tổng thanh tra Tiền Dung âm thầm hẹn nhau ra bàn bạc đối sách.
“Không thể để Cố tiểu thư làm như vậy mãi được.” Tổng đạo diễn đưa cho Tiền Dung một điếu thuốc: “Hay là ông nói với chủ tịch Cố đi? Chúng ta đều biết tầm quan trọng của Star Wing, tuyệt đối không được để xảy ra chuyện gì, nếu không cái danh của tôi không giữ được, mà ông thì cũng không làm gì được nữa.”
Tiền Dung cũng đồng ý: “Nhưng mà, chủ tịch Cố quá chiều tiểu thư, ai cáo trạng thì người đó chết.”
“Không cáo trạng? Đợi đến lúc xảy ra chuyện, thì chúng ta sẽ thành dê chết thay, cũng đều là chết cả.”
“Thế…” Tiền Dung rít một hơi thuốc, nghĩ nghĩ: “Gửi thư nặc danh đi, gửi vào trong diễn đàn công ty, nếu có áp lực từ dư luận, thì chủ tịch Cố sẽ không thể bỏ mặc được.” Ông ta rất sợ với sự nuông chiều của chủ tịch Cố, thì sẽ áp dụng ý tưởng ngớ ngẩn của cô con gái vào cả hạng mục quan trọng như Star Wing. Nếu người cầm quyền cao nhất của nhà họ là chủ tịch Cố thì không sao, vấn đề là… Người cầm quyền thật sự của nhà họ Cố là ông Cố cơ. Ông Cố có tiếng là việc công ra việc công, nếu Star Wing mà xảy ra chuyện gì, thế nào ông Cố cũng sẽ tức giận đến mức không nể mặt người thân.
Tiền Dung cũng không muốn phải gánh tội thay.
Hai người bàn với nhau xong, thì đi tìm một quán net, gửi một bức thư nặc danh bằng IP của người khác.
Trong diễn đàn của nhân viên Cố thị tài phiệt bỗng xuất hiện một đợt sóng to gió lớn. Hóa ra đại tiểu thư não tàn của bọn họ lại đi khắp nơi gây chuyện. Lần này là gây chuyện với Diệp Tinh Lăng của Thiên Nghệ? Vậy cũng không thể vì ân oán cá nhân mà tùy tiện đổi người chứ? Quan trọng nhất là, còn chẳng đổi được ai có tác dụng.
Toàn bộ nhân viên của Cố thị đều bỏ rất nhiều công sức vào hạng mục Star Wing này. Thế nên ai nấy đều rất quan tâm đến tình hình của việc này. Ý kiến “Không thể hạ thấp chất lượng quảng cáo” càng lúc càng nhiều.
Tất nhiên chủ tịch Cố có nhìn thấy bức thư nặc danh này. Ông gọi con gái bảo bối tới để hỏi rõ tình hình.
“Bọn họ toàn bắt nạt con!” Trước mặt bố mình, Cố Lâm khóc đến mức lớp trang điểm cũng bị nhòe nhết. “Vậy mà dám nói con là não tàn! Hu hu hu, ba, ba phải trừng phạt bọn họ, đuổi việc hết những kẻ nào mắng con đi!”
“Không trách chúng.” Chủ tịch Cố cười khổ, không nói đến việc ông không biết những thủy quân nặc danh kia là ai, cho dù ông biết thì làm gì được? Sợ là trong đó có không ít những nhân viên nòng cốt. Nếu một lúc đuổi việc nhiều nhân viên nòng cốt như vậy, thì Cố thị cũng sẽ sụp theo.
“Lâm Lâm à, con nghe ba nói, gọi Diệp Tinh Lăng về đi, bây giờ chỉ có cô ta mới quay được cái quảng cáo đó thôi. Nếu không ông con sẽ tức giận.” Ba Cố đau lòng vuốt ve mái tóc dài của con gái.
Trong mắt Cố Lâm vẫn toàn là nước mắt: “Con không! Gọi cô ta về á? Tại sao chứ? Ba, lần này ông sẽ không bênh vực cô ta nữa đâu, lần trước chỉ là ông nể mặt anh Lôi thôi mà? Bây giờ cô ta bị anh Lôi đá rồi, thì ông sẽ không để ý đến cô ta nữa!”
Chuyện đâu có đơn giản như vậy.
Mặc dù chủ tịch Cố rất nuông chiều con gái, nhưng đầu óc thì vẫn có: “Ông nội con rất coi trọng Star Wing. Ông che chở minh tinh nhỏ kia không chỉ vì Lệ Lôi đâu. Minh tinh nhỏ kia đúng là có năng lực, thứ mà người khác không làm được, cô ta lại có thể làm rất tốt, Star Wing không thể thiếu cô ta được.”
“Ngay cả ba cũng đứng về phía người ngoài nữa!” Cố Lâm lại muốn khóc.
Thấy con gái bảo bối tức giận, chủ tịch Cố vội vàng nói: “Được rồi, ba không bênh vực người ngoài, không bênh vực người ngoài.”
“Vậy ba nói xem bây giờ phải làm sao đây!” Cố Lâm dậm chân.