Cơn Lốc Yakuza

Chương 161: Chương 161




Ninh Châu, căn cứ huấn luyện của Lý Hàng.

Từ sau khi chứng kiến được sức chiến đấu đáng sợ như khủng long bạo chúa của Lý Hàng, Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường đã gia nhập vào hàng ngũ huấn luyện của bọn Lý Nhị Ngưu.

Hai người phụ nữ Diêu Nhược Nam và Trần Quả trở thành cảnh đẹp trong đội ngũ những người đàn ông thô bạo này.

Nhưng trên sân tập luyện, Lý Hàng không hề xem bọn họ.

là phụ nữ.

Cường độ tập luyện của bọn họ giống như những người khác.

Chỉ sau khi nếm trải những hạng mục tập luyện khủng khiếp của Lý Hàng, Diêu Nhược Nam và Điền Minh Cường mới biết được tại sao đám thuộc hạ của Lý Hàng lại giỏi đánh đấm đến vậy!

Năm ngày liên tiếp, bọn họ đều ở trên sân tập, không ngừng thử thách giới hạn của bản thân.

Mãi đến khi tỉnh thành báo tin Đao gia đã tỉnh lại.

Diêu Nhược Nam hy vọng Lý Hàng có thể cùng cô về tỉnh thành.

Thế nhưng Lý Hàng lại từ chối.

Bây giờ Lý Hàng chỉ muốn giống như Hứa Hạo Nhiên, làm một vũng bùn nhão không đắp được lên tường, mỗi ngày quanh quẩn bên cạnh bà xã.

Lại nói kể từ hôm bị Hứa Hạo Nhiên phá hỏng chuyện tốt ở chỗ xông hơi.

Đã liên tiếp mấy ngày Hứa Mộc Tình không dám đối diện với Lý Hàng.

Mỗi tối Lý Hàng đều như “Hàn Hào Điểu”, co ro trong góc kêu ” hừ hừ, gió lạnh chết anh rồi”

Nhưng Hứa Mộc Tình vẫn không đoái hoài gì đến anh.

Hai ngày nay, Lý Hàng đang suy nghĩ dùng cách gì để chinh phục được bà xã đây?

Làm gì còn tâm trí đi quan tâm mấy chuyện vặt vãnh ở Tình thành.

Về đến tòa nhà tập đoàn Lăng Tiêu, Lý Hàng gặp Hứa Hạo Nhiên ở sảnh lễ tân.

Cậu em vợ ngốc nghếch này từ xa đã vẫy tay với Lý Hàng: “Anh rểt”

Lý Hàng không thèm để ý, quay người định đi vào thang máy.

Hứa Hạo Nhiên vội vã chạy lại, kéo lấy tay Lý Hàng: “Anh rể, em phát hiện hai ngày nay chị em không thèm quan †âm đến anh”

“Có phải bây giờ anh cảm thấy rất trống trải cô đơn không?”

“Có phải anh thấy mình giống một con mèo con cún nhỏ bị bỏ rơi? Có phải…

Hứa Hạo Nhiên còn chưa nói xong, Lý Hàng quay đầu lại nói một câu.

“Anh hỏi cậu, một đôi nam nữ đang vui vẻ trên giường, gọi là lăn lộn trên giường.”

“Vậy hai người đàn ông vui vẻ trên giường gọi là gì?”

Hứa Hạo Nhiên ngẩn người.

Lúc này Lý Hàng xổ một câu: “CútI”

Vừa dứt lời, cửa thang máy mở ra.

Lý Hàng lập tức bước vào, còn Hứa Hạo Nhiên lại vẫn mặt dày cười hi hi bước theo.

“Anh rể, anh rể, em nói cho anh nghe, phụ nữ là phải dỗ dành”

“Chỉ cần đúng cách, đừng nói là lăn lộn trên giường.”

“Cho dù là bảy ra bảy vào hay mây mưa thì đều được hết!”

Không để Lý Hàng mở miệng, Hứa Hạo Nhiên lại nhanh nhảu kề sát vào tai Lý Hàng nói nhỏ một câu.

“Chị em là một người rất cảm tính, muốn nịnh cho chị ấy vui vẻ thì cách tốt nhất là viết thư tình.”

Tranh thủ lúc nói chuyện, Hứa Hạo Nhiên lấy từ trong túi ra một tờ giấy.

“Anh rể, thư tình em đã chuẩn bị sẵn cho anh rồi, em đọc cho anh nhận xét xem nha.”

Vừa nói Hứa Hạo Nhiên vừa say sưa đọc những dòng chữ trên giấy.

“Từ lần đầu tiên gặp em, anh đã không kiềm được lòng mình, vô duyên vô cớ, không thể ngờ được mà yêu em mất rồi..”

“BốpI”

Lý Hàng vả một cái vào miệng Hứa Hạo Nhiên.

“Anh rể, sao anh đánh em?”

Lý Hàng bình thản nói: “Có con muỗi Hứa Mộc Tình từ văn phòng đi ra, khi đi qua văn phòng mà thường ngày Lý Hàng lười biếng trốn làm ở đó.

Phát Lý Hàng không có ở trong, bất giác cau đôi mày liễu xinh đẹp.

Cô hỏi Trương Hiểu Bình, Trương Hiểu Bình cũng lắc đầu, tỏ ý bản thân cũng không gặp Lý Hàng.

Nói mới nhớ, đã ba ngày Hứa Mộc Tình không nói chuyện với Lý Hàng.

Một mặt là vì công việc quá nhiều.

Mặt khác là cô hơi xấu hổ.

Bởi vì hôm đó bị Hứa Hạo Nhiên phá hỏng chuyện tốt.

Đến giờ nghĩ lại cô vẫn cảm thấy nóng bừng hai má.

Lúc này, Trương Hiểu Bình bỗng kêu lên “Anh Hàng”.

Hứa Mộc Tình quay lại nhìn, thì thấy Lý Hàng cách đó không xa đang bước đến.

Hứa Mộc Tình đang định chào Lý Hàng.

Kết quả Lý Hàng như không thấy cô, kêu Trương Hiểu Bình lấy cho mấy tờ giấy và một cây bút.

Sau đó, Lý Hàng quay đi vào thẳng văn phòng của mình, cầm bút rất chăm chú viết lách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.