Con Đường Trở Thành Thiên Hậu

Chương 52: Chương 52




Đây là lần đầu tiên Hạ Lăng dùng chiêu như vậy, hiệu quả đúng là không tệ. Lúc này, tâm trạng của Hạ Lăng rất vui.

Kiếp trước, cô lúc nào cũng tùy hứng, vừa ngốc lại vừa ngây thơ, cho nên cô mới bị người ta hãm hại đến xương cốt không còn. Kiếp này trọng sinh, cô đã có được kinh nghiệm xương máu, quyết tâm không tái phạm sai lầm như trước nữa, tầm mắt cũng rộng hơn lúc trước. Vì thế, trong lúc rảnh rỗi, cô thường nhớ lại những thủ đoạn mà người đại diện của cô là Sở Sâm hay dùng, suy ngẫm rồi học lại.

Hạ Lăng vốn thông minh, lại có “danh sư” là Sở Sâm đằng trước, bây giờ cô đối với những chuyện này, chẳng khác nào đang dùng dao mổ trâu giết gà, thành thục hơn rất nhiều.

Sau khi xử lý xong đoạn băng ghi âm, Hạ Lăng chuyển sang chủ đề chính:

“Ông chủ, là chị Mạch Na giới thiệu tôi đến đây. Tôi là ca sĩ mới ra mắt của công ty Thiên Nghệ, tôi muốn mua mấy bộ quần áo của cửa hàng. Chị ấy đã giới thiệu tôi đến đây.”

Thì ra là thế.

Lucas nói:

“Thiên Nghệ là công ty có quan hệ hợp tác lâu dài với cửa hàng chúng tôi. Người của Thiên Nghệ đến mua sắm, chỉ cần ký sổ riêng là được. Nói như vậy, tấm thẻ vip giảm 20% mà tôi vừa mới tặng cô, cộng thêm lời hứa miễn phí cho đợt mua sắm này cũng vô dụng với cô rồi.”

Hạ Lăng cười khẽ. Ông chủ cửa hàng này đúng là thẳng thắn. Đúng vậy, chi phí mua sắm của cô đều do công ty trả tiền, có giảm giá hay miễn phí cũng chẳng liên quan đến cô. Nhưng xem như nể mặt Lucas, cô vẫn nói:

“Không sao đâu!” Kiếp trước, mua sắm mỗi lần hàng chục triệu cũng chẳng là gì đối với cô. Tuy kiếp này còn nghèo, nhưng cũng không đến mức vì chút tiền lẻ mà tính toán chi li với người khác.

Ấn tượng của Lucas đối với Hạ Lăng lại càng tốt hơn. Cô gái này với những người động vào cô thì có thù tất báo, nhưng đối với những chuyện khác lại khá thoải mái, rất giống với tính cách của anh. Anh ta nói:

“Như vậy đi, tôi sẽ tặng cô mấy bộ quần áo bằng với định mức công ty Thiên Nghệ của cô đưa ra. Cô mua bao nhiêu, tôi tặng cô số ngoài định mức bấy nhiêu.”

Tiểu Lệ đứng bên cạnh mở to mắt nhìn ông chủ của mình. Ông chủ của cô từ lúc nào trở nên tốt như vậy? Bình thường Lucas rất khó nói chuyện, cho nên mới có nhiều người sợ anh ta. Chuyện anh ta chủ động tặng nhiều đồ cho người khác như thế trước nay chưa từng có. Lúc này, Tiểu Lệ hối hận vô cùng. Nếu cô ta biết sớm ông chủ tốt với cô gái đó như vậy, cô ta cũng không trêu vào Hạ Lăng làm gì.

Hạ Lăng mỉm cười cảm ơn Lucas, sau đó bắt đầu chọn quần áo.

Vốn Lucas muốn bồi thường cho cô, anh ta dự định giới thiệu một số bộ trang phục rất thời trang, hoàn toàn thích hợp với phong cách của Hạ Lăng, nhưng Hạ Lăng uyển chuyển từ chối. Cô đi quanh cửa hàng một vòng, không bao lâu sau đã chọn được mười bộ. Mười bộ này đều là thời trang cuối xuân, váy liền áo màu nhu, áo len, áo sơ mi, áo khoác và quần các loại…Trong vòng ba tháng, cô sẽ không lo đến chuyện quần áo nữa.

Lucas nhìn cô lựa chọn, hai mắt sáng lên. Anh ta không nghĩ đến mặc dù cô gái này ăn mặc rất quê mùa, nhưng ánh mắt chọn trang phục quả nhiên không kém. Không, không chỉ là không kém, thậm chí còn tốt hơn anh ta. Mười bộ quần áo này, bất luận từ kiểu dáng, màu sắc hay chất liệu, tất cả đều thuộc loại tốt nhất trong tiệm. Quan trọng hơn, chúng có thể làm nổi bật khí chất sẵn có của cô.

Lucas nhìn Hạ Lăng bằng ánh mắt tán thưởng, tiện tay lấy năm bộ trong số mười bộ rồi yêu cầu Hạ Lăng ký sổ. Năm bộ quần áo còn lại, anh ta dùng làm quà tặng Hạ Lăng. Anh ta sai Tiểu Lệ gói hết quần áo lại cho cô, sau đó đặt hết lên trên quầy.

Hạ Lăng nhìn những giỏ xách chồng chất trên quầy, trong lòng có chút băn khoăn. Làm sao cô có thể mang hết số quần áo này về đây?

Lucas nói:

“Tôi sẽ cho người đưa đến chỗ của cô. Cô chỉ cần để lại địa chỉ là được.”

Hạ Lăng thở phào một hơi. Cô để lại địa chỉ của mình, là địa chỉ của ký túc xá Trung tâm đào tạo Thiên Nghệ.

Lucas cất kỹ tờ giấy ghi địa chỉ, sau đó đưa tấm thẻ hội viên được giảm 20% cho Hạ Lăng, nói:

“Cho dù cô không dùng, cô có thể tặng lại cho bạn bè hoặc thân thích nào cũng được.”

Hạ Lăng không có người nào thân thiết, bạn bè lại ít đến đáng thương, nhưng thấy Lucas nhiệt tình như vậy, cô từ chối không được đành phải nhận lấy. Sau đó, cô chào tạm biệt Lucas rồi rời đi.

Hạ Lăng vừa mới trở về ký túc xá chưa được bao lâu, tất cả quần áo đã được đưa đến đủ.

“Ôi chao, thật là nhiều quần áo đẹp.” Đám người Lan Lan cùng ký túc xá vẫn còn chưa được ra mắt, lúc này cả đám đều vây quanh chồng quần áo mới của Hạ Lăng, không ngừng hâm mộ và tán thưởng:

“Cô được ra mắt được thật là tốt.”

Bình thường quan hệ của Hạ Lăng với bọn họ không tệ, cô chỉ cười nói:

“Chờ đến khi mọi người ra mắt, tôi sẽ tặng cho mỗi người một bộ.” Giọng hát của đám Lan Lan vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm, nếu ra mắt thì vẫn còn rất sớm. Đợi đến khi bọn họ chính thức được ra mắt, đến lúc đó cô đã có thể kiếm được chút tiền. Cô tặng cho bọn họ mấy bộ trang phục cũng không tính là chuyện lớn.

Đám người Lan Lan vô cùng vui mừng, thay phiên nhau cảm ơn Hạ Lăng:

“Lăng, cô mau mặc mấy bộ quần áo này cho chúng tôi xem thử. Nhìn chất liệu, kiểu dáng và màu sắc của chúng, tôi thấy rất thích hợp với cô, so với mấy bộ quần áo mẹ kế mua cho cô ngoài vỉa hè tốt hơn rất nhiều.”

Ban đầu Hạ Lăng cũng lười thử hết. Đống đồ này tốt hơn bộ quần áo đang mặc trên người cô không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên, cô nhớ đến lời chị Mạch Na dặn, không thể không giữ vững tinh thần, mặc thử từng bộ một.

“Mọi người mau chụp lại giúp tôi.” Cô nói với bạn cùng phòng của mình:

“Người đại diện của tôi muốn xem qua.”

Con gái trời sinh thích làm những việc này. Các cô nhiệt tình giúp Hạ Lăng thay quần áo, sau đó chụp cho Hạ Lăng từng bộ quần áo với những góc chụp khác nhau. Quần qua quần lại cả một buổi, đến rạng sáng mọi người mới làm xong.

Hạ Lăng mệt đến kiệt sức. Sau khi cô gửi mấy tấm ảnh cho Mạch Na xong, cô liền nằm lăn lên giường mà ngủ.

Sáng hôm sau, khi vừa thức dậy, Hạ Lăng nhận được tin nhắn của Mạch Na. “Mười bộ sao? Tôi kiểm tra lại sổ sách của phòng Kế toán, cô chỉ dùng danh nghĩa của Thiên Nghệ mua năm bộ, năm bộ còn lại, cô mua bằng cách nào?”

Hạ Lăng liền đem chuyện tối hôm qua kể lại cho Mạch Na nghe.

Ở bên kia, Mạch Na xem tin nhắn mà dở khóc dở cười. Cô gái vừa mới ra mắt này, bề ngoài nhìn thanh tú, nhỏ bé, nhưng tại sao tính cách của cô ta lại mạnh mẽ như vậy? Cô ta chịu thiệt một chút cũng không được. Không phải chứ? Cô ta vừa ra khỏi cửa đã đắc tội với Lý Bối Nhi. Mặc dù Lý Bối Nhi chỉ là một ngôi sao nhỏ, nhưng tốc độ gây chuyện của cô nhóc nhà mình cũng quá nhanh đi.

Nhưng hình như lại lọt vào mắt của Lucas.

Mạch Na hợp tác với Lucas đã nhiều năm, anh ta có tính cách như thế nào, cô còn không rõ sao? Cho đến bây giờ, không ai có thể khiến anh ta một hơi tặng nhiều đồ như vậy. Nghĩ đến đây, Mạch Na lại mỉm cười. Người không liên quan, đắc tội thì đắc tội. Cô nhóc đó biết đem giá trị mị lực dùng trên lưỡi dao, lại còn dùng rất tốt.

Cô ta cẩn thận nghiên cứu tấm ảnh chụp của Hạ Lăng, trầm ngâm một chút rồi mở danh bạ liên lạc của mình, ở cột “Thợ trang điểm” có mười mấy cái tên. Cô ta tìm một cái tên rồi gửi tấm ảnh của Hạ Lăng qua.

Chưa được mấy ngày, Hạ Lăng đã bị Mạch Na dẫn đi chụp ảnh.

Đó là một trung tâm trang điểm và chụp ảnh rất lớn, có rất nhiều người mặc nhiều loại trang phục lui tới. Trong đó không thiếu những gương mặt xinh đẹp thường xuyên lộ diện trên truyền thông. Hạ Lăng bị Mạch Na đẩy vào một căn phòng làm việc, mấy thợ trang điểm đang bận rộn bên trong.

Bất ngờ là, Hạ Lăng nhìn thấy Lục Đào.

Lục Đào đang trang điểm cùng người cộng tác với anh ta. Hai người đều theo phong cách hip-hop. Mái tóc anh ta được đánh rối, mặc áo vest đinh tán và găng tay xe máy, nhìn qua rất có mùi vị nổi loạn.

Lúc này cô mới nhớ, tổ của anh ta ra mắt sớm hơn cô một khoảng thời gian.

Lục Đào nhìn thấy Hạ Lăng thì vui mừng nói:

“Diệp Tinh Lăng, mấy ngày trước tôi nghe nói cô cũng đã được ra mắt, còn chưa kịp chúc mừng thì đã gặp cô ở đây. Sau này chúng ta cùng nhau cố gắng nhé. Nếu cô gặp chuyện gì khó khăn, cứ tìm anh Lục này.”

Hạ Lăng mỉm cười gật đầu.

Thợ trang điểm của Lục Đào bước đến, nhìn Hạ Lăng:

“Phong cách của cô gái này rất thanh thuần, vậy thì để tiền bối Eric trang điểm đi. Trong số các thợ trang điểm ở đây, anh ấy là lợi hại nhất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.