Cơn Lốc Yakuza

Chương 210: Chương 210: Có thể làm một Kinh ngạc




Có thể làm một Kinh ngạc.

Cho dù là lúc này, Lý Hàng cũng vẫn giở trò.

Anh ôm cặp mông tròn trịa và đầy đặn, thỉnh thoảng còn bóp vài cái.

Hứa Mộc Tình không phản ứng lại, trong đầu tràn đầy nghi hoặc.

Cô nhìn người đàn ông của mình: “Sao anh thấy cái cặp ởđây?”

Lý Hàng cười thần bí, anh dán vào khuôn trăng thanh tú của Hứa Mộc Tình, anh thì thào nói: “Buổi tối đi ngủ, anh sẽ nói cho em biết”

Hứa Mộc Tình dùng tay đấm nhẹ vào người Lý Hàng.

“Đáng ghét”

Lý Hàng cười ha ha, rồi bảo Vương Tiểu Thất mở cốp xe của những chiếc xe bên cạnh ra.

Kết quả là những chiếc cốp xe này đều chứa được một chiếc vali lớn.

“Mở ra”

Vương Tiểu Thất thành thục mở vali.

Khoảnh khắc chiếc vali mở ra, hai tròng mắt của cậu ta sắp nhảy ra khỏi hốc mắt, bên trong có rất nhiều tiền!

Hơn nữa còn là tiền đô la!

Tiền MỹI!

Vương Tiểu Thất lần lượt mở ra mấy cái vali, tất cả đều có tiền!

Thấy nhiều tiền như vậy, Vương Tiểu Thất cũng không lấy mà đóng lại.

Cậu ta quay đầu lại, vẻ mặt kích động nhìn Lý Hàng: “Đại ca, tiếp theo anh định làm gì?”

Biểu hiện này của Vương Tiểu Thất khiến Lý Hàng vô cùng hài lòng.

Đứa trẻ này không bị tiền làm cho lóa mắt, chỉ riêng điều này đã tốt hơn nhiều người.

“Cho cậu ba ngày để moi hết số tiền mà họ cất giấu ral”

“Vâng! Em bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!”

Vương Tiểu Thất phấn khích nắm chặt tay, cuối cùng có thể làm một cú lớn rồi!

Khi đoàn Lăng Tiêu lên kế hoạch chuyển đến thành phố, trong vòng chưa tới ba ngày, đã mua một tòa nhà văn phòng ở thành phố để thành lập chỉ nhánh.

Hà Lương Sinh và một số người ưu tú cốt cán được giao nhiệm vụ quan trọng từ Ninh Châu phái đi Giang Châu.

Nhóm người Hà Lương Sinh là một nhóm trẻ, họ đều đã có kinh nghiệm làm việc trong các công ty của tập đoàn khác.

Tuy nhiên, ở các tập đoàn khác, dù có làm việc chăm chỉ vào ban ngày như thế nào thì vẫn phải làm thêm giờ vào.

ban đêm.

Họ không được đối xử công bằng, công chính.

Những chủ doanh nghiệp đó đối xử với họ như gia súc.

Còn tại tập đoàn Lăng Tiêu, họ đã tìm thấy chính mình.

Đây giống như nhà của họ.

Mỗi người đều nở nụ cười trên môi, trong lòng có lý tưởng cao cả, liều mạng nỗ lực.

Sự xuất hiện của tập đoàn Lăng Tiêu khiến nhiều người hoảng sợ.

Trong mắt bọn họ, tập đoàn Lăng Tiêu giống như hổ rình mồi, uy hiếp cực lớn!

Trong phòng khách của biệt thự nhà họ Tô, hơn chục.

người đứng đầu các tập đoàn lớn của thành phố tụ tập đông đủ.

Trong số những người này, hầu hết họ đều có sắc mặt rất xấu.

Một số thậm chí còn luôn cầm ly rượu, giậm chân tại chỗ.

Không lâu sau, Tô Chính Quốc dẫn theo quản gia bước.

xuống lầu.

“Cảm ơn tất cả mọi người không quản bận rộn, dành thời gian đến đây.”

“Những lời khách sáo tôi sẽ không nói nữa, bây giờ mọi người đang phải đối mặt với một nguy cơ”

“Chúng ta phải cùng nhau đuổi tập đoàn Lăng Tiêu này ra khỏi thành phố”

“Tô gia chủ, ngài có thể cho chúng tôi biết có cách nào.

tốt không”

“Đúng vậy, bây giờ tôi rất lo lắng. Việc kinh doanh của tập đoàn chúng tôi tình cờ trở thành hàng rào chống lại tập đoàn Lăng Tiêu. Tôi lo rằng một khi họ đến, họ sẽ cố gắng hết sức để chèn ép tập đoàn của tôi.”

Tô Chính Quốc nhìn vài vị sếp kích động, trên mặt nở nụ cười tự tin.

“Thành thật mà nói, Tô Chính Quốc tôi ở thành phố nhiều năm như vậy, thật sự chưa từng sợ ai.”

“Chỉ là mọi người đều biết minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng”

“Chúng ta không sợ bọn họ quang minh chính đại đấu với chúng ta, chỉ lo tập đoàn Lăng Tiêu giở trò âm hiểm”

“Nghe nói con rể của ông chủ tập đoàn Lăng Tiêu rất quen thân với các ông chủ trong thế giới ngầm của thành phố”

Nghe Tô Chính Quốc nói vậy, các ông chủ càng thêm rùng mình, sắc mặt tái nhợt.

“Tô gia chủ, ngài nói đi, chúng ta phải làm gì?” Có người đứng lên nói một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.