Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi

Chương 77: Chương 77: Thiếu






Editor: Vy Vy 1505

Kim Đại Niên là thế phó, tổ phụ ông chính là quản sự chuồng ngựa, còn được lão Tĩnh Bắc Hầu phát triển thành ám tuyến. Sau khi ông lớn lên, chẳng những thuận lợi tiếp nhận vị trí của tổ phụ, cũng tiếp nhận cả công việc mật thám.

Vị trí của ông không thấp, cũng rất quen thuộc hầu phủ, vừa nhận được nhiệm vụ liền cân nhắc.

Tâm phúc bên cạnh Kỷ Tông Văn không ít, nhưng nể trọng nhất tới tới lui lui cũng chỉ mấy người.

Mấy người này cũng có chút giao tình với ông, đáng tiếc không sâu. Kim Đại Niên suy nghĩ đảo qua những người này, đang cân nhắc nên ra tay từ ai, Kỷ Tường liền đụng tới.

Kỷ Tường là đại quản sự Lâm Giang Hầu phủ, đã hầu hạ bên cạnh Kỷ Tông Văn từ khi còn nhỏ, đến nay đã ba mươi năm. Nếu nói tâm phúc hạng nhất thì chỉ có thể là người này.

Mới vừa rồi, khi đối phương xoay người dặn dò chuẩn bị xe ngựa, trong lòng Kim Đại Niên vừa động.

Bắt đầu từ bảy tám năm trước, mỗi năm lúc này, Kỷ Tường sẽ ra cửa một chuyến, khoảng nửa tháng mới về, lần nào cũng yêu cầu xe ngựa giống nhau, chủ yếu là giấu tai mắt người khác, hơn nữa việc này không được nói với ai.

Kim Đại Niên là người qua tay, giấu diếm ai cũng không thể gạt được ông. Đồng thời ông còn biết, bảy tám năm trước, đúng là thời điểm cô thái thái Lâm Giang Hầu phủ Kỷ Hoàng hậu và con trai bắt đầu quật khởi, chính thức triển khai hành động thực tế, muốn giành Đông Cung.

Năm đó, gia quyến của nhiều tâm phúc bên cạnh Lâm Giang Hầu, như là đám người Kỷ Tường, đã bị lặng lẽ đưa đi rời phủ.

Bên ngoài nói là đưa về quê nhà đi, nhưng có một lần Hà Nam đại hạn, Kim Đại Niên thuận miệng thăm hỏi một câu, đối phương lại không nôn nóng chút nào.

Quê quán của Kỷ Tường là ở Hà Nam, nhưng lúc ấy mất một lúc ông ta mới phản ứng, đáp hai câu.

Kết hợp đủ loại tình huống, Kim Đại Niên lớn mật phỏng đoán, gia quyến của đối phương cũng không bị đưa về Hà Nam, hoặc là Hà Nam chỉ là ngụy trang, mà mỗi năm một lần che tai mắt người khác đi ra ngoài, mới là chân chính thăm hỏi người nhà.

Đây là một phát hiện trọng đại, việc này không nên chậm trễ, Kim Đại Niên lập tức về phòng viết mật tin, truyền đi Thừa Đức.

Nếu phát hiện của Kim Đại Niên là thật, chính là một chỗ đột phá trọng đại.

Cao Húc mở ra nhìn mật tin, lập tức không chậm trễ, triệu Hứa Trì tới, phân phó giám thị nghiêm mật, lúc cần thiết có thể tùy cơ ứng biến.

“Thuộc hạ lĩnh mệnh.” Hứa trì lưu loát ứng.

Hắn thất thủ ở Đại Đồng, cũng may sau đó cẩn thận quan sát, Mục Hoài Thiện hình như cũng không dời lực chú ý tới Đông Cung, hẳn là hành vi lẫn lộn tầm mắt trong rừng rậm có tác dụng, Hứa Trì thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Chủ tử cũng không quá trách cứ hắn, nhưng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.