“..„thì bây giờ ta sẽ hoàn thành một ước nguyện của cậu.
“Cậu nói cho ta biết, hiện tại cậu muốn làm gì nhất?”
Lỗ Vĩnh Hạc thậm chí không cần suy nghĩ, trực tiếp nói: “Tôi muốn lột da rút xương người đàn ông tên Lý Hàng đó”
“Sau đó đẩy ngã người phụ nữ tên Hứa Mộc Tình trên giường, chơi một cách ác liệt!” ⁄Z`SN W ì “Nhưng cậu đã không còn là đàn ông nữa, làm sao có thể chơi phụ nữ?”
Khi Uông Nghị Sênh nói như vậy, trong mắt Lỗ Vĩnh Hạc lóe lên một tia hung ác.
Anh nhìn thẳng Uông Nghị Sênh nói: “Cậu Uông, hay là cậu chơi Hứa Mộc Tình thay tôi, tôi ở bên cạnh xem là được rồi”
Uông Nghị Sênh vẻ mặt chán ghét: “Tôi không có hứng thú với loại phụ nữ quê mùa đó.”
Trình Lỗi ở bên cạnh vội vàng bổ sung một câu: “Cậu Uông, người phụ nữ này tuyệt đối không phải loại quê mùa: “Tôi có ảnh cô ta, ngài xem”
Nói xong, Trình Lỗi đưa những bức ảnh mà anh ta chụp trộm được cho Uông Nghị Sênh Uông Nghị Sênh vừa nhận lấy điện thoại liền tùy tiện liếc mắt nhìn, lúc này ánh mắt hắn lập tức sáng lên.
“Người phụ nữ này không tồi, rất có hương vị”
“Cô ta đang ở đâu? Lập tức mang cô ta đến đây”
Lỗ Diệu Quang đang định nói thì Ngô Chí Vinh lại nói: “E rằng chuyện này không đơn giản như vậy.”
Giờ phút này, trái tim của Ngô Chí Vinh có thể nói là kích động đến mức muốn hét lớn.
Ông ta hoàn toàn không ngờ Lý Hàng lại xuất hiện ở đây.
Hơn nữa cậu ta còn thiến đứa con trai rác rưởi của Lỗ Diệu Quang.
Đối với Ngô Chí Vinh, đây là thời điểm tốt nhất để trả thù.
Lỗ Diệu Quang nhìn Ngô Chí Vinh hỏi: “Ông nói vậy là có ýg?
“Mục đích chính lần này chúng tôi cùng cậu Uông đến đây là để thống nhất hoàn toàn thế giới ngầm ở Thượng Hải”
“Trong thời gian này, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cậu Uông”
“Đồng thời, tránh phát sinh bất kỳ chuyện nguy hiểm nào Ngô Chí Vinh lại nói tiếp: “Em trai ông cùng mấy chục người đi xử lý Liễu Bạch kia, nhưng kết quả lại bị đánh gãy tay chân, ném xuống sông.”
“Liễu Bạch chẳng qua chỉ là một tên nhãi nhép bị nhà họ Lỗ rưồng bỏ, làm gì có khả năng chống lại nhà họ Lỗ các người?”
“Điều này cho thấy phải có người đứng sau cậu ta!”
“Tôi đề nghị cậu Uông không nên lún sâu vào đống bùn này”
Lão già xảo quyệt!
Người đang nói chính là củ gừng già Ngô Chí Vinh!
Chiêu giương Đông kích Tây này của ông ta rất nhanh liền phát huy tác dụng.
Xung quanh thiếu gia được chiều đến hư hỏng như Uông Nghị Sênh toàn bộ đều là những lão già xảo quyệt.
Đương nhiên, anh ta đã bị những lời của Ngô Chí Vinh kích thích.
Uông Nghị Sênh nói với hai vị trưởng lão bên cạnh: “Hai người mau đi bắt Hứa Mộc Tình đó về đây cho tôi!”
Hai vị trưởng lão khẽ lắc đầu: “Cậu Uông, trước khi đến, trưởng môn đã ra lệnh rằng chúng tôi không thể rời khỏi ngài trong vòng trăm mét.”
Thái độ hai vị trưởng lão vô cùng kiên quyết.
Nói xong lời này, bọn họ giống như cột điện, ngay ngắn đứng phía sau Uông Nghị Sênh, không nói thêm lời nào.
Trình Lỗi có rất nhiều ý tưởng quỷ quái, mắt anh ta khẽ đảo rồi lập tức cười nói với Uông Nghị Sênh.
“Cậu uông, tôi có cách này”
“Hơn nữa tôi bảo đảm rằng cách này từ trước đến nay.
cậu Uông chưa từng thử qua”
“Nó không chỉ rất phổ biến, mà còn rất thú vị và vui vẻ!”
Nói xong, Trình Lỗi ở bên tai Uông Nghị Sênh nói nhỏ vài câu.
Uông Nghị Sênh nghe xong, lập tức vỗ vai Trình Lỗi: “Tốt, cứ làm như lời cậu nói!”
Hứa Mộc Tình lúc này đang ngồi cùng xe với Cố Ngôn Hy.
Người đang lái xe là Phương Văn Văn, quản lý của Cố Ngôn Hy.
Lý Nhị Ngưu và Lôi Phi Phi được Lý Hàng phái tới bảo vệ Hứa Mộc Tình thì đang lái xe theo sát phía sau.
Đường cái của Thượng Hải vô cùng ùn tắc.
Cả kể khi Lý Nhị Ngưu không hề lơ là.
Thid theo thời gian, giữa hai chiếc xe luôn có một khoảng cách nào đó.
Khi xe lái tới đường cao tốc tương đối rộng rãi thì Lý Nhị Ngưu mói thở phảo nhẹ nhõm.
Anh ta đang định tăng tốc để đuổi kịp chiếc Audi màu đỏ mà Hứa Mộc Tình đang ngồi.
Bất ngờ có một chiếc xe tải lớn từ bên hông chạy nhanh tới.
Vẻ ngoài của chiếc xe tải lớn này giống như nhân vật Optimus Prime trong phim hoạt hình.
Phía trước nó rất lớn, còn phía sau xe thì dài và rộng.