Cơn Lốc Yakuza

Chương 365: Chương 365




Trong đó có một đôi vợ chồng thu hút sự chú ý của Hứa Mộc Tình.

Đôi vợ chồng này chỉ di chuyển trong một phạm vi nhỏ, trò chuyện cùng với vài người đứng đó.

Hứa Mộc Tình cứ nhìn chăm chú người đàn ông, cô cảm thấy người này nhìn rất quen.

Khi người đàn ông quay đầu lại cũng nhìn thấy Hứa Mộc.

Tình: A Zé 3 Sau phút kinh ngạc; người đàn ông lập tức đẫn theo Bà xã đi đến chỗ Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy.

“Hứa Mộc Tình, cậu là Hứa Mộc Tình phải không?” Sau khi nhận ra Hứa Mộc Tình người đàn ông tỏ ra rất kích động “Cậu là Liễu Bạch đúng không?”

Liễu Bạch gật đầu lia lịa: ‘Đúng, mình là Liễu Bạch, bạn học cũ, chúng ta không gặp nhau cũng mười mấy năm rồi!”

Lúc này vợ của Liễu Bạch là Dư Tú Tú nói mát: “Hứa tiểu thư người ta trẻ trung lại xinh đẹp, anh không thể bỏ chữ “cũ” đi được à?”

“Ha ha, xin lỗi nha, kích động quá mà.”

Sau màn giới thiệu, bốn người đã làm quen với nhau và bắt đầu trò truyện.

Liễu Bạch cùng lúc đối diện với hai cô gái cực kỳ xinh đẹp.

Nhưng ánh mắt của anh ta đều đặt lên người vợ mình.

Ánh mắt anh ta nhìn Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy rất thuần túy trong sáng, chỉ có tán thưởng.

Và ánh mắt anh ta nhìn Dư Tú Tú tràn ngập yêu thương.

Trong khi bốn người đang trò chuyện ở đó, Lỗ Vĩnh Hạc hỏi Trình Lỗi: ‘Người đàn ông đang nói chuyện với họ là ai vậy?”

Trình Lỗi nói: tộc Liễu Thị: “Hình như là một nhân vật nhỏ trong gia Cười lạnh coi thường.

Trong mắt Lỗ Vĩnh Hạc lộ ra một tia nhìn cực kỳ xâm chiếm.

Hắn đã không còn nhịn nổi nữa rồi.

Vừa nghe được chỗ dựa của Cố Ngôn Hy chỉ là một nhân vật nhỏ bé.

Hắn không nói thêm lời nào, lập tức dẫn người đi lên.

Lỗ Vĩnh Hạc đứng sau lưng Liễu Bạch: “Tránh ra.”

Liễu Bạch vừa nghe thấy giọng của Lỗ Vĩnh Hạc, khi ngoảnh đầu lại, Lỗ Vĩnh Hạc đã nhấc chân đạp trúng bụng Liễu Bạch.

Liễu Bạch bị đá sang một bên.

Lỗ Vĩnh Hạc vênh váo đứng trước mặt Hứa Mộc Tình.

Hắn vênh mặt.

Cao ngạo.

Nhìn đời bằng nửa con mắt.

“ÊI Cô kia, theo tôi lên [ầu!”

Bá đạo.

€oi trời bằng vung.

Thích gì làm đấy.

Hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt những người xung quanh.

Đây chính là Lỗ Vĩnh Hạc.

Trong lúc nói, Lỗ Vĩnh Hạc giơ tay định kéo Hứa Mộc Tình.

Nếu bây giờ không đang ở giữa chốn đông người, tay của hắn sẽ bắt lấy đôi gò bồng đảo cao vút lại mềm mại kia.

Hắn đã không kiêm chế nổi ngọn lửa bùng cháy trong lòng.

Tối qua chưa chơi tới bến, lại thêm phải nhịn thêm cả một ngày.

Bây giờ hắn cảm giác nơi đó đã căng cứng lên vừa đau đớn lại vừa khó chịu.

Hắn muốn xả rai Hắn phải trút hết tất cả dục vọng lên người Hứa Mộc.

Tình!

“Anh không thể như vậy được” Liễu Bạch ôm bụng vội vã đứng dậy.

Nhưng anh vừa nói ra, hai gã vệ sĩ đã xông lên tay đấm chân đá anh.

Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hy vội tránh ra, lùi lại hai bước.

Hứa Mộc Tình kinh sợ, cô không ngờ rằng trên đời này.

lại có người bá đạo như thế.

Dám làm ra chuyện quá đáng như vậy dưới hàng trăm con mắt dõi theo.

“Anh muốn làm gì? Tôi không quen biết anh.”

Hứa Mộc Tình cảnh giác nhìn chằm chằm Lỗ Vĩnh Hạc.

Lỗ Vĩnh Hạc cười tà ác: “Ngoài em ra, có người nào ở đây không biết bổn công tử?”

Lỗ Vĩnh Hạc quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện không một ai dám đi lên.

Dù là những thành viên trong gia tộc Liễu Thị, những người tổ chức tiệc rượu tối nay, cũng chỉ đùn đẩy cúi đầu coi như không nhìn không nghe thấy gì.

Dù cho Liễu Bạch – thành viên trong gia tộc của họ bị người ta nhấn xuống đất đánh như chó.

Dù vợ của Liễu Bạch bên cạnh liên tục kêu gào cầu cứu, đều không có ai dám đứng lên.

“Cô gái, tôi đếm đến ba. Nếu em còn không đi cùng tôi, Tôi sẽ…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.