Hiên Viên Tuyệt hai tay úp lên ngực tiểu Sa nhi, dùng sức vừa phải xoa nắn, đè ép, khiêu khích... “A, cha ...” Tiểu Sa nhi khẽ gọi Hiên Viên Tuyệt. “Thoải mái không, cục cưng?” Hiên Viên Tuyệt thân thiết hỏi tiểu Sa nhi, vẻ mặt đúng chuẩn chồn chúc tết gà ─ không có hảo tâm. “Dạ...” Tiểu Sa nhi thành thực gật đầu. “A? Đã cứng rồi nè!” Hiên Viên Tuyệt cúi người ngậm hạt đậu đỏ đáng yêu trước ngực tiểu Sa nhi, mút vào, đầu lưỡi đảo quanh qua lại, thỉnh thoảng khẽ cắn vài cái. Tay còn lại cũng không quên an ủi bánh bao mềm mại bên kia, ngón cái và ngón trỏ nắm hạt đậu nhỏ vuốt ve, đùa nghịch. Hai hạt đậu nhỏ đáng yêu kia, dưới sự khiêu khích của Hiên Viên Tuyệt, nháy mắt đứng thẳng lên. “Ha... A, a...” Tiểu Sa nhi thở dốc, hai chân không tự giác bắt đầu quấn chặt nhau cọ qua cọ lại. Một loại cảm giác tê dại lan xuống hạ thể, làm cho tiểu Sa nhi cảm thấy tiểu huyệt ngứa ngáy trống rỗng khó chịu, chỉ có thể dựa vào ma sát của chính mình để giảm bớt ngứa, nhưng hiệu quả hoàn toàn ngược lại. “Ha ha, cục cưng quả nhiên là càng ngày càng dâm đãng!” Động tác nhỏ của tiểu Sa nhi Hiên Viên Tuyệt cũng không buông tha, biết cục cưng đã động tình, cho nên có ý xấu trêu đùa nàng. “Ô... Cha, cha thấy ghét!” Tiểu Sa nhi đỏ mặt đưa tay đánh ngực Hiên Viên Tuyệt, “Cha khi dễ cục cưng... Cục cưng thật là khó chịu, cha giúp cục cưng đi!” “Được rồi, được rồi, cục cưng đừng tức giận, cha sẽ giúp con ngay lập tức!” Hiên Viên Tuyệt cười xấu xa, sắc mặt đúng chuẩn gian thương đã được tiện nghi còn khoe mẽ. Tách hai chân tiểu Sa nhi ra, nhìn hoa nhỏ huyệt kiều mỵ đã điểm thêm nhiều giọt sương trong vắt, dưới ánh sáng mơ hồ càng dâm mỹ và quyến rũ. “Ha ha, nơi này của cục cưng đã ướt nhẹp rồi nè!” Hiên Viên Tuyệt đưa ngón tay vào hoa huyệt nhỏ đùa giỡn rồi rút ra, ngón tay dính đầy những giọt sương trong suốt, bỏ vào trong miệng nhấm nháp, “Ngọt quá!” “Cha...” tiểu Sa nhi làm nũng gọi Hiên Viên Tuyệt, “Giúp cục cưng!” Thầm oán Hiên Viên Tuyệt chỉ lo chính mình, không để ý tới tiểu Sa nhi đang ngứa ngáy khó nhịn. “Cục cưng đừng tức giận, cha sai rồi, cha giúp con liền đây!” Hiên Viên Tuyệt ngửi thấy hương thơm phát ra từ hoa nhỏ huyệt, không chút do dự hôn lên. Tận tình mút vào hoa nhỏ huyệt của tiểu Sa nhi, cái lưỡi qua lại trênđỉnh hoa hạch, thỉnh thoảng cong lưỡi đút thật sâu vào, liếm mút những giọt sương chảy ra ngày càng nhiều từ trong hoa huyệt. “A... Ân a...” Tiểu Sa nhi nhẹ nhàng run rẩy, trong miệng rên rỉ nỉ non. Cảm giác tê dại như dòng điện, nhanh chóng truyền khắp toàn thân. “Ưmm, cục cưng càng ngày càng mẫn cảm, chảy rất nhiều nước nha!” Hiên Viên Tuyệt ra sức mút vào, hơn nữa đầu lưỡi trượt lên xuống ở đóa hoa, có khi liếm ngược sâu xuống phía sau, làm cho tiểu Sa nhi nước chảy không ngừng. “Đây, cục cưng thử đi, xem nước của con ngọt như thế nào!” Hiên Viên Tuyệt Hàm ngậm mật dịch, cúi đầu hôn tiểu Sa nhi, mớm mật dịch qua miệng nàng. Lưỡi dây dưa với cái lưỡi mềm mại của tiểu Sa nhi, nước miếng hai người cộng thêm mật dịch ở hoa huyệt của tiểu Sa nhi tạo thành chất lỏng mang hương vị ngọt ngào . Hỗn hợp chất lỏng đó cuối cùng được tiểu Sa nhi nuốt xuống toàn bộ, chỉ dư một chút theo lúc Hiên Viên Tuyệt rút lui mà tràn qua khóe miệng. “Ngọt không, bảo bối?” Hiên Viên Tuyệt hỏi, hơn nữa còn ái muội vươn đầu lưỡi liếm liếm miệng mình, “Đây chính là thứ ngon nhất cha từng uống qua!” “Dạ!” Tiểu Sa nhi gật đầu, miệng thở gấp, “Cha, nơi đó, vẫn rất là khó chịu...” “Nơi đó? Làm sao? Không phải cha mới vừa an ủi tiểu huyệt của cục cưng sao?” Hiên Viên Tuyệt xấu xa khi dễ tiểu Sa nhi, dù sao tính ra thì kinh nghiệm anh và cục cưng chân chính làm tình chưa phải là nhiều, hơn nữa mỗi lần đều là chính mình háo sắc đem cục cưng ăn luôn, lần này khó được cục cưng phối hợp như thế, anh phải thưởng thức bộ dáng cục cưng khát thèm, dâm đãng một chút chứ. “Ô, cha đáng ghét!” Tiểu Sa nhi tức giận muốn không để ý tới Hiên Viên Tuyệt, nhưng nơi đó thật ngứa khó chịu, cần cha giúp, “Chính là nơi đó!” Tiểu Sa nhi mở chân thật rộng, đem nơi riêng tư hoàn toàn bại lộ ra trước mặt Hiên Viên Tuyệt. “Rốt cuộc là làm sao? Cha không biết!” Hiên Viên Tuyệt cố nhẫn nại thưởng thức nơi riêng tư tuyệt mỹ của tiểu Sa nhi, dương vật đã cứng rắn đến cực điểm, cổ họng khàn khàn nhưng vẫn tiếp tục khi dễ tiểu Sa nhi. “Ô...” Cuối cùng vẫn là dục vọng chiếm thượng phong, tiểu Sa nhi đành phải cầm ngón tay Hiên Viên Tuyệt, dẫn xuống chỗ mất hồn kia.”Chính là nơi này, cha giúp cục cưng đi, cục cưng yêu cha nhiều lắm!” “Ồ... Thì ra là chỗ này!” Hiên Viên Tuyệt giả vờ như chợt hiểu ra điều gì đó, thế là ngón tay liền ở trong tiểu huyệt ra vào, hơn nữa tay kia cũng gia nhập, xoa nắn đèn nén trên âm hạch, “Là như thế này phải không cục cưng?” “Dạ... A... A, thật thoải mái...” Tiểu Sa nhi khép mắt, hưởng thụ Hiên Viên Tuyệt phục vụ, “Tuyệt quá! A... Cha tuyệt quá! A...” Nhìn bộ dáng tiểu Sa nhi hưởng thụ, Hiên Viên Tuyệt đột nhiên xấu xa rút tay ra, mút ái dịch dính trên ngón tay, ý xấu nhìn tiểu Sa nhi. “Ô... Cha, cha khi dễ con...” Sau khi Hiên Viên Tuyệt rút ngón tay, tiểu Sa nhi cảm thấy hạ thể trống rỗng, rơm rớm nước mắt, đáng thương nhìn gã đàn ông đang cười xấu xa trước mặt, “Cha , cục cưng muốn... Nhanh chút thôi...” “Ha ha, cục cưng đừng nóng vội, đêm dài cứ từ từ, chúng ta chậm rãi hưởng thụ nha!” Hiên Viên Tuyệt cười ác liệt, tiếp tục không buông tha tiểu Sa nhi đáng thương. Nhưng mà, tiểu Sa nhi là ai? Thấy Hiên Viên Tuyệt quyết định khi dễ mình, tiểu Sa nhi cố nén khó chịu, quyết định phản kích.
Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723