Con Đường Vận Mệnh

Chương 4: Chương 4: Trộm




Giống như những gì Kỳ Phương suy đoán, quả thật trong khe núi sâu là một doanh trại của bọn mã tặc.

Cái trại này không lớn cũng không nhỏ, nhưng chí ít cũng hơn 30 tên, bên ngoài có 6 tên mã tặc đang tuần tra, thương binh có, thuẫn sĩ có, cung thủ có.

Nàng quan sát địa hình một hồi lâu, sau đó mới quyết định thực hiện mưu đồ của mình.

Ban đêm, trời tối đen như mực, từng con gió thổi lành lạnh làm cho náng sởn cả tóc gáy. Cả thân hình nhỏ bé chìm trong nước, toàn bộ khuôn mặt bị bôi đen như dầu hắc, hòa cùng bóng đêm, chỉ lộ ra đôi mắt sáng quắc.

Thân ảnh nhỏ bé như con rái cá dần dần theo dòng suối nhỏ thâm nhập vào doanh trại mã tặc.

Theo như những gì quan sát được, trại mã tặc này chi làm 4 khu chính. Khu 1 là cổng trại, tập trung 4 tên lính canh, 2 thương 2 cung, cả 2 tên thường xuyên đi tuần.

Tiếp theo đó là trại chủ, cũng có 4 tên mã tặc đang tuần tra, khu tiếp là khu bếp quân nhu. Còn lại là khu bảo tàng. Nơi này là mục tiêu của nàng, cũng như là mục tiêu canh giữ của 8 tên mã tặc.

Trước cửa kho ta có 2 tên mã tặc canh gác. Cách đó không xa có 4 tên mã tặc đang ngồi uống rượu bên đống lửa, và 2 tên mã tặc đi tuần, tổng cộng là có 7 tên.

Trầm mình hơn 1 giờ dưới dòng nước lạnh buốc, nàng cũng đã biết qui luật của bọn chúng.

Tên mã tặc tuần tra đi từ khu 3 tới khu 4 trong vòng 15 phút, sau đó báo cáo tình hình cho 2 tên mã tặc canh kho tàng, hết 3 phút. Sau đó hắn đi về phía đám mã tặc uống rượu ngồi xuống uống rượu nói chuyện hết 5 phút.

Trong 5 phút này 4 tên mã tặc ngồi uống rượu mắt đều hường về tên mã tặc tuần tra, nên tầm nhìn sẽ bị giới hạn sẹ không phát hiện ra tình hình phía kho bảo tàng.

Nói cách khác là Hoàng Kỳ Phương có 5 phút để lẻn vào kho tàng.

Hiện tại nàng có 2 cách để vượt qua 2 tên mã tặc canh cổng kia. Một là giết chúng, cách này có vẻ vô cùng khó khắn, khi trong tay nàng chỉ cầm một con dao đá, còn bọn chúng là đao đồng sắc bén vô cùng.

Hai là thừa cơ hội lẻn vào.

Vạch ra kế hoặc mãn nàng lặng lẽ tiếng vào bờ suối, ẩn mình dưới lớp đá cuội,nàng từ từ tiếng đến mục. tranh thủ tên mã tặc tuần tra vừa nói chuyện xong với 2 tên kia. Nàng liền bắt đầu kế hoạch.

“3 2 1! Ngay lúc này”nàng liên tục ném 2 hòn đá liên tiếp vào bụi cỏ đối diện, tạo ra 2 âm thanh sột xoạt. phát hiện ra tiếng động hai tên mã tặc thủ vệ liền nhìn nhau một cái, tuốc gươm ra khỏi vỏ lăm le đi tới bụi cỏ đó.

“ ha ha ha đúng như nàng dự đoán, bọn này chỉ là lính tam giai trở xuống mà thôi, bọn này đầu óc ngu si, dể bị gạt, nếu như là bọn binh lính tứ giai trở lên thì nàng có thể hơi vật vã bọn chúng thông minh hơn rất nhiều.

Tranh thủ thời gian nàng liền lẻn vào kho tàng. “ ha ha ha lần này quả thật là lời to. Cho dù có chết cũng không uổng”

Người chơi nếu bị chết sẽ bị trừng phạt rất nặng, không những bị giảm chỉ số cộng theo cấp mà còn bị giàm thếm 1 cấp, với lại sẽ bị rớt vật phẩm bất kỳ trong rương đồ ngoài ra còn bị trừ 10% tiền tài trong rương. Nhưng đối với nàng cái này dường như vô nghĩa. Hà hà hà mới cấp 1 mà lẻn vảo đây thì đằng nào mà chẳng lời to.

Tập trung vào kho tàng, mắt nàng sáng rực rỡ.chính giữa kho là 3 cái rưng gỗ sáng lấp lánh, bên trong chứ không ít vàng bạc châu báu. Ngoài ra còn có một cái rương thiếc đen sì.

Nàng liền đi tới mở cái rươn thiếc này ra “ ôi mẹ ơi! Đây là đây là, nàng muốn hét thật to, nhưng trong tình trạng thế này nàng có nén lại sự sung sướng ấy”

“ là kiến thôn lệnh bạch kim, là bạch kim!” nàng cười đến híp mắt.

Không nhanh không chậm nàng vơ vét hết những vật phẩm có giá trị. Vàng à, bạc à, đồng à, không thể bỏ sót cho dùng là một đồng. bởi vì tân thủ nên ba lô chỉ có 20 ô, nên nàng chỉ lấy những gì qua trọng nhất thôi.

Lệnh bài kiến thôn lệnh bạch kim là không thể thiếu, 50 lượng vàng, 80 lượng bạc, 9000 tiền đồng. 3 bội lương thực, 1 bội gỗ, 500 vật liệu đá, một giáp vảy cá, 5 cây đao đồng, 3 cây cung gỗ. sách luyện kỹ năng cấp 1, sách luyện võ tướng bậc 1, cung pháp quyết cơ bản và một bản vẻ sơ cấp xưởng dệt.

Thu gom một lần, nàng nuối tiếc nhìn đống vật dụng còn lại trong kho, Hoàng Kỳ Phương cắn răng một cái chọn tự tuyệt kinh mạch để tự sát. Trong thâm tâm nàng ngàu nguyện đừng rơi kiến thôn lệnh đừng rơi kiến thôn lệnh…. Nàng lẫm bẫm mãnh liệt, cho tới khi bóng đen bao trùm mắt nàng.

Hệ thuống liền thông báo nàng đã chết.

Hệ thống: bạn đã tử vong

Hệ thống: bạn bị rơi 1 đao đồng, một giái vảy cá, một bản vẻ sơ cấp xưởng dệt, 5 vàng 9 bạc.

Hệ thống: vì bạn chưa có thành của mình. Vui lòng chọn nơi hồi sinh sinh.

Một loạt âm thanh hệ thống vang lên, nhưng anh thanh này bình thường nghe rất chán nàn và tuyệt vọng nhưng trong tình trang của nàng hiện tại là lời to, quả thật là lời to. “ ha ha ha ha kiến thôn lệnh ta tới đây. Ha ha ha ha ha ha.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.