Cơn Lốc Yakuza

Chương 471: Chương 471




Thời điểm điện thoại di động được kết nối, trên mặt Triệu Đắc Hiền lập tức hiện ra nụ cười rực rỡ chói mắt.

“Tôi xin nghe ạ, chủ tịch Chu! Bà gọi cho tôi vào lúc này có phải có gì muốn dặn dò?”

Triệu Đắc Hiền từng tham gia hai bữa tiệc.

thân mật do Chu Mỹ Trân chủ trì.

Trải nghiệm trong hai bữa tiệc này khiến anh ta cảm thấy rất khó chịu Bà lão này ngoài mặt thì thanh tao, hào sảng, ăn nói đoan trang.

Nhưng trên thực tế lại biến thái hơn bất cứ ail Một bà già bảy mươi tuổi mà “chơi” cả những chàng trai trẻ thì cũng thôi đi.

Thế nhưng lối “chơi” của bà ta thực sự không thể chấp nhận được.

Đàn ông nhìn thấy cảnh đó đều sẽ bị ám ảnh tâm lý!

Nhưng sau vài câu nói, Triệu Đắc Hiền đã hoàn toàn nhẹ nhõm Bởi vì Chu Mỹ Trân gọi điện thoại đến không phải để bảo anh ta tham dự loại tiệc biến thái kia.

Mà là muốn anh ta đối phó với một tập đoàn nhỏ.

Chuyện này thật quá đơn giản.

Đối với Triệu Đắc Hiền, chuyện này dễ như trở bàn tay.

Anh vô cùng tự tin võ ngực đồng ý.

“Chủ tịch Chu cứ yên tâm, tôi sẽ lập tức giải quyết chuyện này”

“Trong vòng một giờ, tất cả các dự án của tập đoàn này ở Thượng Hải sẽ phải dừng lại!”

Triệu Đắc Hiền cúp điện thoại, sau đó lập tức gọi thư ký vào trong “Cậu đã từng nghe về Tập đoàn Lăng Tiêu chưa?”

Thư ký Bùi Tri Liêm gật đầu đáp: “Là một tập đoàn nhỏ đến từ Ninh Châu, bối cảnh không có gì đáng nói”

Khi nghe tin Tập đoàn Lăng Tiêu không có bối cảnh đặc biệt, Triệu Đắc Hiền liền cười chế nhạo: “Bây giờ lập tức dẫn người đến Tập đoàn Lăng Tiêu dừng mọi dự án của họ.

cho tôi”

“Nếu bọn họ dám có chút phản kháng nào thì lập tức đóng cửa, tuyên bố phá sản!”

Khi Bùi Tri Liêm dựa theo địa chỉ dẫn một nhóm nhân viên tìm đến văn phòng của Tập đoàn Lăng Tiêu ở Thượng Hải.

Anh ta không khỏi choáng váng.

Bùi Tri Liêm quay đầu lại hỏi nhân viên lái xe: “Anh có chắc là không đi nhầm chỗ không?”

Người nhân viên cũng ngẩn ra: “Theo địa chỉ thì chính là chỗ này”

Bùi Tri Liêm chỉ vào cây cối rậm rạp, hoa nở rộ trước mặt nói: “Đây rõ ràng là công viên!”

“Từ khi nào mà ở đây lại có một công viên lớn như vậy?”

Lúc này, vừa hay có một chiếc ô tô đi ngang qua bọn họ rồi dừng ở bãi đậu xe không xa phía trước.

Từ trên xe có vài người bước xuống.

Bọn họ xách theo cặp văn phòng vội vã đi dọc con đường rợp bóng cây vào trong công viên.

“Chúng ta vào xem xem.”

Bùi Tri Liêm đẩy cửa xe, phát hiện bên cạnh có một tấm biển.

Một nhân viên đọc dòng chữ trên tấm biển: “Chào mừng đến với Chỉ nhánh Tập đoàn Lăng Tiêu ở Thượng Hải”.

“Hừ!” Bùi Tri Liêm vừa nhìn tl y liền không khỏi chế nhạo: “Vì để cảm Thượng Hải mà Tập đoàn đến từ nơi nhỏ bé này thật sự có thể làm chuyện như vậy”

Bùi Tri Liêm đưa người đến văn phòng Công ty Bất động sản Tập đoàn Lăng Tiêu.

Tập đoàn Lăng Tiêu hiện có bốn chi nhánh.

Trong đó bao gồm cả công ty giải trí của Cố Ngôn Hi.

Trước mắt chỉ có hai công ty đã sáp nhập vào chi nhánh Thượng Hải.

Mặc dù nhân viên trong chi nhánh không nhiều.

Nhưng lại có rất nhiều thứ cần phải giải quyết.

Mỗi ngày, Hứa Mộc Tình và nhân viên của mình đều rất bận rộn.

Lúc này Hứa Mộc Tình đang cùng với mười mấy người ưu tú thảo luận về hai dự án mà công ty bất động sản của họ vừa mua.

Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy ra một cách nặng nề.

Bùi Tri Liêm cùng đám nhân viên huênh hoang bước vào.

“Ai là người phụ trách ở đây?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.