Vừa nói, Thôi Thiên Tứ vừa lấy một tấm thẻ màu đen từ trong túi ra Sau khi Triệu Xương Hà nhìn thấy tấm thẻ này, hắn kinh ngạc hô lên: “Thẻ đen Centurion của ngân hàng General?”
Chiếc thẻ đen Centurion này là thẻ không giới hạn của ngân hàng General phát hành.
Đồng thời, tấm thẻ đèn này cũng,đại diện elto thân phận cao quý của một ñgười.
“Wow, sao cậu có được thẻ đen này vậy?”
“Tôi nghe nói nước ta không có mấy người có được loại thẻ đen này”
*Khắp Thượng Hải chắc không quá năm người đâu!”
Thôi Thiên Tứ tràn đầy tự tin giơ bốn ngón tay ra: “Tổng cộng bốn người kể cả tôi”
“Trời ơi! Rốt cuộc cậu đã gặp được kỳ ngộ như thế nào.
vậy?”
Khi nghe đến hai chữ kỳ ngộ, khóe mắt Thôi Thiên Tứ không khỏi giật một cái.
Hắn không tiếp tục đi sâu vào chủ đề này mà lên tiếng nói: “Bây giờ tôi vẫn còn một thân phận khác, chính là quản sự bên ngoài của gia tộc Chu Thị”
*Bây giờ, trong tay tôi có một trăm tỷ vốn lưu động”
“Và tôi sẽ đem theo tiên và một nhóm người đến Ninh Châu”
“Lần này tôi muốn nhổ tận gốc tập đoàn Lăng Tiêu”
“Tôi muốn tất cả người nhà họ Hứa đều phải quỳ sám hối trước mặt tôi, liếm mông tôi!”
Để nâng cao hiệu quả, Hứa Mộc Tình quyết định quay về Ninh Châu điều động thêm một nhóm tinh anh đến Thượng Hải.
Đồng thời cô cũng bàn bạc với Hứa Hiếu Dương về phương hướng phát triển tiếp theo của tập đoàn Lăng Tiêu.
“Tình Tình, quyết định này của con có mạo hiểm quá không?”
Khi nghe Hứa Mộc Tình muốn phát triển bất động sản ở Thượng Hải, phản ứng đầu tiên của Hứa Hiếu Dương là kinh ngạc.
Sau cơn kinh ngạc lại càng thêm lo lắng.
Hứa Hiếu Dương nói tiếp: “Thượng Hải là đô thị lớn tâm quốc tế, ngành bất động sản này hùm sói vây quanh, không chỉ có gia tộc lớn trong nước, còn có tài phiệt nước ngoài.”
“Mả khốc bất động sản này đã đến giai đoạn cạnh tranh “Sự gia nhập của chúng ta chắc chắn sẽ thu hút sự tấn công của đám người đó.”
Hứa Mộc Tình tỏ ra rất tự tin.
Cô nói với Hứa Hiếu Dương, tập đoàn Lăng Tiêu không làm những công trình bã đậu, cũng không làm những công trình bề mặt hình thức.
Cô muốn làm bất động sản thiết thân thực tế có thể kiếm tiền, đồng thời ưu đãi đến tận tay người dân.
Khi hai cha con ngồi trò chuyện trên bàn ăn, Lý Hàng lại bình thản ngồi bên cạnh.
Thật ra, ban đầu khi Hứa Mộc Tình nói muốn làm bất động sản, Lý Hàng đã hơi bất ngờ.
Nhưng bất kể Hứa Mộc Tình làm gì, Lý Hàng đều ủng hộ cô.
Hơn nữa, anh cảm thấy phương châm chiến lược của Hứa Mộc Tình không sai.
Trong lĩnh vực kinh doanh, Hứa Mộc Tình có sự nhạy bén bẩm sinh.
Thượng Hải là chiến trường của cô, và sẽ trở thành sân nhà của cô.
Lý Hàng cho rằng, với năng lực của Hứa Mộc Tình.
Cô sẽ trở thành nữ hoàng bất động sản trong tương lai!
Lúc này, trong bếp vang lên tiếng chuông điện thoại, Liễu Ngọc Phần nhận một cuộc gọi đến.
Sau khi cúp máy, Liễu Ngọc Phần từ trong bếp đi ra, nói với Hứa Hiếu Dương.
“Trưa nay anh về sớm một chút, chúng ta cùng chuẩn bị thức ăn, mẹ và anh trai em sắp đến.”
“Được” Nghe nói mẹ vợ sắp đến, Hứa Hiếu Dương không nghĩ ngợi gì gật đầu luôn.
Không lâu sau, chuông cửa kêu lên.
“Ấy, chẳng phải nói trưa mới đến sao, không ngờ mẹ với anh lại đến nhanh thế”
Liễu Ngọc Phần vừa ra cửa không lâu, bên ngoài đã vang lên giọng kinh ngạc của bà.
“Sao lại là cậu?”
“Cậu… cậu đến làm gì?”
Ngay sau đó, ngoài cửa vang lên giọng nói vừa quen thuộc vừa khiến người khác chán ghét.
“Hê hê, bây giờ tôi vinh quy bái tổ, đương nhiên phải tìm người thân cận để nói chuyện rồi.”
“Nói thế nào thì quan hệ của hai nhà chúng ta vẫn luôn rất tốt mà”. truyện tiên hiệp hay
“Bà để tôi đứng ngoài cửa nói chuyện thế này cũng không tốt lắm nhỉ.”
Là giọng nói của Thôi Thiên Tứt Ngay sau đó, Thôi Thiên Tứ dẫn theo hai vệ sĩ bước vào.
Trong tay hai gã vệ sĩ đều xách thuốc bổ cao cấp.