Cơn Lốc Yakuza

Chương 388: Chương 388




Âm thanh va chạm dữ dội kích thích màng nhĩ.

“Dừng lại! Dừng lại!”

Lỗ Diệu Quang lập tức từ trên sô pha nhảy dựng lên.

Ngô Chí Vinh phản ứng nhanh hơn.

Ông ta lập tức lao ra khỏi phòng khách, hét vào mặt đám vệ sĩ bên ngoài: “Mau! Mau! Mau đi cứu cậu Uông!”

Các vệ sĩ được điều động theo nhóm!

“Vèo!”

“Vèo!”

“Vèol”

Từng chiếc ô tô lao ra khỏi dinh thự.

Khi Lỗ Diệu Quang từ phòng khách đi ra, Ngô Chí Vinh quay đầu trừng mắt nhìn ông.

“Ông Lõ, đây rốt cuộc là chuyện gì?”

“Nói đi! Mau nói đi chứ!”

Lỗ Diệu Quang cũng sợ đến toát mồ hôi hột.

Trong video, Uông Nghị Sênh đã bị đánh đến chảy cả máu.

Ông ta xông lên đẩy Ngô Chí Vinh ra: “Sao mà tôi biết được? Thay vì trách cứ nhau ở đây thì mau đi cứu cậu Uông đi”

Mắt Ngô Chí Vinh đã đỏ.

Ông ta tức giận nhìn chăm chằm vào Lỗ Diệu Quang nói: “Nếu cậu Uông thật sự đã chết, vậy thì cả hai nhà chúng †a đều không thể chạy thoát đâu!”

Sau hơn nửa giờ, cuối cùng họ cũng xác định được vị trí của chiếc xe tải có Uông Nghị Sênh.

Lúc này, chiếc xe tải đang dừng trên đường cao tốc ở ngoại thành.

Khi các vệ sĩ đến nơi, tài xế đã bỏ chạy.

Trình Lỗi cũng đã biến mất.

Bên trong thùng xe có ba thi thể.

Hai vị tông sư đã qua đời!

Uông Nghị Sênh chết càng thê thảm!

Toàn thân anh ta không có một mảnh da nào còn nguyên vẹn.

Máu thịt lẫn lộn!

Vô cùng thê thảm!

Nhìn thấy xác chết của Uông Nghị Sênh, Lỗ Diệu Quang ngã ngồi trên đất.

“Xong rồi, xong thật rồi!” Ông đưa tay ôm đầu, run lên vì sợ.

Uông Nghị Sênh là đứa con trai mà Uông Tố Lang — người đứng đầu nhà họ Uông yêu thương nhất.

Bây giờ cậu ta lại chết ở Thượng Hải.

Hơn nữa còn chết dưới mắt của hai người họ.

Hai gia tộc của họ không thể thoát khỏi sự liên quan được.

So với Lỗ Diệu Quang, Ngô Chí Vinh phản ứng nhanh hơn một chút.

Ông ta cau mày nhìn thi thể hai vị tông sư: “Chuyện gì đã xảy ra? Sao hai tông sư lại có thể chết ở đây?”

“Ở cái đất Thượng Hải rộng lớn này, đại gia tộc nào có khả năng cùng lúc giết chết hai tông sư?”

Lỗ Diệu Quang không ngừng lắc đầu: “Ta không biết, ta không biết”

Lúc này, Lỗ Diệu Quang hoàn toàn không nghĩ ra bất kì biện pháp để đối phó nào.

Tất cả những gì ông ta có thể nghĩ tới là bản thân nên chọn cách chết như thế nào.

Nhà họ Uông nhất định sẽ không buông tha cho ông!

Đúng lúc này, Ngô Chí Vinh bước tới tát mạnh Lỗ Diệu Quang một cái.

“Bây giờ ông giống như một thứ phế vật vậy, ngồi ở đây thì có tác dụng gì?”

“Mau động não nghĩ cách cho ta!”

“Nếu không, hai nhà chúng ta sẽ bị nhà họ Uông tiêu diệt!”

Cái tát của Ngô Chí Vinh khiến Lỗ Diệu Quang chảy cả máu miệng.

Nhưng Lõ Diệu Quang vẫn không ngừng lắc đầu.

“Ta thực sự không biết!”

“Cho dù ta dẫn theo tất cả những người ưu tú nhất của gia tộc thì cũng không thể cùng lúc giết hai vị tông sư trong một không gian nhỏ như vậy!”

Ngô Chí Vinh trầm giọng nói: “Không lẽ là Trình Lỗi luôn che giấu thực lực sao?”

“Ta không biết” Lỗ Diệu Quang vẫn lác đầu.

Ngô Chí Vinh nắm lấy cả cái cổ áo của Lỗ Diệu Quang lên.

Ông ta nhìn chằm chằm Lỗ Diệu Quang nói: “Ông phải nói là ông biết!”

“Tất cả những chuyện này đều do Trình Lỗi làm”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.