Cơn Lốc Yakuza

Chương 479: Chương 479: Hai người cứ như thế mã đánh đấm nhau trên nền đất




Những tiếng đảnh đấm phát ra giống như tiếng máy đóng cọc.

Không chí âm thanh lớn mả còn tạo ra một loại chấn động.

Điều này khiển các ö cửa kinh của tòa nhà đều kêu lên “ãm. ầm”

‘Đàm Xuân Linh càng đánh càng thấy kính ngạc.

Từ bé cô ấy đã mạnh hơn người khác.

Sau khí trưởng thành, sức lực càng đạt đến đính cao.

“Trong gia tộc họ Chu, ngay cá những Đại Tông sư kia cũng không dám so bì sức lực với cô.

Nhưng người đàn ông vừa xấu vừa ngốc trước mặt cô vậy mà lại mạnh hơn cô!

Rất nhanh sau đó, Đàm Xuân Linh phát hiện ra rằng cô không phải là đổi thủ của Cam Hưng Bá.

Cô nhanh chóng tút lui, để lại một câu: “Nói với Lý Hàng, tôi Sẽ lại tới, sau đồ xoay người rời đ “Này Tôi còn chưa đánh đã mà, lân sau cô tới thì nói tôi một tiếng, chúng ta đánh tiếp!”

Cam Hưng Bá cười tươi nhịn Đảm Xuân Linh rời đi.

Anh không khỏi đưa tay sở cảm.

“Người phụ nữ này trồng cũng không tồi”

Giọng nói đột ngột của Lý Hàng khiến Cam Hưng Bá giệt mình ‘Cam Hưng Bả nhanh chóng phú nhận: “Đại ca, anh đang nói givậy?”

“Tôi nói người phụ nữ này rất hợp với anh”

“Lần sau anh đừng để cô ấy đi”

“Trực tiếp kéo cô ấy vào lùm cây, rồi các thứ các thứ, cô ấy sẽ trở thành người phụ nữ của anh”

“Sau này, dù hai người ở dưới đất hay trên giường, muốn chơi thế nào cũng được”

Lý Hàng nôi như vậy, Cam Hưng Bá thực sự có chút khao khát, hơn nữa còn có chút phấn khích.

Mà trong tâm trí của những nhân viên bên cạnh không khói hiện lên một cảnh tượng.

“Đôi nam nữ toàn thân đều là cơ bắp nằm trên một chiếc giường.

“Thế rồi, chiếc giường nhỏ tội nghiệp bị họ chà đạp phát ra tiếng “lạch cạch lạch cạch”

Chao ôi!

Mọi người không khói cám thấy một trần gió lạnh thổi qua.

Nổi hết cả da gả da vịt Lúc này, cách đó không xa có một chiếc xe dừng lại Bên tay phái của Vương Thâng Tải đã gần thạch cao.

‘Với sự giúp đỡ của người lái xe, anh ta vội vã đi đến, Vương Thẳng Tải đã từng gặp Lý Hãng, anh ta biết đây là ông chồng ớ rổ cúa Hữa Mộc Tính.

‘Vương Thắng Tải vội vàng hồi Lý Hãng: “Anh Lý, xin hỏi cõ Hứa có ở đó không?”

“Thấy Vương Thẳng Tài rất lo lẳng, Lý Hàng liền dẫn anh ta vào văn phòng.

Ngay khi Vương Thẳng Tài bước vào, anh ta không nói thêm gì liền chấp tay cầu cứu Hứa Mộc Tình: “Cô Hữa, xin hãy cứu tôi ‘Vương Thắng Tài nói hết những gì đã xáy ra với mình cho cô nghe.

Khi Hứa Mộc Tình nghe thấy Chu Mỹ Trần ngạo mạn vô lý như vậy thì không khôi cau mày, “Chu Mỹ Trân này làm sao có thể như vậy?Không coi ai ra gì quá tồi”

‘Vương Thắng Tài thở dài một tiếng: “Gia tộc họ Chu tất lớn nên không ai dám đắc tội với bọn họ”

“Bây giờ Ohu Mỹ Trân đã lên tiếng, không cho mọi người hợp, tác với tấp đoàn của cô”

“Tiếp theo, tập đoàn của cô sẽ giống như chúng tôi, trở nên cực kỳ Khô khi “Tập đoàn Lãng Tiếu cúng lâm là từ bỏ Thượng Hải, trở về tính Giang Châu”.

“Nhưng chúng tôi không thể, gốc Thượng Hải”

“Bây giờ vì các cô mà toi đã đắc tội với Chu Mỹ Trãn”

“Tay gãy rồi thì cũng không sao, nhưng mấy trầm công nhãn công ty tôi đều phải dựa vào tôi mới có cơm ăn”

“Cô Hứa, cô nghĩ cách giúp tôi đi”

Hứa Mộc Tỉnh quay đầu nhìn sang Lý Hàng, Lý Hàng nhàn nhạt nói: “Chủ tịch Vương, tuy tôi không biết gì về kinh doanh”

“Nhưng tôi biết chuyện kinh doanh chính là cung cấp hàng hóa liên tục, thanh toán thụ lỡi”

Vương Thắng Tài gật đầu liên tục.

“Tập đoàn ông kinh doanh vật liệu xây dựng, đúng chứ”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.