Cơn Lốc Yakuza

Chương 38: Chương 38: Thôi Thiên Tứ cúi đầu nghe theo như một con chó Pug




Thôi Thiên Tứ cúi đầu nghe theo như một con chó Pug.

“Chú, lần này người đánh anh họ bị thương đến nông nỗi này tên là Lý Hàng.”

“Hắn là một tên ở rể”

Hoàng Chấn không nói gì, nhưng nét mặt càng ngày càng dữ tợn, lộ rõ vẻ hung á!

c “Bố vợ hắn ta là Hứa Hiếu Dương – Chủ tịch tập đoàn Lăng Tiêu.”

“Hai người này cấu kết với nhau, không có việc xấu nào không làm ở Ninh Châu!”

“Tập đoàn Lăng Tiêu?” Hoàng Chấn lặp lại.

“Hừ!” Một tập đoàn nhỏ chưa từng nghe qua lại dám động đến con trai ta!”

Hoàng Chấn đột ngột quay người nói với quản gia ở sau lưng.

“Ngươi lập tức gọi điện thoại cho Lão Tam, kêu hắn đích thân mang người đến Ninh Châu!”

Thôi Thiên Tứ đột nhiên nói: “Chú, cháu còn một chuyện muốn nói với chú.”

“Anh họ nhìn trúng vợ của Lý Hàng. Nếu chú bắt được người phụ nữ này về đây, để cô ta hàng ngày phục vụ anh họ, vậy thì bệnh tình của anh họ chác sẽ có chuyển biến tốt”

Hoàng Chấn gật đầu: “Được, ý kiến này không tệ!”

“Cháu có ở lại ăn tối không?”

“Không ạ, cháu vẫn còn tí việc, cháu phải đi trước rồi ạ”

Thôi Thiên Tứ khẽ cúi đầu, trong ánh mắt lóe lên một tia sáng!

“Reng reng reng…”

Trương Toàn Vũ đang ngồi trong chiếc Lincoln thì đột nhiên chuông điện thoại reo lên.

Tuy Trương Toàn Vũ xuất thân ngang tàng, nhưng trên người hắn ta không thấy được bất cứ nét tướng cướp nào.

Khí chất khắp người ngược lại có vẻ hơi nho nhã.

Hắn mặc một bộ vest phẳng phiu, tay đeo một chiếc đồng hồ Rolex, có dáng dấp của con người thành đạt.

Hắn cầm điện thoại ấn phím nghe: “Đại ca”

Trong điện thoại vang lên tiếng của Hoàng Chấn: “Chú đang ở đâu?”

“Hai ngày nay em không ở Giang Châu, em phải đi Ninh Châu có chút việc.”

“Tốt lắm, nếu chú phải đi Ninh Châu, vậy thì tiện tay giúp anh một việc.”

“Đại ca cứ nói ạ.”

“Có hai đứa tên là Lý Hàng và Hứa Hiếu Dương, chú thay.

anh đánh gãy tay chân chúng nó giúp anh.”

“Còn có một cô gái tên Hứa Mộc Tình, đem nó về đây cho anh”

Trương Toàn Vũ nói qua quýt: “Chuyện nhỏ, đại ca cứ đợi tin tốt lành của em”

Cúp điện thoại xong, người bên cạnh lên tiếng.

“Anh Vũ, địa giới của Ninh Châu em khá quen thuộc”

“Nhưng Lý Hàng và Hứa Hiếu Dương thật sự chưa nghe thấy bao giờ.”

“Sao đại ca lại kêu anh đi đối phó hai kẻ vô danh tiểu tốt vậy?”

Lúc này, Trương Toàn Vũ nói: “Loại chuyện vặt này không cần hỏi nữa”

“Mày kêu Lão Hổ mang theo vài người đi đánh tàn phế Lý Hàng và Hứa Hiếu Dương, sau đó đem Hứa Mộc Tình về Giang Châu.”

“Vâng!”

Trương Toàn Vũ ngừng lại một chút rồi nói: ‘Kêu Lão Hổ nhẹ tay một tí, đừng đánh chết, đại ca cần bọn nó sống”

Cũng trong lúc này, trong một biệt thự sang trọng ở lưng chừng núi tại Giang Châu Lôi Phi Phi mặc một chiếc váy dạ hội gợi cảm đắt tiền ngồi trên ghế sofa với khuôn mặt lạnh lùng.

Lôi Phi Phi từ nhỏ tính cách nóng nảy.

Mười sáu tuổi đã cùng với mối tình đầu đến tỉnh thành phát triển.

€ó điều, tuy cô ở thế giới ngầm, nhưng lại là một đứa con gái vô cùng hiếu thảo.

Sau khi mẹ mất, cha cô sống cô độc một mình tại Ninh Châu.

Cô muốn đón cha già đến ở cùng nhưng cha cô sống chết không chịu.

Vì vậy cứ nửa tháng cô lại về Ninh Châu một lần.

Hơn hai mươi năm phấn đấu làm việc, Lôi Phi Phi đã có mạng lưới nhân lực của riêng mình ở tỉnh thành.

Đừng nhìn Lôi Phi Phi là phụ nữ.

Khi bắt tay vào việc rất hung hăng hùng hố.

Hơn nữa thủ đoạn tàn nhẫn, người ta gọi là “Sói cái Ninh Châu”!

Nhiều năm qua những nhân vật gục ngã trong tay cô nhiều không đếm xuể!

Lúc này, Thôi Thiên Tứ đang lặng lẽ đứng trước mặt Lôi Phi Phi.

Lôi Phi Phi bát chân chữ ngũ, quang cảnh dưới váy hiện ra lờ mờ.

“Nói đi, anh đến đây làm gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.