Con Gái Hiên Viên Tuyệt

Chương 7: Chương 7




Chương 8 Mỗi ngày khi mặt trời lên cao, Hiên Viên Tuyệt mới đem cục cưng đánh thức. Cục cưng khi ngủ cái miệng nhỏ chu chu, lông mi thật dài run run , bộ dáng đáng yêu cực kỳ, Hiên Viên Tuyệt xem bao nhiêu lần cũng không thấy chán. Mà đối với cục cưng mê ngủ này, chuyện đánh thức nàng dậy tuy khổ sở nhưng cũng thực ngọt ngào. “Tiểu bảo bảo ngoan ngoãn, mở mắt ra nào, nhanh nào, ta muốn yêu yêu!” Hiên Viên sắc lang dùng âm thanh nhẹ nhàng tràn ngập ca khúc tình yêu kêu gọi cục cưng rời giường. Chỉ thấy tiểu Sa nhi vô cùng đáng yêu nhướng mày, vươn tay nhỏ bé lên gần lỗ tai huơ huơ, giống như đuổi ruồi bọ, trên thực tế là không nghĩ bị cha dùng ma âm thì thầm bên lỗ tai.Tiểu Sa nhi người hơi nhúc nhích, rồi thuận thế dựa vào lòng cha thoải mái ngủ tiếp. Tiếp tục ngủ, cánh tay nhỏ sau khi đuổi ruồi bọ, lùi về trong chăn, lộ ra nắm tay nhỏ bé trông thật dễ thương. Dễ thương như thế, Hiên Viên Tuyệt sao vậy nhẫn tâm đánh thức đây! Nhưng là nếu không gọi cục cưng dậy, sau khi cục cưng thức không thấy anh thì sẽ tức giận. Hơn nữa nếu buổi sáng không được cục cưng hôn tạm biệt thì cả ngày sẽ không tinh thần học tập chút nào hết. “Cục cưng! Ngoan! Rời giường !” Hiên Viên Tuyệt bắt đầu gọi cục cưng. “... ...” Không phản ứng! “Cục cưng! Dậy đi!” Hiên Viên Tuyệt gọi lại, lần này còn nhân tiện xoa bóp khuôn mặt mềm như bông của cục cưng. “Ư!” cục cưng bị tay Hiên Viên Tuyệt vuốt ve liền xoay người sang chỗ khác, tiếp tục ngủ! “Hừ hừ! đây chính là cục cưng ép cha sử dụng tuyệt chiêu nha!” Đột nhiên, Hiên Viên Tuyệt lấy hành động sét đánh không kịp bưng tai đem cục cưng từ trong chăn ôm ra ngoài, làm cục cưng kinh ngạc tỉnh giấc hơn phân nửa. Cục cưng đang nằm mơ bị quái thú bắt được, rồi mới bị quái thú ấn đến trong nước, hô hấp bắt đầu càng ngày càng khó khăn. Cuối cùng thống khổ vì thiếu dưỡng khí. Tỉnh lại, mở mắt ra liền nhìn thấy Hiên Viên Tuyệt gần ngay trước mắt. “Cục cưng dậy rồi sao?” Hiên Viên Tuyệt nhìn cục cưng bị hôn đến tỉnh lại, cười xấu xa “Ư, cha thấy ghét!” Cục cưng nũng nịu ôm Hiên Viên tuyệt, vươn đầu lưỡi còn ướt át liếm liếm . “A! Cục cưng!” Nhìn động tác dụ dỗ vô ý thức của cục cưng, Hiên ViênTuyệt lại hôn cục cưng một cái thật sâu rồi mới ôm cục cưng đi rửa mặt. Ăn qua điểm tâm, sau đó dụ dỗ cục cưng uống xong một cốc sữa lớn, dặn dò cục cưng vài câu, đơn giản là phải ngoan ngoãn, phải nhớ anh, có việc gì thì nói bảo mẫu phải gọi cho anh gấp. Sau đó hôn thêm cái nữa mới chịu rời đi. Cha đi rồi, hiện tại trong nhà cục cưng lớn nhất! Không có cha quản lý, cục cưng thích làm cái gì là làm cái đó! Buổi sáng, cục cưng ngồi trên ghế có trải lông dê thoải mái đùa nghịch một mình. Nháy mắt tới buổi trưa, ăn cơm xong liền leo lên giường lớn ngủ. Bởi vì cha không ở nhà, cho nên cục cưng có thể tha hồ làm theo ý thích. Đem toàn bộ gấu cha, gấu mẹ, gấu con, chim cánh cụt nhỏ đáng yêu, con sói, còn có quái thú to bằng hình người ôm hết lên giường. Bình thường có cha ở nhà, các bạn bè bằng bông này bị cha vứt xuống. Ngoại trừ cha ra thì cục cưng không được ôm bất cứ thứ gì. Đúng là một thùng dấm lớn à nha. Buổi chiều thức dậy, bình thường cục cưng sẽ chạy đến trong vườn hoa nhỏ chơi đùa, hoặc kêu bảo mẫu cùng nàng chơi đu dây cho đến khi thấy Hiên Viên Tuyệt trở về. “Cha ! Cha !” Từ xa đã thấy cha trở về, cục cưng hưng phấn chạy về phía cha ! “Cục cưng!” Hiên Viên Tuyệt chạy vội đến, vui vẻ ôm cổ cục cưng, kéo vào trong lòng hôn không ngừng, giải đi nỗi khổ của ngày dài thương nhớ. Tục ngữ nói đúng, một ngày không thấy như cách ba thu. Sau khi cho bảo mẫu đi về, Hiên Viên Tuyệt ôm cục cưng bắt đầu ăn cơm chiều. Đặt cục cưng ngồi trên đùi, đem thịt ở miệng nhai nhai rồi mớm vào miệng nàng, tuy rằng cục cưng không thích ăn thịt, nhưng vẫn nuốt xuống. “Cá”. So với đứa nhỏ khác, cục cưng càng thích ăn cá. Hiên Viên Tuyệt bỏ một miếng cá vào miệng mình, nhai nhai rồi mới đút cho cục cưng. “Con là cái đồ lười!” Hiên Viên Tuyệt hôn cục cưng. Có đôi khi Hiên Viên Tuyệt cố ý chọc cục cưng, không có đem thịt nhai trước mà đút luôn cho cục cưng. Lúc đó, cục cưng sẽ nhổ ra không chút do dự. “Thấy ghét.” Nàng cuối đầu cắn lên nụ hoa cha một cái thật mạnh. Mỗi lần Hiên Viên Tuyệt bị cục cưng cắn, dục hỏa của anh đều bị khơi lên, sẽ đem cục cưng hôn ngấu nghiến, đến khi cục cưng kéo cổ áo anh kháng nghị mới thôi. Ăn cơm chiều xong một lát, Hiên Viên Tuyệt trở lại thư phòng học tập, nghiên cứu cổ phiếu, tích cực rèn luyện tài năng buôn bán. Mà cục cưng dĩ nhiên sẽ ở thư phòng cùng cha , bình thường thì ngồi trên thảm xem tranh, tự mình đọc sách, đồng thoại, chuyện xưa còn có một ít tạp chí cục cưng đều đã xem. Thỉnh thoảng cục cưng chạy đến cha bên người muốn ôm một cái, vừa tình cảm, vừa có thể nhắc nhở cha nghỉ ngơi một chút. Có khi Hiên Viên Tuyệt phải học đến khuya, lúc này anh luyến tiếc không thể cho cục cưng cùng thức với anh. Nhìn cục cưng một bên bắt đầu ngáp ngủ, Hiên Viên Tuyệt ôn nhu nói :“Cục cưng, nếu con mệt thì ngủ trước đi, cha còn nhiều việc lắm” “Không cần!” Cục cưng từ chối. “Con muốn cùng ở một chỗ với cha. Cha cứ làm tốt việc của cha đi, con không quấy rầy đâu” Cục cưng đầy vẻ săn sóc nói. Biết không lay chuyển được cục cưng, Hiên Viên Tuyệt mau chóng hoàn thành mọi việc, rồi mới ôm cục cưng trở về phòng nghỉ ngơi. “Cha, cục cưng muốn tắm rửa! muốn người thơm tho rồi mới ngủ!” “Ha ha, được rồi. con đúng là tiểu yêu ma nha!” Hiên Viên Tuyệt cưng chìu hôn nhẹ cái trán cục cưng. “Cục cưng không phải vậy đâu!” Cục cưng kiêu ngạo huơ tay nhỏ bé kháng nghị, làm Hiên Viên Tuyệt cười to không dứt. Sau khi tắm rửa xong, Hiên Viên Tuyệt cùng cục cưng trở lại trên giường, hai người bắt đầu hôn nhẹ, hoặc là cha sẽ kể chuyện xưa cho cục cưng nghe, sau đó cục cưng ở trong lòng cha ngọt ngào tiến vào mộng đẹp. A! Lại là hạnh phúc ngọt ngào mỗi ngày a![/

Xem thêm: http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=388723

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.