Con Gái Nhà Nông

Chương 170: Chương 170: Mục đích của đại cữu ca.




Đang nói thì, Vương Phúc Nhi mang theo hai tiểu oa nhi sôi nổi đi tới, Vương Phúc Nhi thỉnh an cho hai trưởng bối, hai đứa nhỏ cũng học theo, làm Tống nãi nãi và Lí thị đều cười không ngừng, lúc này mới cảm thấy tiểu oa nhi khả ái đáng yêu, ban đầu thì chính là Hỗn Thế Ma Vương.

Lí thị hỏi: “Hôm nay muốn theo biểu tẩu các con làm gì hả?”

Kim Kỳ vội nói: “Biểu tẩu nói mang chúng con đi xem làm sao rau cải lớn lên.”

“Đúng vậy, đúng vậy, rốt cuộc làm sao rau cải lớn lên nha.” Ngọc Lân cũng vội nói, bộ dáng nho nhỏ kia, thật là khôi hài.

Vương Phúc Nhi cũng cười nói: “Vừa vặn, con còn chưa có mở miệng đâu, hai đứa này đã nói, nãi nãi, nương, con muốn dẫn biểu đệ và biểu muội đi nhà mẹ đẻ của con một chuyến, nhìn xem vườn rau trong nhà, cũng để cho bọn họ nhìn xem trồng thức ăn cũng không dễ, tránh cho về sau lãng phí.”

Tống nãi nãi cười gật đầu, đây là chuyện tốt, Lí thị nói: “Vậy chỗ cữu cữu của con để ta đi nói cho.”

Kim Kỳ và Ngọc Lân vội chạy tới ôm Lí thị: “Cô cô, cô thật tốt, đa tạ cô!”

A, lúc này còn biết cảm tạ, hiếm có nha. Vương Phúc Nhi vừa lòng gật đầu với hai đứa nhỏ, được người khác giúp dù thế nào cũng phải nói tiếng cám ơn. Nhìn xem, đứa nhỏ làm không sai đi.

Ở trên đường đi tới nhà mẹ đẻ, Vương Phúc Nhi nói với hai đứa bé: “Nhìn xem, muội nói lời cảm tạ với người khác, người khác cũng tốt đối với muội, đây có phải cảm thấy rất tốt hay không?”

Ngọc Lân vội gật đầu, Kim Kỳ nói: “Nhưng mà cha đệ nói, hạ nhân quý phủ làm việc cho chúng ta đều là nên làm, không cần phải nói cám ơn.”

Vương Phúc Nhi nói: “Nhưng mà giống như cô cô các đệ, thì chính là trưởng bối của các đệ, nàng giúp các đệ, các đệ không đáp tạ, vậy về sau sẽ không có người giúp đệ, còn có ta và biểu ca các đệ, lúc đó chẳng phải rốt cuộc giống nhau sao? Hạ nhân quý phủ của đệ, thì đệ cho bọn hắn tiền hàng tháng, cho nên có thể không cần cảm tạ, nhưng những người này có phải nói một tiếng hay không đây?”

Ngọc Lân vẫn không ngừng gật đầu, Kim Kỳ nói: “Đệ đã biết, biểu tẩu nói là cái này còn xem người nào có phải hay không?”

“Cũng gần giống như vậy, các đệ suy nghĩ một chút, giống như Kim Kỳ đi, không có khả năng cả đời đều ở quý phủ các đệ, dù sao cũng phải đi ra ngoài, người bên ngoài cũng không phải là hạ nhân của đệ, cũng không phải thân thích của đệ, hoặc là trưởng bối, người ta dựa vào cái gì phải giúp đệ? Hơn nữa người ta giúp đệ, đệ còn cảm thấy theo lý thường phải làm, như vậy lần sau gặp mặt không dễ nói chuyện. Cho dù là chính huynh đệ của đệ, nếu đệ luôn cảm thấy người khác đều nên đối tốt với đệ, thì đó chính là trên mặt đối tốt với đệ, nhưng kỳ thật trong lòng cũng không nhất định là nghĩ như vậy.” Được rồi, không thể nói quá huyền bí, bằng không hai đứa nhỏ này nghe không hiểu: “Giống như ta đi, nếu các đệ nói lời hung dữ với ta, lần sau ta sẽ không làm ăn ngon cho đệ.”

Hai đứa nhỏ vội nói: “Chúng ta không có nói lời hung hăng, biểu tẩu không thể cứ nhớ ở trong lòng, không phải tẩu nói biết sai có thể sửa chính là đứa nhỏ ngoan sao?” Kim Kỳ vội hỏi.

Ngọc Lân cũng gật đầu, Vương Phúc Nhi cảm thấy đứa nhỏ là tự nhiên nhất chính là gật đầu, đứa bé Kim Kỳ này thật đúng là có chút ngộ tính, Vương Phúc Nhi nói: “Cách nói vừa rồi chính là một phép so sánh khác, hiện tại các đệ đã rất không tệ, nhưng mà cũng không thể chỉ đối với ta như thế này, đối trưởng bối khác cũng không thể dùng lời hung dữ, biết không?”

Ngọc Lân hỏi: “Vậy Tam di nương có tính là trưởng bối không?”

Kim Kỳ vội hỏi: “Nàng tính là trưởng bối gì? Chỉ là một tiểu lão bà!”

Vương Phúc Nhi nói: “A, đệ còn rất hiểu được, vậy vì sao lúc trước nghe lời của nàng ta, đối lập với ta đây?”

Kim Kỳ đỏ mặt, hiện tại mới cảm thấy trước kia làm chuyện đều có chút không đáng tin: “Cái kia, kỳ thật đệ và Ngọc Lân đều thích ăn món ngon, lúc đó không phải vừa đúng lúc nghe Tam di nương nói, đã nghĩ để cho biểu tẩu làm cho chúng ta, ài, chính là giọng điệu kém một chút, kém một chút. Về sau đệ và Ngọc Lân không bao giờ như vậy nữa, biểu tẩu cũng không cần nói cái này được không?” 

Ngọc Lân cũng vội gật đầu: “Biểu tẩu, chúng ta biết sai lầm rồi. Tẩu cũng không thể không làm món ngon cho chúng ta.”

Tính tình tiểu oa nhi, thật là tới cũng nhanh, đi cũng nhanh: “Vậy về sau các đệ vẫn còn cái này không ăn, cái kia không ăn sao? Còn có, người khác không làm vừa ý các đệ, các đệ liền phát giận sao?”

“Không có, không có!” Hai người đều vội vàng cam đoan, Kim Kỳ nói: “Biểu tẩu, chúng ta chậm rãi sửa còn không được sao? Nếu lập tức sửa lại, tẩu cũng không tin.”

“Vậy từ từ sửa, trở lại nhà mình, cũng không thể như vậy, biết không?”

“Biết thì biết, chỉ là người trong nhà đều quen chiều đệ và Ngọc Lân, cái này không được mặt kia cũng không được. Được rồi, được rồi, biểu tẩu, đệ đã biết, trong lòng mình cũng phải có cơ sở, sao tẩu còn muốn lải nhải hơn nương đệ nữa.” Kim Kỳ nhỏ giọng nói thầm, chẳng qua trong lòng nó là vui vẻ, trước kia khi ở nhà, nào có ai giảng đạo lý này đó cho nó, đều là dỗ dành nó và Ngọc Lân. Dù sao chỉ cần mình muốn cái gì, đều phải làm ra cho được, tính tình có thể tốt như vậy sao?

Trong lúc nhất thời đến nhà Vương Đồng Tỏa, Lý tẩu tử thấy Vương Phúc Nhi đã trở lại, vội vàng nhiệt tình nghênh đón Vương Phúc Nhi đi vào. Thích thị cũng từ bên trong đi ra, thấy Vương Phúc Nhi thì vui vẻ, nhưng mà phía sau như thế nào lại có hai đứa nhỏ đi theo đây. “Ai vậy hả?”

Kim Kỳ và Ngọc Lân đều được Vương Phúc Nhi nhắc nhở qua trước tiên, nên vội hành lễ cho Thích thị, Vương Phúc Nhi cũng giới thiệu theo. Thích thị nhìn bộ dạng hai đứa bé đẹp như vậy, lòng đã sớm mềm mại rồi, lại thấy hai đứa nhu thuận hiểu chuyện, vậy thật sự là, liền giữ chặt không buông tay rồi. Hai đứa nhỏ cũng biết giả bộ, còn không có dấu hiệu không kiên nhẫn.

“Nương, người cũng đừng vui mừng như vậy, con gọi bọn họ tới, là tưới nước nhổ cỏ cho vườn rau chúng ta.”

Thích thị nói: “Cái này không thể được, là thân thích của nhà con, đến chỗ chúng ta cũng là thân thích, làm sao có thể để cho thân thích tới đây làm việc, vậy không thành chê cười sao?”

“Nương, người cũng đừng quản, bọn họ rất vui, người nghe con đi.”

Thích thị ngăn cản không được, vì thế Vương Phúc Nhi liền bận rộn trong vườn rau với hai đứa nhỏ. Kim Kỳ và Ngọc Lân chưa từng có thấy qua vườn trồng rau, đều thật ngạc nhiên, Vương Phúc Nhi thì từng bước từng bước giảng giải cho bọn nó, lại nói cho bọn nó nên làm thế nào, dù sao đều rất là cao hứng. Thích thị nhìn chỉ lắc đầu, trong chốc lát Vương Tiểu Bảo đã cũng tan học trở về, thấy Tam tỷ và hai đứa nhỏ ở trong vườn rau, hắn cũng đi theo. Chẳng được bao lâu thì Kim Kỳ và Ngọc Lân với Vương Tiểu Bảo đã chơi chung vui vẻ.

Thích thị và Lý tẩu tử chuẩn bị cơm trưa, Vương Phúc Nhi nói: “Hôm nay chúng ta ăn chính là rau do chúng hái được ở trong vườn, nhất định ăn ngon hơn trước kia, các đệ cần phải ăn nhiều thêm mấy bát.”

Hai đứa nhỏ trực tiếp gật đầu, Vương Tiểu Bảo vụng trộm nói với Vương Phúc Nhi: “Tam tỷ, tỷ đây là làm phu tử à, hay là làm nương, đệ thấy sao hai đứa nhỏ này nghe lời tỷ nói như vậy.”

“Đi đi đi, nói cái gì đâu, hai đứa nhỏ này ban đầu có chút không hiểu chuyện, hiện tại tốt hơn nhiều, tỷ đây là đang làm chuyện tốt, đệ có hiểu hay không?”

Chuẩn bị tốt cho hai tiểu tổ tông này xong, mấy người Trường Khanh cũng không có nhiều phiền não như vậy rồi.

Tam di nương đang cáo trạng với Lí cữu cữu: “Lão gia, không phải ta nói, thiếu phu nhân Tống gia cũng quá kỳ cục. Hôm nay thời điểm thiếu gia Kim Kỳ và tiểu thư Ngọc Lân trở về, kia trên người đều lộn xộn, trên ống quần còn có thật nhiều đất. Thiếu gia và tiểu thư nhà chúng ta, đều được nâng niu, nàng ta xem như làm gì hả, tự mình từ nông thôn đến, đều coi mọi người biến thành nông dân hả, rất kỳ cục đi. Đến lúc đó thiếu gia và tiểu thư thành dáng vẻ quê mùa, nàng phụ trách hả?”

Lí cữu cữu nghĩ mấy ngày nay hai đứa con mỗi ngày còn cùng nhau đến thỉnh an cho mình, còn thường hay hỏi thân thể của mình ra sao, có muốn đấm đấm lưng cho mình hay không. Đứa nhỏ hiếu thuận, làm cha có thể mất hứng sao? Hắn cũng biết đây là công lao của tức phụ cháu ngoại trai, cho nên đối với Tam di nương cũng không có để ở trong lòng, nữ nhân này, hứng thú của hắn đối với nàng cũng không có nồng đậm như trước kia, huống chi việc này quan hệ đến con cháu của mình? 

“Trước kia chẳng phải ngươi cũng đến từ nông thôn sao, hiện tại ngươi còn có dáng vẻ quê mùa? Người Lí gia cho dù là lại làm ruộng cũng sẽ không dáng vẻ quê mùa, ngươi lo lắng cái gì? Còn có, đừng cứ nói mãi người ta là đến từ nông thôn, ngươi là làm khách ở nhà người khác, hãy thu liễm chút, ta vì ngươi ít nhiều cũng mắc nợ với muội muội muội phu của mình, ngươi để cho ta và muội muội, muội phu trở của ta mặt hay sao? Nếu còn lải nhải lảm nhảm, ngươi trực tiếp đi về trước là được!”

“Lão gia, có phải người lại coi trọng mới mẻ ở bên ngoài hay không, cho nên chướng mắt ta đã già đi không? Lão gia người cũng quá nhẫn tâm.” Tam di nương có chút nói không giữ miệng.

Lí cữu cữu người này, có thể sủng tiểu lão bà của mình, nhưng mà nếu tiểu lão bà giống như đại lão bà mà quản mình, vậy tiểu lão bà còn có chút không biết tốt xấu, Lí cữu cữu nói: “Bản thân ta như thế nào, ngươi quản sao? Còn nói nhảm nữa, ta trực tiếp đưa ngươi đi bán. Phải biết giữ khuôn phép, lão gia ta tự nhiên sẽ không bạc đãi ngươi, đừng làm ra yêu thiêu thân cho ta. Nói cách khác, ngươi cũng biết lão gia ta, ta cũng không nói tình cảm cái gì.”

Đúng, lão gia là không nói tình cảm, muội tử của hắn năm đó không nghe hắn nói, thì nhiều năm như vậy cũng không lui tới, đó còn là thân muội tử của hắn, mình chẳng qua là một tiểu lão bà, thật sự mới có thể bị mang đi bán. Tam di nương không dám lên tiếng, khi còn sủng ngươi, ngươi có thể làm nũng, có thể đưa ra yêu cầu, nếu không sủng ngươi, vậy ngươi phải ngoan ngoãn. Đây là mệnh làm tiểu lão bà.

Ai kêu mình ăn của hắn, uống của hắn, còn dùng của hắn? Phải bị người quản.

Lí thị cũng hỏi Tống Viễn Chí: “Rốt cuộc ca của ta cũng không nói tới đây làm gì sao?”

Tống Viễn Chí nói: “Nghề nghiệp của nhà chúng ta và nhà đại cữu ca không phải giống nhau, ta thật sự đoán không ra, chẳng lẽ là bởi vì cái kia?”

Lí thị vội hỏi: “Bởi vì cái gì?”

Tống Viễn Chí nói: “Ta chỉ là đoán thôi, có lẽ có quan hệ với Phúc nhi, biểu ca của Phúc nhi, chính là người trúng tiến sĩ, nghe nói được làm Huyện lệnh ở Bái huyện. Đây cũng là tin tức hỏi thăm được, cũng không biết có đúng hay không, có lẽ đại cữu ca cũng là đang đợi tin tức này có là sự thật hay không.”

Nhà mẹ đẻ Lí thị chính là Bái huyện: “Chàng là nói ca ta là muốn chuẩn bị cho tốt quan hệ cùng bên này, chính là muốn đáp quan hệ lên biểu ca Phúc nhi?” Đến lúc đó có quan hệ với huyện thái gia, hắn ở địa bàn của mình thật sự là dễ xử lý chuyện. Đã nói mà, ca ca này làm sao có thể đột nhiên tới đây thăm một muội muội của hắn, thì ra còn có nguyên nhân như vậy, vậy có phải nếu biểu ca Phúc nhi không đến Bái huyện làm Huyện lệnh, người này cũng không đến đây hay không? Quả nhiên là thương nhân coi trọng tiền tài. Một muội tử ruột thịt này của hắn tính là cái gì?

Tống Viễn Chí nói: “Cũng đừng lo lắng, chúng ta và Triệu gia cách xa như vậy, làm sao có thể nói nhấc lên quan hệ thì nhấc lên quan hệ chứ? Cho dù là thật sự đến Bái huyện làm quan, vậy Triệu gia cũng không phải một chút tính toán trước cũng không có, không phải chúng ta bên này nói cái gì thì là cái đó. Nàng coi như hai đứa chất nhi chất nữ tới đây thăm người cô cô này là được, cái khác đều không cần nghĩ.”

Lí thị cười nói: “Chẳng qua là cứ cảm thấy trái tim băng giá thôi, mấy năm nay ta đều ở đây, cũng không cần hắn lại đả kích ta một lần. Vốn cũng không có cảm tình gì, cũng tốt, đến lúc đó không thương tâm, nhưng mà chúng ta cũng không thể tìm phiền toái cho nhi tức, ca ca này của ta chính là người trong mắt chỉ có tiền, cũng không thể liên lụy Phúc nhi.”

Cho dù là không có nhà mẹ đẻ thì có làm sao, bản thân mình cũng là người có nhi tức, đã nhiều năm đều qua như vậy huống chi là ca ca cảm tình không sâu? Người nhà của bà mới là quan trọng nhất. Hắn không đề cập tới, mình cũng sẽ không nói, chỉ cung cấp ăn uống ngon, nếu hắn nói ra, nếu thật sự quá đáng, như vậy thực xin lỗi, bà làm không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.