Đã hơn 1 tiếng đồng hồ trôi qua rồi mà 4 đứa kia vẫn chưa về,thằng Quân và thằng Quang ôm nhau run cầm cập,lát sau thì mắt mỏi quá tụi ns muốn đi ngủ lắm nhưng mà sợ quá nên không dám ngủ:
- Ê, mày đi rửa mặt với tao không? - Thằng Quân cất tiếng ns phá tan bầu không khí im lặng nãy giờ.
- Cũng được..t cũng muốn đi rửa mặt- thằng Quang nói
Hai đứa tụi ns mở cửa phòng ra,nhìn về phía mấy phòng khác đều đã đóng cửa hết rồi,bình thường cũng như vậy nhưng sao hôm nay cảm thấy ớn lạnh dzữ dzậy nè.Hai đứa tụi nó từ từ chậm rãi đi về phía nhà tắm,đó là nơi thằng Duy đã gặp ma nên tụi nó càng sợ hơn.
Đứng ngay trước cửa phòng tắm mà tụi nó toát hết mồ hôi lạnh,thằng Quân đặt tay lên lên tây nắm cửa nhưng lại thụt về,nó cứ làm như vậy hơn 5 lần thằng Quang bực mình:
- Nhây vừa thôi,mày không mở thì tránh ra coi- Thằng Quang đẩy Quân ra rồi từ từ mở cửa.
Đèn điện bây giờ cứ lập lờ lúc có lúc không. Két...Tiếng cánh cửa phòng tắm số 2 mở ra từ từ,chắc do gió thổi thôi ấy mà. Ực,tụi nó nuốt hết nước bọt trong miệng,dồn hết dũng khí đặt chân vào nhà tắm:
-Đi...đi rửa mặt lẹ...lẹ đi mày - Quân lắp bắp ns tay đẩy thằng Quang giục ns di nhanh lên.
- Từ...từ từ đã,làm cái gì mà phải vội- Quang nói
Thằng Quang từ từ nhích dần về phía bồn rửa tay.Khi tới nơi thì tụi nó thở phào nhẹ nhõm, phù,sau bao nhiêu vất vả khó khăn mới lết đc tới nơi. Tụi ns bật vòi nước lên rồi rửa mặt,rửa xong tụi ns vuốt mặt nhìn vào gương thì thấy...có 2 bộ xương vẫn còn chút thịt...mặc trang phục y chang thằng Quân và Quang.
- bớ...bớ...làng..- Quân và Quang ôm nhau run cầm cập lắp bắp nói.Hai bộ xương đó đi ra từ trong gương và chậm rãi tiến về phía thằng Quân và Quang như cái xác vô hồn,chúng đưa tay về phía trước với lấy 2 đứa nó miệng lẩm bẩm lặp đi lặp lại câu:Chúng ta là một,nên đừng bỏ rơi tôi
- Á...- 2 đứa hét lên,cánh cửa đột nhiên đóng sầm lại,tụi nó chạy tới đạp cửa nhưng chẳng ăn thua,tụi nó đứa giật cái chốt cửa đứa thì đập cửa kêu rầm rầm. Hai bộ xương không chịu buông tha cho tụi nó,cứ vồ lấy tụi nó làm 2 đứa chạy quanh phòng tắm mà xanh cả mặt. Chạy 1 hồi cũng đuối sức,tụi nó ngã xuống ôm nhau thật chặt,mặt cho mấy bộ xương muốn làm gì thì làm...
RẦM
Cánh cửa bỗng nhiên văng mạnh ra,hất tung 2 bộ xương,đầu 1 nơi,chân 1 nơi,xương của chúng bị chia thành rất nhiều khúc.
- a Nhật!!!- vừa thấy bóng của tôi đứng trước cửa,thằng Quân và Quang nhào tới như hổ vồ mồi.
- ọe, không xong rồi,ọe...- tôi ôm bụng chạy đi tìm chỗ nôn,thằng Phát cũng cong đít mà chạy theo tôi.
- ủa cái gì vậy??tụi nó bị gì vậy??- Thằng Quang ngơ ngác.
- ủa tao nói rồi mà tụi nó ko chơi được trò cảm giác mạnh nên mới vậy đó- Vũ nói.
- đâu,ma ở đâu,có ngon thì xuất hiện đi - thằng Duy từ trong phòng chạy ra tay cầm theo 1 cái chảo.- ủa mà sao chả có cái mô tê gì vậy?
- nó ở trong...ủa??? đâu rồi???- thằng Quang trố mắt lên nhìn quanh phòng mà chẳng thấy cái gì trừ cánh cửa bị phá hỏng.
- rõ ràng lúc nãy nó ở đây mà - Quân cố biện minh.
- tao thì chả thấy cái gì hết,thôi có gì thì vào phòng nói tiếp,ở đây ko tiện cho lắm,tụi mày vô trước đi,tao đi lôi xác 2 thằng kia vào đã - thằng Vũ nói
Cả bọn gật đầu rồi vào phòng.
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
To Be Continue....