Cơn Lốc Yakuza

Chương 398: Chương 398




Chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc”.

Lý Hàng bóp khuôn mặt mập mạp của Chu Hồng, khiến từng từng chiếc răng trong miệng anh ta gấy rụng!

Để không làm ô nhiễm môi trường, Lý Hàng còn nhẹ nhàng võ vào miệng Chu Hồng.

Tất cả răng bị đánh gãy đều đã bị Chu Hồng nuốt hết!

Đánh gãy răng, miệïg liền chảy máu!

Chu Hồng che miệng, đau đến mức hét không thành tiếng Anh ta dùng ánh mắt vô cùng nham hiểm nhìn mọi người rồi quay người dẫn theo một đám vệ sĩ vội vàng rời đi.

Chu Hồng vội vàng chạy xuống lầu trốn vào trong xe.

Anh ta lấy điện thoại di động ra gửi một tin nhắn cho người nhà họ Uông.

Trong tin nhản đầy những dấu chấm than.

Giết chúng nó cho tôi!

Giết hết chúng nói!

Giết sạch đám người trong công ty giải trí này đi!

Cùng lúc đó, chiếc điện thoại đang ở trên sàn gỗ của một khách sạn hạng sao nhận được tin nhắn liền rung nhẹ.

Tuy nhiên, không có ai nhận điện thoại.

Bởi vì bên cạnh chiếc điện thoại di động này là hàng chục xác người đang nằm la liệt!

Tất cả đám người mà nhà họ Uông cử đến lần này.

Ngoại trừ vài người đã đến Ninh Châu thì những người còn lại đều ở đây.

“Cái gì mà đại gia tộc phía bắc, một chiêu cũng không tiếp được!”

Vương Tiểu Thất nhẹ nhàng vẩy giọt máu trên con dao.

trong tay mình.

Sau đó dùng khăn trắng lau cẩn thận vết máu còn sót lại trên dao.

Bên cạnh Vương Tiểu Thất còn có Cam Hưng Bá.

Cam Hưng Bá ôm bụng nói với Vương Tiểu Thất: “Tự dưng đánh nhau xong thấy đói quá! Chúng ta đi ăn hải sản đi”

‘Vương Tiểu Thất tức giận liếc một cái: “Ông đây không có tiền”

“Cậu mà không có tiền! Tôi thấy rõ ràng trong ví cậu vẫn còn mấy trăm tệ”

Vừa nói Cam Hưng Bá vừa đưa tay ra lục túi áo của Vương Tiểu Thất.

Cơ thể Vương Tiểu Thất khẽ lóe lên, cậu ta vội vàng chạy tới một góc cách đó mười mét.

lày! Tất cả đồ ăn trên đường từ Phúc Châu tới đây đều là tôi trả đói”

“Không phải anh là cái gì mà Lão Hổ Phúc Châu sao?

Sao đến cả tiền cũng không có vậy hả?!”

“Ta ăn hết số tiền có được từ gia đình cháu trai rồi” Cam Hưng Bá tỏ vẻ đáng thương nói.

Vương Tiểu Thất hơi đảo mắt hướng lên trời.

Bây giờ cậu ta vẫn chưa đánh lại được Cam Hưng Bá, kết cuộc của sự phản kháng chính là bị anh ta đánh gục trên mặt đất.

Thế là cậu ta không khỏi thầm thở dài rằng mình thật xui xẻo, sao lại gặp phải một tên tham ăn tục uống không biết xấu hổ như vậy!

“Được rồi được rồi, chúng ta đi ăn”

“Tuy nhiên, tôi còn phải dành tiền mua hoa cho bạn gái.”

n anh đến một quán ăn nhanh gần đó, tôi không đủ tiền ăn đồ hải sản!”

Vương Tiểu Thất và Cam Hưng Bá trò chuyện giống như hai người bạn, nhẹ nhàng xoay người rời đi.

“Cái gì? Người mà gia chủ nhà họ Uông phái tới đều đã bị giết sạch?”

Bên trong văn phòng cao nhất của tòa nhà.

Chu Du Trinh nhận được tin này liền dùng chân đá một cái vào tên đàn ông đang quỳ bên cạnh.

Cô tức giận vớ lấy chai rượu vang đỏ trị giá hàng trăm nghìn tệ ném xuống đất.

“Lũ phế vật!”

“Nhà họ Uông đó không phải tự xưng là đại gia tộc phía Bắc sao?”

“Sao lại nuôi toàn một lũ phế vật vậy!”

Đứng sau họ Uông là một trong bốn gia tộc lớn nhất phía Bắc – gia tộc họ Hầu.

Nhà họ Chu và nhà họ Hầu luôn giữ quan hệ liên hôn.

Tam tiểu thư nhà họ Chu cũng đã đính hôn với tứ công tử nhà họ Hầu.

Lần này, Lão Lục cùng một nhóm thuộc hạ đến Thượng Hải.

Việc đầu tiên là liên lạc với Chu Hồng.

Chu Hồng này cũng rất xu nịnh hỏi có chuyện gì có thể giúp.

Cho nên bây giờ mới xảy ra chuyện như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.