Cơn Lốc Yakuza

Chương 293: Chương 293




Lý Nhị Ngưu theo thói quen duỗi tay phải ra nhặt.

Tuy nhiên, ngay lúc bắt được đồ bảo hộ, cơ thể anh ta bất ngờ chìm xuống.

Ngay sau đó, anh ta dùng cả người ôm đồ bảo hộ trực tiếp ngã xuống đất!

Năng quát Đồ bảo hộ trông rất bình thường này thực tế ít nhất cũng phải một trăm cân!

Sau đó, Lý Hàng lấy ra ba cái còn lại từ trong hộp.

“Rầm rầm rầm’ rơi xuống đất.

Lý Hàng nói với Lý Nhị Ngưu: “Từ giờ trở đi, dù ăn hay ngủ: “Dù đang lăn lộn trên giường cùng hổ cái thì cũng phải đeo bộ này trên người cho tôi.”

Lời vừa nói xong liền khiến mọi người bật cười.

Khi Lôi Phi Phi ở bên cạnh nghe thấy lời Lý Hàng nói, hai má cũng hơi ửng hồng.

Cô và Lý Nhị Ngưu vẫn còn đơn thuần trong sáng.

Cô muốn quật ngã Lý Nhị Ngưu, nhưng anh chàng này cầm tinh con trâu, rất cứng đầu.

Lý Hàng lại lấy từ trong hộp gỗ ra một túi vải rất nặng.

Anh ném túi vải tới trước mặt Chó Chết: “Hạt sắt bên trong có đường kính một milimet”

Mỗi¡ hạt được đánh dấu bằng một con số, tổng cộng có chín con số”

“Nhiệm vụ hàng ngày của cậu là nhặt hạt”

“Khi có thể phân biệt tất cả những hạt này trong vòng ba mươi giây thì lại đến tìm tôi”

“Vâng!”

Mặc dù không biết Lý Hàng có dụng ý gì nhưng Chó.

Chết vẫn nhận lệnh vô điều kiện!

“Dương Thiện Tê”

“Cói”

“Trong đây có có tố chất và điều kiện tốt nhất”

“Từ nhỏ cậu đã được đào tạo rất bài bản”

“Chỉ tiếc là những phương pháp huấn luyện này đều sai.”

“Điều duy nhất cậu phải nhớ bây giờ chỉ có một câu”

“Bỏ đi những gì thừa thãi rườm rà, để lại những gì tinh túy nhất”.

“Khi nào hiểu ra thì lại đến tìm tôi”

Nói xong, Lý Hàng trực tiếp xoay người kéo Hứa Hạo Nhiên đi về phía sân huấn luyện cách đó không xa.

Tiếp đó, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng la khóc của Hứa Hạo Nhiên trong sân tập…

“Anh rể, anh rể! Chiều nay em không ra sân huấn luyện được không?”

Sau vài ngày tập luyện, Hứa Hạo Nhiên đã dần có được hình dáng mà một người đàn ông nên có.

Bụng bia không còn, đến cơ bụng cũng đã xuất hiện.

Cả người cũng trưởng thành lên rất nhiều.

Nhưng bây giờ, vừa nhắc đến thần tượng nổi tiếng là cậu ấy lại trở thành một thanh niên trong đầu chỉ có lý tưởng.

“Có gì đặc biệt quan trọng không?”

“Đương nhiên là có. Anh rể, anh không biết đâu, lần này Ninh Châu của chúng ta cực kỳ nổi rồi!” Hứa Hạo Nhiên trông vô cùng hào hứng.

Cậu ta nói với Lý Hàng rằng nam ngôi sao nổi tiếng Lương Hàn Thần sắp đến Ninh Châu.

“Anh rể, cho dù là người không bao giờ xem TV hay phim ảnh như anh chắc cũng biết Lương Hàn Thần chứ?”

Lý Hàng nhìn Hứa Hạo Nhiên, không có chút phản ứng.

“Anh rể, không phải chứ, anh không biết Lương Hàn Thần sao! Là Lương Hàn Thần đó!”

“Anh ấy cũng rất nổi tiếng trên thế giới! Rất nhiều đạo diễn lớn của Hollywood đều muốn làm việc với anh ấy”

“Lần này anh ấy đến Ninh Châu để lấy bối cảnh cho một bộ phim”

“Trong đó có một cảnh được quay trong Tập đoàn Lăng Tiêu của chúng ta”

Hứa Hạo Nhiên nói đến đây thì Lý Hàng mới phản ứng lại.

Hèn gì buổi trưa hôm nay Hứa Mộc Tình không về nhà ăn cơm, hóa ra là đi giao lưu với ngôi sao lớn và giám đốc lớn.

Dù là ngôi sao hay đạo diễn thì theo quan điểm của Lý Hàng thì đó cũng chỉ là một công việc.

Không khác gì những người quét đường hay giao đồ ăn.

Sau khi ăn xong, Hứa Hạo Nhiên vô cùng cao hứng đi ra ngoài.

Cậu ấy không ngừng nói về Lương Hàn Thần.

Còn lúc này, Lương Hàn Thần đang ngồi trong phòng.

tổng thống của khách sạn năm sao Ninh Châu.

Anh ta mặc một bộ vest nam sang trọng phiên bản giới hạn, trên tay là chiếc đồng hồ Rolex trị giá hai triệu, trên sống mũi là chiếc kính râm hàng hiệu trăm ngàn tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.