Cơn Lốc Yakuza

Chương 475: Chương 475: Hành động liều lĩnh!




Kiêu ngạo độc đoán!

Triệu Đắc Hiền bây giờ chính là như vậy!

Đột nhiên, hai tên cường tráng bên cạnh cầm lấy cái xẻng bắt đầu Tầm rầm” đập chiếc cửa kính cường lực.

Với nỗ lực của hai người đàn ông cường tráng, cửa kính vỡ tan.

Triệu Đắc Hiền dẫn đầu đám người xông xộc xông vào.

Lúc này, Bùi Tri Liêm vừa nhận được tin tức cũng vội vàng dẫn người nhanh chóng chạy ra ngoài.

Giờ đây Bùi Tri Liêm đầu tóc rối bù, quần áo xộc xệch.

“Lãnh đạo cứu tôi với, cứu tôi với!”

Bùi Tri Liêm khit mũi, ứa nước mắt xông ra.

Anh ta chỉ vào một đám phóng viên truyền thông sau lưng và nói: “Những người này: đang đưa tin sai sự thật Vu khống ác độ!

cPhải nhốt tất cả bọn họ lại!”

Triệu Đắc Hiền cười lạnh.

Đôi mắt sắc bén của anh ta quét qua đám đông, Bày ra dáng vẻ uy nghiêm.

Anh ta chộp lấy một chiếc ghế đẩu từ bên cạnh, trực tiếp bước lên nó Sau đó chí vào những người trước mặt và hét lên: “Người phụ trách ở đây là ail”

Hứa Mộc Tình cùng các nhân viên xuyên qua đám đông xuất hiện, cô ngẩng đầu nhìn Triệu Đắc Hiền.

“Tôi là Hứa Mộc Tình, tổng giám đốc của Tập đoàn Lăng Tiêu”

“Hứa Mộc Tình phải không? Cô có biết mình đã mắc lỗi gì không?”

“Tôi không biết, từ trước đến nay tập đoàn chúng tôi luôn tuân thủ quy tắc khi làm việc.”

“Tất cả các dự án đều đã được các bên phê duyệt trước khi thi công, tuyệt đối không vi phạm bất cứ quy định nào”

Hứa Mộc Tình vừa dứt lời, Triệu Đắc Hiền liền cầm lấy một cái cốc bên cạnh ném mạnh xuống đất.

“Choang!”

Chiếc cốc vỡ ngay lập tức.

Cùng lúc đó, tất cả các phóng viên báo đài có mặt đều sững sờ.

Không ai nghĩ rằng Triệu Đắc Hiền lại có thể ngang ngược như vậy.

Triệu Đắc Hiền thấy những người này ngẩn người nhìn thì không khỏi ngẩng đầu lên.

Anh ta thầm đắc ý, Hừ, đây gọi là răn đe!

Phải cho đám điêu dân này biết thế nào là †ỏ thái đội Anh ta lạnh mặt nói: “Cô là cái thá gì, nói không có là không có sao? Dưới cái thế giới này lời cô nói là được sao?”

“Nếu tôi nói các người vi phạm nội quy thì các người chính là đã vi phạm!”

Nói xong, Triệu Đắc Hiền vươn tay chỉ xung quanh: “Nhìn xem các người làm ra cái gì, là thứ rách nát gì chứ!”

“Đây là thành phố”

“Trong khu phồn hoa như vậy mà các người lại trồng cỏ dại, cây gãy!”

“Cái gì gọi là tàn phá thiên nhiên, đó chính là các người!”

Ngông cuồng!

Khoa trương!

Triệu Đắc Hiền phát huy hết mức cái gọi là răn đe của mình.

Lúc này, mọi người trước mặt đều ngậm chặt miệng.

Không ai phản bác, cũng không ai lên tiếng!

Dường như sự hô hấp của họ đều đã dừng lại Nhìn thấy cảnh tượng này, Triệu Đắc Hiền vô cùng hài lòng.

Anh ta liếc nhìn Bùi Tri Liêm bên cạnh, ý bảo phải học hỏi mình thêm, cậu vẫn quá mềm lòng, Bùi Tri Liêm gật đầu liên tục rồi nở cười nịnh nọt.

“Còn có, không cần nói gì nữa, căn nhà này là công trình phi pháp!”

“Ai cho phép các người anh xây một căn nhà thấp như vậy?”

“Ai cho phép các người làm ngôi nhà trở thành thế này!?”

“Ai cho các người cái gan lớn như vậy, biến ngôi nhà thành hình dạng quỷ quái này?”

“Là tôi cho đó.”

Lúc này, không xa phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp của một người đàn ông, “Ha hai Tôi biết mà, ở đây chắn hắn có thủ đoạn gì đó.”

“Quả nhiên! Cuối cùng cũng để tôi bắt được!”

“Tôi muốn xem xem là ai đã ăn gan hùm!”

Vừa nói Triệu Đắc Hiền vừa quay đầu lại nhìn.

Khoảnh khắc Triệu Đắc Hiền quay lại, anh †a liền ngây ngốc.

Miệng anh ta mở to.

Mắt anh ta hoàn toàn lồi ra.

Tay và chân anh ta cũng run rẩy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.