Con Gái Hiên Viên Tuyệt

Chương 5: Chương 5




Chương 5 Từ khi Hiên Viên Tuyệt xác định rõ ràng tình cảm của chính mình đối với cục cưng, dường như là tất cả thời gian đều cùng cục cưng ở cùng nhau. Thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày Hiên Viên Tuyệt xuất ngoại. Bởi vì Hiên Viên Tuyệt muốn sớm nắm giữ thực quyền Hiên Viên gia, thoát khỏi khống chế của gia tộc, cho nên bắt đầu từ lúc anh trở về Hiên Viên gia, vẫn luôn cố gắng học tập. Thêm vào đó là thiên tư thông minh, lại được sự giáo dục tinh anh rất nghiêm khắc. Mới mười sáu tuổi Hiên Viên Tuyệt trình độ đã tốt hơn cả sinh viên bình thường. Nên việc xuất ngoại học tập của anh không có gì làm khó được anh cả. Nếu hết thảy công việc xuất ngoại đều đã làm tốt, kế tiếp cái vấn đề trọng đại chính là cục cưng. Biết rằng nếu để cục cưng lại ở nhà, có thể khẳng định lão nhân tuy không thích cục cưng, nhưng tuyệt đối sẽ không làm khó cục cưng. Dù quản gia cùng nhóm nữ hầu tuyệt đối không dám không tốt đối với cục cưng, nhưng là chính mình vẫn là luyến tiếc! Trước không cần nói Hiên Viên phu nhân sẽ làm khó cục cưng, căn bản cục cưng còn quan trọng hơn sinh mệnh của chính mình, mà lại chia cách lâu như thế, anh không chịu được. Nhưng là, để cục cưng theo mình phiêu bạc bên ngoài, nhất định rất nhiều khổ sở, hơn nữa chính mình mỗi ngày đều phải đi học, không thể lúc nào cũng giờ giờ phút phút ở bên cạnh cục cưng thân mật. Hôm nay, cục cưng đang ngồi ở trên thảm vui vẻ chơi xếp gỗ. Hiên Viên Tuyệt nhìn khuôn mặt cục cưng thiên chân tươi cười, mở miệng hỏi:“Cục cưng, con yêu cha sao?” “Yêu!” Cục cưng cũng không ngẩng đầu lên trả lời, tiếp tục chơi đùa vui vẻ. “Này, nếu như cha tạm thời rời cục cưng đi một chút, cục cưng có mất hứng không hả?” “Không cần!” Đang còn chơi cao hứng, cục cưng vừa nghe cha phải đi, lập tức ném món đồ chơi trong tay xuống, nhanh chóng bò lại trong lòng Hiên Viên Tuyệt, tay nhỏ bé nắm chặt quần áo Hiên Viên Tuyệt, nói cái gì cũng không chịu buông tay. Xem ra cục cưng thật sự là rất sợ cha rời đi. “Cục cưng ngoan, cha chưa nói không cần cục cưng, cha chính là tạm thời rời đi một thời gian ngắn, sau khi trở về cha vẫn tiếp tục thương con, con có chịu không?” Hiên Viên Tuyệt nhẹ giọng dỗ dành. “Không muốn không muốn không cần!” Cục cưng đầu lắc trống bỏi, nói cái gì cũng không đáp ứng. “Cục cưng ngoan, cha là đi học, mang theo con không tiện lắm, ở cha trong lòng yêu nhất chính là cục cưng. Cục cưng ở nhà ngoan ngoãn chờ cha trở về, được không?” “Không cần! Cha đáng ghét! Chán ghét cha ! Không thương cha ... ...” Dứt lời, cục cưng liền thương tâm khóc lên. Từ sau khi Hiên Viên Tuyệt hướng cục cưng thổ lộ tình yêu, đem cục cưng sủng lên trời, cục cưng từ khi đó đã không khóc. Lần này vừa khóc, nhưng lại khóc tê tâm liệt phế, làm cho Hiên Viên Tuyệt yêu cục cưng như mạng thấy đau xót trong lòng, tựa như nát cả tim gan. Khẽ cắn môi, Hiên Viên Tuyệt quyết tâm hạ quyết định: “Cục cưng ngoan, cục cưng không khóc, cha không đi, cha làm sao cũng không đi, cha luôn ở bên cạnh cục cưng, cho đến cục cưng chán ghét mới thôi, được không?” “Ân, thật sự?” Cục cưng lau mắt, ủy khuất hỏi. “Thật sự, cha thề, tuyệt không rời cục cưng đi.” Nói xong còn làm động tác giơ lên tay phải, chuẩn bị hướng cục cưng thề. “Vậy nghéo tay đi, cục cưng sẽ không khóc.” “Được, nghéo tay nào!” Hai người ngón út gắt gao câu cùng một chỗ. Đồng thời Hiên Viên Tuyệt đã ở trong lòng thầm hạ quyết tâm, sau này bất kể phát sinh cái chuyện gì cũng không cùng cục cưng tách ra, làm cục cưng không vui, cuối cùng vẫn là chính mìnhđau lòng . Ai kêu mình yêu cục cưng sâu nặng như thế. Tục ngữ nói đúng, ai yêu nhiều hơn sẽ là người thua, xem ra cả đời này mìnhnhất định bị cục cưng ăn gắt gao, triệt để. Được, bất quá là mình cam tâm tình nguyện! Thế là, trước sự tấn công bằng nước mắt của cục cưng, Hiên Viên Tuyệt nhanh chóng đầu hàng, quyết định mang cục cưng cùng đi Mĩ quốc, cuộc sống hạnh phúc của hai người lập tức bắt đầu!

Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.