Cơn Lốc Yakuza

Chương 175: Chương 175




Đúng như Ngụy Hoành nói, người nhà họ Tống đã đến!

Cậu hai nhà họ Tống – Tống Đình Kiệt đích thân dẫn đầu mang theo Tống Viễn – đệ nhất cao thủ của Tống gia cùng với một đội ngũ tinh anh đến Giang Châu.

Gia chủ nhà họ Tô – Tô Chính Quốc đích thân đón tiếp.

Bước vào trang viên biệt thự của Tô Chính Quốc, Tống Đình Kiệt đi thẳng vào vấn đề nói: “Tô gia chủ, Đao Gia đã chết”

“Theo lý mà nói thì thế giới ngầm của tỉnh thành Giang Châu lẽ ra phải rất hỗn loạn mới đúng.”

“Nhưng sao tôi lại thấy một cảm giác rất hòa bình thế này?”

Tô Chính Quốc cung kính nhìn Tống Đình Kiệt.

Túc trí đa mưul Đây là bình phẩm của rất những người quen thuộc với Tống Đình Kiệt dành cho anh ta.

Tống Đình Kiệt không giống với những thế gia công tử khác chỉ biết chơi siêu xe, tìm gái đẹp.

Hán không những có hai tấm bằng tiến sĩ của hai trường đại học danh tiếng ở nước ngoài.

Đồng thời hắn cũng kinh doanh một nửa sản nghiệp của gia tộc.

Xứng đáng là nhân tài hậu thết Tô Chính Quốc cười nói: “Chúng tôi chỉ là thương nhân bình thường, cũng không hiểu rõ việc của thế giới ngầm”

“Nhưng theo tôi được biết, thời gian gần đây các đại ca của thế giới ngầm ở tỉnh thành đều đồng loạt phát ra lệnh cấm”

Mắt Tống Đình Kiện vụ sáng, lập tức hỏi: ‘Lệnh cấm gì?”

Tô Chính Quốc nói: “Chính là tất cả lưu manh côn đồ của thế giới ngầm ở tỉnh thành đều không được đụng đến sản nghiệp của tập đoàn Lăng Tiêu.”

“Nếu ai mà đụng đến, nhẹ thì gãy chân gãy tay, nặng thì vùi thây dưới đất.”

Tống Đình Kiệt lạnh lùng cười: “Tập đoàn ở Ninh Châu nhỏ bé mà lại có năng lực lớn đến vậy sao?”

“Nhị công tử không biết đó thôi, tốc độ phát triển của tập đoàn Lăng Tiêu cực kỳ nhanh”

“Bây giờ sản nghiệp của họ đã trải khắp Ninh Châu rồi.”

“Mấy ngày gần đây còn định tiến vào tỉnh thành, Hiệp hội thương nhân ở tỉnh thành chúng tôi cũng đang phát sầu vì chuyện này đây.”

“Bọn họ khí thế hùng mạnh, mọi người đều lo lắng sự cân băng ở đây sẽ bị tập đoàn Lăng Tiêu phá vỡ, thậm chí là bị nuốt chửng”“

Tống Đình Kiệt giơ một ngón tay ra, gõ nhẹ hai cái lên mặt bán và cười nói: “Lúc tôi đến có hơi gấp, nên không mang quà cáp gì đến tặng ông.”

“Thế này đi, trước tiên tôi sẽ giúp ông tiêu diệt thế lực.

tập đoàn Lăng Tiêu.”

“Đa tạ nhị công tử!” Tô Chính Quốc kích động nắm chặt tay.

Có sự giúp đỡ của nhị công tử nhà họ Tống thì việc này.

xem như đã thành công!

Lúc này, quản gia từ bên ngoài bước vào.

“Lão gia, khu biệt thự bán sơn ở phía Bắc Ninh Châu gặp.

phải chút trở ngại.”

Tô Chính Quốc cau mày hỏi: “Chuyện gì thế?”

Quản gia nói: “Khu vực đó trước đây có vài ngôi mộ, đa số đều đã ký tên di dời rồi, chỉ còn duy nhất một người họ Liễu nhất định không chịu đồng ý”

“Ở đó chôn cất người nào? Đối phương có thế lực gì không?”

“Là một hộ nghèo sa cơ lỡ vận ở huyện thành, con trai nhà họ đang dạy học ở một trường trung học phổ thông †ư nhân.”

“Con gái hình như gả cho một con trai phế vật của một gia tộc nhỏ ở Ninh Châu.”

Tô Chính Quốc cười lạnh: “Nếu là như vậy thì trực tiếp xúc luôn phần mộ đó là được.”

Quản gia ngập ngừng nói: “Nhưng bà lão nhà đó đã hơn tám mươi tuổi rồi”

“Ngày nào cũng sống chết ôm lấy bia mộ không rời, chúng tôi sợ chết người nên cũng không dám đụng đến.”

Tống Đình Kiệt đứng cạnh lúc này mới nhẹ nhàng nói một câu: “Đối phó với loại người đã già cả hai chân bước vào quan tài như thế này cách hữu dụng nhất là lấy tính mạng con cháu bà ta ra gây sức ép.”

Tô Chính Quốc võ đi ‘Cứ làm theo lời nhị công tử đi!”

Tòa nhà trụ sở tập đoàn Lăng Tiêu.

Lý Hàng vừa bước vào thang máy, khi cửa thang máy sắp đóng lại thì bên ngoài đột nhiên vang lên giọng nói của một người đàn ông.

“Đợi một chút, đợi một chút.”

Tiếp đó, một chàng thanh niên mặc âu phục, mồ hôi nhễ nhại chạy vào.

Lý Hàng nhận ra người này, anh ta là tinh anh của phòng nghiệp vụ tên là Hà Lương Sinh.

Chế độ của tập đoàn Lăng Tiêu rất thoải mái, phúc lợi cao, hiệu quả cũng rất tốt.

Quan trọng nhất là, ông chủ lại vô cùng thân thiết.

Bởi vậy, nhân viên từ trên xuống dưới đều đồng tâm hiệp lực, thu hút rất nhiều tinh anh gia nhập tập đoàn.

Đồng thời cũng khiến rất nhiều thanh niên trẻ tuổi trước đây không hài lòng ở nơi khác, nay đã tìm được vị trí cho.

mình.

Từng người bọn họ đều nỗ lực phấn đấu thể thực hiện tước mơ của mình.

Hà Lương Sinh là một trong số đó.

Quan trọng nhất là, kẹo hồ lô mà Lý Hàng dùng để trêu ghẹo Hứa Mộc Tình đều do Hà Lương Sinh mua.

Hôm nay Lý Hàng không đòi kẹo hồ lô của Hà Lương Sinh.

Hà Lương Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bởi vì, trong túi anh ta thật sự có một xâu kẹo hồ lô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.