Cơn Lốc Yakuza

Chương 360: Chương 360




Tên vệ sĩ rùng mình, nhìn thấy ánh mắt sắp phát điên của Lỗ Vĩnh Hạc, hản vội vã quay người.

Vệ sĩ vừa ra khỏi cửa lập tức rút điện thoại: “Sư huynh, có việc này muốn nhờ huynh giúp đỡ!”

“Nói”

“Công tử nhà đệ nhắm trúng một cô gái”

Cô gái này với bạn trai cô ta tuy ăn mặc rất bình thường, nhưng bên cạnh họ có rất nhiều người giỏi đánh đấm.

“Mấy đàn em của đệ đều bị phế rồi, muốn nhờ sư huynh giúp đỡ”

“Giúp thì không thành vấn đề, nhưng giá cả thì phải nói trước, anh em ruột thịt còn phải tính toán rõ ràng, đừng nói huynh đệ chúng ta”

“Sư huynh yên tâm, sau khi xong việc, đệ gửi huynh một trăm ngàn”

“Được, bây giờ đệ đưa địa chỉ của cặp nam nữ đó cho huynh!”

“Không quá hai mươi phút nữa, huynh sẽ mang người đến!”

Sau khi màn đêm buông xuống, một chiếc Mercedes màu trảng dừng bên đường trong khu phố cổ ở Thượng Hải.

Nơi này có một quán ăn cũ chuyên làm đồ ăn khuya.

Quán ăn không lớn, sắp xếp cũng rất đơn giản.

Giờ này trong quán cũng không có nhiều người.

Lý Hàng và Hứa Mộc Tình ngồi đối diện nhau.

Hai tay Lý Hàng chống mặt như đóa hoa, cứ chớp chớp mắt nhìn Hứa Mộc Tình.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Mộc Tình đến bây giờ vẫn chưa hết đỏ.

Trên bàn đặt một đĩa gà kho đã chặt sẵn, hai tô vằn thắn và mấy đĩa thức ăn khác.

Cứ đến tối là Hứa Mộc Tình lại đặc biệt thích ăn gà.

Cô cũng nghe Cố Ngôn Hy giới thiệt mới đến chỗ này.

“Anh đừng có nhìn em mãi thế! Gà sắp nguội hết rồi, mau ăn đi”

“Bà xã, người thích ăn gà là em, không phải anh nha, em ăn gà còn anh nhìn là được rồi.”

Lý Hàng nhắc đến ăn gà liên tục khiến Hứa Mộc Tình không kiềm được mà nghĩ đến chuyện khác.

Khuôn mặt vốn đã đỏ ửng của cô nay lại càng đỏ thêm.

Để tránh tiếp tục bối rối như thế này, Hứa Mộc Tình vội đổi đề tài.

Cô đưa một cái đùi gà cho Lý Hàng rồi nói: “Tuy Thượng Hải là đô thị lớn quốc tế, ở đây có rất nhiều cơ hội.”

“Nhưng sản phẩm của tập đoàn chúng ta muốn đánh vào các kênh của họ vẫn hơi khó khăn.”

“Anh nói xem chúng ta phải ra tay từ phương diện nào?”

Lý Hàng cầm lấy đùi gà vừa ăn vừa nói: “Bắn người phải bắn ngựa trước, bắt giặc phải bắt vua trước.”

“Tập đoàn của bà xã anh muốn tiến vào Thượng Hải, đương nhiên phải chọn doanh nghiệp lợi hại nhất Thượng Hải mà ra tay rồi.”

“Ngày mai anh sẽ dẫn người đến đạp đổ biển hiệu của họ”

Nghe Lý Hàng nói vậy, Hứa Mộc Tình bất giác mím môi cười nũng nịu: “Anh tưởng đây là cái bang đánh nhau à?

Nếu mà đơn giản như vậy thì tốt rồil”

“Những tập đoàn đó cái thì là chỉ nhánh của nước ngoài, cái thì là sản nghiệp của gia tộc lớn.”

“Doanh nghiệp nhỏ như chúng ta làm gì đấu lại họ?”

Lý Hàng cầm đũa loáng một cái đã gỡ hết xương gà cho.

Hứa Mộc Tình.

Anh gắp thịt liên tục đầy ắp đĩa của Hứa Mộc Tình.

“Chuyện phức tạp làm đơn giản.”

“Đừng có nghĩ người khác lợi hại quá.”

“Gia tộc lớn cũng được, tài phiệt quốc tế cũng xong”

“Họ đều là cầm thú hai mắt bốn chân mà thôi.”

“Em cầm roi quất họ vài cái, là sẽ lập tức ngoan ngoãn nghe lời em.”

Tuy lời của Lý Hàng rất không đâu vào đâu nhưng lại nói rất sinh động, khiến Hứa Mộc Tình cười lanh lảnh như chuông bạc.

Lúc này, điện thoại của Hứa Mộc Tình reo lên.

Là Cố Ngôn Hy gọi đến.

Hai người nói chuyện rất vui vẻ.

Cúp máy, Hứa Mộc Tình vui mừng nói với Lý Hàng.

“Ông xã, em nói cho anh nghe một tin tốt lành.”

“Tối mai có một buổi tiệc rượu, Cố Ngôn Hy tiến cử giúp em một số doanh nghiệp nổi tiếng ở Thượng Hải”

Lý Hàng gật đầu cười.

Hứa Mộc Tình lại nói: “Ông xã, anh đúng là phúc tinh của em: “Từ sau khi anh xuất hiện, nhà chúng ta càng ngày càng tốt”

“Hơn nữa luôn có rất nhiều người tốt xuất em, họ đều là do anh mang đến.”

Đện bên cạnh Lý Hàng cong môi cười.

Anh đánh hết bọn khốn đi, đương nhiên chỉ còn sót lại người tốt rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.