CHƯƠNG 7.
Cuộc hẹn thứ bảy cuối tuần của Hạ Xuyên và Hứa Linh cũng không thành công, bởi vì ba mẹ của Hạ Xuyên đến thăm cậu, Hạ Xuyên chỉ có thể tiếc hận hủy bỏ buổi hẹn hò đầu tiên với Hứa Linh.
Tuy rằng không thể đi hẹn hò với Hứa Linh làm cho Hạ Xuyên rất uể oải, nhưng có thể nhìn thấy ba mẹ không gặp gần hai tháng, cậu vẫn rất vui vẻ, đưa ba mẹ đi thăm xung quanh đại học XX…
“Lão Hạ, trường học này thật sự không tồi, lúc trước khi tiểu Xuyên từ chối ra nước ngoài du học để đến đây em còn rất lo lắng, bây giờ nhìn thấy trường học cuối cùng cũng yên tâm!” Mẹ Hạ xem xong trường học, vừa lòng nói với bố Hạ.
Mẹ Hạ tuy rằng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng bảo dưỡng thật sự không tồi, vẫn còn rất trẻ trung thướt tha, vừa nhìn là biết lúc còn trẻ cũng là một mỹ nhân cực kỳ xinh đẹp.
“Ừ!” Bố Hạ cùng con trai cơ hồ là được in từ một khuôn mà ra, chỉ là trên mặt thiếu đi vẻ trẻ con của Hạ Xuyên, vẻ mặt nghiêm túc, không giận tự uy.
“Mẹ, đừng nói trường học nữa, con nhớ hai người muốn chết rồi! Không có mẹ ở bên cạnh còn ăn không vô, ngủ không được, mỗi buổi tối đều nằm mơ thấy mẹ!” Hạ Xuyên ôm lấy mẹ mình làm nũng, còn khoa trương đến mức lau khóe mắt. Thái tử gia bình thường kiêu ngạo bá đạo, ở trước mặt cha mẹ cũng biến thành một đứa trẻ bình thường biết nhớ.
“Ai! Lại dùng cái bộ dạng lừa phụ nữ kia để làm mẹ con vui vẻ rồi!” Mẹ Hạ thở dài, sờ khuôn mặt tuấn tú của con trai. “Nếu thật sự như vậy, vì sao mặt con nhìn còn có thịt hơn lúc ở nhà hả!” Mẹ Hạ khôn khéo tài giỏi cũng không phải dễ dàng bị lừa gạt!
“Đó là bởi vì…”
“Được rồi! Hai mẹ con ôm nhau còn ra cái dạng gì, Hạ Xuyên còn không buông mẹ con ra, bị người thấy còn ra thể thống gì…” Bố Hạ nhíu mày gầm nhẹ.
“Mẹ, không cần để ý đến ba! Ba thấy chúng ta mẫu tử tình thâm, cho nên ghen tị đấy!” Hạ Xuyên mặt dày cười nói. Chỉ cần mẹ ở đây, ông già cũng không dám làm gì cậu, ông già chính là thê quản nghiêm á!
“Con…” Mặc dù hô phong hoán vũ ở chính giới, nhưng bố Hạ lại không có cách gì với thằng con một này.
“Lão Hạ, khó được dịp nhìn thấy con trai, anh sẽ không so đo với con mình chứ!” Mẹ Hạ buông con trai ra, trấn an ông xã.
Bố Hạ tức giận hừ lạnh một tiếng, mẹ Hạ đánh mắt với con trai, Hạ Xuyên lập tức chạy lên ôm bả vai ba cười nói: “Lão ba, đừng tức giận nữa! Kỳ thật con cũng rất nhớ ba nha, mỗi ngày trước khi ngủ con đều phải lấy ảnh chụp của ba ra để cúng bái một hồi…”
“Thằng nhóc hỗn láo này, ba mày còn chưa chết, mày lấy ảnh chụp của ba ra bái cái gì mà bái!” Bố Hạ thiếu chút nữa bị thằng con bất hiếu này làm tức chết.
“Ai nha! Lão ba, đây là con nói đùa thôi!” Hạ Xuyên vội vàng chìa ra bao thuốc mà ba mình thích hút nhất, đưa cho ba để bồi tội.
Bố Hạ trừng mắt liếc con trai một cái, mới rút ra một điếu, Hạ Xuyên nhanh chóng châm thuốc giúp ông. Ông lớn bình thường uy nghiêm cường hãn của chính giới, ở trước mặt con trai mình cũng chỉ là một người cha bình thường…
“Tiểu Xuyên, mang ba mẹ tới thăm ký túc xá địa ngục đi!” Mẹ Hạ nhếch khóe môi. Lúc con trai nhập học, hai vợ chồng họ đều có công việc, không thể đến tiễn con, cũng không biết con trai ở đây có được không!
“Vâng!” Hạ Xuyên lập tức đưa ba mẹ đi về phía ký túc xá.
“Tiểu Suất với tiểu Cường có khỏe không?” Mẹ Hạ cười hỏi.
“Bọn họ khỏe lắm, mỗi ngày ăn uống no đủ liền lẽo đẽo bám theo mông nữ sinh, bạn gái cũng đầy một xe tải rồi!” Hạ Xuyên khoa trương cười nói.
“Kỳ cục! Sinh viên không chăm chỉ học bài, mỗi ngày chỉ biết làm mấy cái thứ phong hoa tuyết nguyện đó…” Bố Hạ lập tức nghiêm khắc trách cứ.
Mẹ Hạ cười cười, quay đầu hỏi con trai: “Con với Nhã Đình thế nào rồi?” lâm nhã đình ở cũng một khu với bọn họ, chuyện con trai thích lâm nhã đình bọn họ cũng có nghe qua!
“Chia tay rồi!” Hạ Xuyên bình thản nói.
“Chia tay là tốt!” Bố Hạ mạnh mẽ tán thành. Hạ Xuyên hẹn hò với lâm nhã đình ông vẫn luôn phản đối, con gái của một cục trưởng nhỏ bé sao có thể xứng đôi với con ông.
“Nhã Đình với con quả thật không thích hợp, chia tay là lựa chọn tốt nhất!” Mẹ Hạ cũng không kinh ngạc, bà biết rõ tính cách có mới nới cũ của con mình, hơn nữa bà cũng giống chồng không thích lâm nhã đình. Cũng không phải bởi vì Lâm gia so ra kém Hạ gia, mà là bà đã tiếp xúc với vô số người khi lần đầu tiên nhìn thấy lâm nhã đình, liền nhìn ra cô gái này cũng không đơn thuần giống như vẻ bề ngoài, là một con bé rất có dã tâm, con trai bà lại quá đơn thuần, sẽ có hại!
Hạ Xuyên cười gượng hai tiếng, nếu ba mẹ biết bây giờ cậu đang dính với một thằng con trai, không biết sẽ nghĩ như thế nào? Khẳng định là thà cho cậu yêu lâm nhã đình còn hơn!
Trong lúc nói chuyện bọn họ đã đi đến phòng 503, Hạ Xuyên mở cửa để ba mẹ bước vào. “Ba mẹ, đây là nơi con ở!”
Bên trong chỉ có một mình Hứa Linh đang đọc sách, tuy biết hôm nay ba mẹ Hạ Xuyên đến, nhưng cậu cũng không cố ý tránh đi.
“Ba, mẹ, đây là bạn cùng phòng của con, Hứa Linh!” Hạ Xuyên chỉ vào Hứa Linh giới thiệu với ba mẹ.
“Cháu chào cô, chú!” Hứa Linh đứng lên chào hỏi, thanh âm tuy vẫn lạnh như cũ, nhưng thái độ coi như cung kính.
“Chào cháu!” Mẹ Hạ hòa ái cười nói. Bố Hạ không nói chuyện, một đôi mắt sắc bén chăm chú đánh giá Hứa Linh…
Đối mặt với ánh mắt sắc bén như dao của bố Hạ, Hứa Linh vẫn có vẻ rất tự nhiên, làm cho bố Hạ không khỏi có vài phần kính trọng với cậu ta. Cho dù là nhân viên cấp dưới bị ánh mắt giống như dao nhỏ của ông liếc một cái, cũng sẽ sợ tới mức nhũn cả chân, nhưng mà đứa nhỏ trước mặt lại không hề sợ hãi, thật sự là rất giỏi!
Mẹ Hạ ngồi lên giường, tùy tiện nhìn giường của con trai, trong lúc vô ý nhìn thấy bên cạnh gối có một con gấu bông đã rất cũ, lập tức tò mò cầm lên. “Đây là cái gì?”
“Không được động vào!” Hạ Xuyên vừa quay đầu thấy, lập tức biến sắc, chạy vọt tới giật lại con gấu bông.
“Ai tặng thế, sao lại khẩn trương như vậy?” Mẹ Hạ sửng sốt một chút rồi cười nói.
Hạ Xuyên liếc nhìn Hứa Linh, ác liệt cười nói: “Là một mỹ nhân buồn tao tặng, người ấy thích con thích muốn chết, vì muốn con nhận lấy quà tặng của mình, còn khóc quỳ xuống cầu con nữa!”
Hứa Linh nhướn mày, lạnh lùng liếc xéo Hạ Xuyên một cái. Con heo này đang nói bậy bạ gì thế?
Không chú ý tới quái dị giữa hai người, mẹ Hạ cười nói: “Xem ra đứa nhỏ này rất thích con, con thích cô ấy không?”
“Điên mới thích cô ta, bộ dạng xấu muốn chết, hơn nữa tính tình lại xấu!” Hạ Xuyên vừa nói, vừa nhìn Hứa Linh.
“Vậy sao cậu còn quý thứ cô ta tặng như vậy? Không thích liền ném nó đi, miễn cho chật chỗ…” Hứa Linh đột nhiên nói chen vào, trong mắt lóe ra ý cười nguy hiểm.
“Liên quan đ*o gì đến cậu!” Hạ Xuyên mắng.
“Hạ Xuyên, sao con có thể mắng bạn học như vậy?” Bố Hạ nhíu mày, nghiêm túc trách cứ con mình.
“Ba, mẹ, con đói bụng! Chúng ta đi ăn cơm đi…” Hạ Xuyên hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Linh, vội vàng nói với ba mẹ. Cậu sợ ba mẹ mà tiếp tục ở lại, lấy sự khôn khéo của hai người sẽ phát hiện giữa cậu và Hứa Linh có ám muội!
“Được! Cháu Hứa, chúng tôi đi trước, tạm biệt!” Mẹ Hạ gật đầu, khách khí mỉm cười nói với Hứa Linh.
“Cô chú đi thong thả!” Hứa Linh lễ phép nói.
Chờ bố Hạ, mẹ Hạ đi ra cửa, Hứa Linh giữ chặt Hạ Xuyên đi ở sau cùng, ghé vào lỗ tai cậu dùng giọng nói khủng bố khẽ cười nói: “Buổi tối trở về xem tôi trừng trị cậu như thế nào…”
“Tôi đây đêm nay sẽ không về! Dâm, phụ…” Hạ Xuyên đẩy cậu ta ra làm mặt quỷ, cười ha ha chạy mất.
Khuôn mặt tuấn tú của Hứa Linh xanh mét, cậu đã từng cảnh báo Hạ Xuyên nên giữ miệng sạch sẽ một chút, không được gọi cậu là *** phụ nữa, xem ra da của con heo này lại ngứa rồi…
***
Chờ đến lúc Hạ Xuyên trở lại trường học thì đã sắp rạng sáng, người trong ký túc xá đã ngủ hết, Hạ Xuyên nhẹ nhàng đi đến bên giường Hứa Linh, véo lên mặt cậu ta.
“Không phải nói không về sao? Thế nào mà đã trở lại rồi!” Hứa Linh mở mắt ra, ngồi dậy châm chọc.
“Tôi thích về thì sẽ về, liên quan đ*o gì đến cậu!” Hạ Xuyên hung hăng mắng, lấy từ trong túi ra một cặp ***g tinh xảo. “Tôi đặc biệt gói lại mang về cho cậu ăn đấy. Cái này ăn siêu ngon… Đúng rồi, cậu ăn nhỏ tiếng chút, ngàn vạn lần không được đánh thức bọn tiểu Suất!”
Nếu đánh thức hai đứa tham ăn kia, Hứa Linh sẽ không còn phần!
“Cậu sẽ không cho thuốc xổ vào bên trong nữa chứ?” Hứa Linh nhìn tôm hùm to thơm ngào ngạt, khẽ nhếch khóe môi.
“Sợ thì đừng ăn!” Hạ Xuyên tức giận đoạt lại cặp ***g, đây đã là chuyện từ đời nào rồi, cậu ta còn ghi tạc trong lòng, quá nhỏ nhen rồi!
“Không ăn thì không ăn, tôi cũng không muốn ăn!” Hứa Linh không sao cả nhún nhún vai.
Hạ Xuyên bị cậu ta làm tức chết rồi, đến ngay cả anh em tốt của mình cậu cũng luyến tiếc cho ăn, toàn bộ trộm cho cậu ta ăn, vậy mà cậu ta còn không muốn ăn, khốn nạn!
“Muốn tôi ăn cũng được, chẳng qua…” Hứa Linh bỗng nhiên ôm lấy Hạ Xuyên, tà ác liếm lên lỗ tai cậu ta. “Tôi muốn cậu bón tôi, dùng miệng bón!”
“Cút! Cậu động dục cũng phải nhìn địa điểm, nơi này là trường học, có người khác ở!” Hạ Xuyên đẩy cậu ta ra, những lời *** hơn Hứa Linh vừa nói, cậu cũng đã nói qua với nữ sinh, chỉ là nghe Hứa Linh nói cậu lại cảm thấy ngại ngùng…
“Ban ngày không phải tôi đã nói với cậu buổi tối sẽ cẩn thận ‘trừng phạt’ cậu sao? Cậu còn trở về, không phải tỏ vẻ cậu muốn bị tôi ‘trừng phạt’ sao! Cậu cũng đừng giả bộ nữa!” Hứa Linh đặt Hạ Xuyên ở dưới thân, vươn tay mò vào trong quần áo của cậu vuốt ve, cái gọi là ‘trừng phạt’ có ý gì đã rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn.
“Cậu đừng lộn xộn, bọn tiểu Cường ở ngay bên cạnh sẽ bị phát hiện!” Hạ Xuyên chống đẩy, nếu bị phát hiện hai người họ liền xong đời!
“Cậu nhỏ giọng một chút không phải được rồi sao, chúng ta trước kia còn ở dưới mí mắt của bọn họ ‘bôi thuốc’ nữa!” Tất cả những thằng đàn ông động dục đều là dã thú, Hứa Linh sao có thể ngoan ngoãn buông tha cho cậu.
Nhớ tới chuyện bôi thuốc lần đó, khuôn mặt tuấn tú của Hạ Xuyên không khỏi đỏ ửng, đó không phải là bôi thuốc gì cả, căn bản là Hứa Linh trá hình dụ dỗ cậu!
“A –––” trước ngực đột nhiên truyền đến cảm giác ngứa, làm cho Hạ Xuyên không nhịn được rên rỉ ra tiếng. Cậu cúi đầu liền nhìn thấy, Hứa Linh đang cắn mút đầu nhũ mẫn cảm của cậu qua lớp quần áo hơi mỏng, đây là tử huyệt của cậu…
Sau lần làm ở khách sạn mấy hôm trước, Hứa Linh cùng Hạ Xuyên liền không làm thêm lần nào nữa, Hạ Xuyên tính dục luôn luôn mãnh liệt, sao có thể chịu được khiêu khích như thế của Hứa Linh. Tục ngữ nói tất cả đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, *** ngay trước mặt sao còn quản được thứ khác…
Hạ Xuyên quyết định không quản nữa, trước phải vui vẻ làm với Hứa Linh đã rồi nói sau, chỉ cần không phát ra âm thanh đánh thức bọn La Suất là được. Cậu vươn tay buông màn của Hứa Linh, chủ động cởi sạch quần áo của mình, sau đó mở đùi ra cho Hứa Linh đi vào…
Hứa Linh không liều lĩnh xông vào, cậu cẩn thận làm tốt khuếch trương cho Hạ Xuyên xong, mới chậm rãi cắm cự long của mình vào. Lúc này Hạ Xuyên vẫn cảm thấy rất đau, nhưng đã tốt hơn lần đầu tiên rất nhiều, ít nhất là không bị chảy máu…
Hứa Linh đã rõ thân thể Hạ Xuyên như lòng bàn tay. Cậu hung mãnh xỏ xuyên qua cúc tâm ngứa ngáy của Hạ Xuyên, rất nhanh làm cho Hạ Xuyên phát ra tiếng rên rỉ sung sướng…
“A ô… A a… Ô ưm…” Sợ đánh thức bọn La Suất, Hạ Xuyên cắn chặt gối đầu, khoái cảm điên cuồng làm cho thân thể màu đồng cổ phủ kín sắc đỏ ***, mắt phượng xinh đẹp nổi lên một tầng sương mù, nhìn ngắm dã thú mê người trên người cậu.
Phong tình tuyệt diễm của Hạ Xuyên làm cho Hứa Linh càng hưng phấn, càng dùng sức đâm chọc Hạ Xuyên, hận không thể đâm thủng cái mông của cậu ta…
“Ừ… Ô… Ô a… A…” Toàn thân Hạ Xuyên run rẩy, đã bị Hứa Linh làm cho thần trí không rõ, tất cả cảm giác của cậu đều tập trung vào cây gậy lửa to lớn đang ra ra vào vào trong cơ thể mình…
Khoái cảm điên cuồng làm cho Hạ Xuyên quên hết tất cả, ở bên cạnh giường của anh em tốt, dạng chân cho một thằng đàn ông làm đến tối tăm trời đất…
Bởi vì ngày hôm sau phải đưa ba mẹ ra sân bay, cho nên Hạ Xuyên không dám làm nhiều với Hứa Linh, làm xong một lần liền lập tức ngừng chiến. Sau khi cùng nhau đi tắm rửa, hai người nằm ở trên giường vừa ăn món ngon Hạ Xuyên mang đến, vừa nói chuyện phiếm…
“Hứa Linh, trong nhà cậu có những ai?” Bởi vì ba mẹ đến thăm mình, Hạ Xuyên đột nhiên rất hiếu kì với người nhà của Hứa Linh.
“Nhà chúng tôi tổng cộng có bảy người, ngoài ba mẹ, tôi có một anh trai cùng ba em trai!” Hứa Linh đơn giản giới thiệu.
“Nhà cậu thật nhiều người! Bây giờ không phải đang làm kế hoạch hóa gia đình sao, thế nào mà ba mẹ cậu lại sinh nhiều như thế?” Hạ Xuyên chấn động, hiện tại rất nhiều gia đình đều chỉ có một con, nhiều nhất cũng sẽ không vượt qua hai đứa, mà nhà Hứa Linh lại có những năm anh em!
“Mẹ tôi thích trẻ con, cho nên cứ sinh thôi!”
“Mẹ cậu tính cách thật đặc biệt!” Hạ Xuyên cười gượng hai tiếng, cái này gọi là lý do khỉ gì.
“Tính cách mẹ tôi quả thật là rất đặc biệt!” Đặc biệt đến mức làm cho người ta đau đầu!
“Cậu có nhớ bọn họ không?”
Hứa Linh im lặng thật lâu, cuối cùng gật đầu.
“Vậy vì sao không gọi điện thoại cho bọn họ?” Hạ Xuyên chưa từng thấy Hứa Linh gọi điện nói chuyện với người nhà.
“Không cần, rất phiền toái!” Hứa Linh lắc đầu, gọi điện thoại cho đám yêu ma quỷ quái kia, vậy không phải là ngại ngày trôi qua quá thoải mái, muốn tìm cái chết sao!
Hạ Xuyên trợn mắt xem thường, thật không biết phải nói cậu ta như thế là tốt hay xấu nữa. “Cậu sao có thể nghĩ như vậy? Nếu nhớ bọn họ thì phải thường xuyên gọi điện thoại cho bọn họ chứ!”
“Không cần nhắc đến bọn họ, nhắc tới tôi liền đau đầu!” Cả cái nhà kia ngoài ba cậu ra thì không có một người nào bình thường, nhất là mẹ với đại mao, quả thực chính là yêu nghiệt chuyển thế, đặc biệt đến gieo tai họa cho nhân gian!
“Cậu…”
“Có thời gian nói chuyện râu ria này, không bằng chúng ta đi làm chuyện khác đi!” Hứa Linh không muốn nói tiếp đề tài này với Hạ Xuyên, cười đểu vật Hạ Xuyên xuống.
“Đồ khốn, mau buông ra! Chúng ta không thể làm tiếp, bằng không ngày mai tôi sẽ không dậy để tiễn ba mẹ tôi được…” Hạ Xuyên lập tức giãy giụa, nhỏ giọng kêu lên.
“Cậu yên tâm, tôi sẽ không làm đến cuối!” Hứa Linh túm lấy chỗ hiểm của cậu ta bắt đầu xoa nắn, làm cho cậu không thể không đầu hàng.
“A… Nhớ… Nhớ kỹ lời cậu nói, tuyệt đối không được làm đến cuối… A a, thích quá…”
Hứa Linh quả thật tuân thủ hứa hẹn không làm đến cuối, nhưng vẫn như cũ gây sức ép cho Hạ Xuyên đến chết khiếp. Ngày hôm sau đến sân bay, dáng đi quái dị của Hạ Xuyên thiếu chút nữa làm cho ba mẹ nghi ngờ, may mắn Hạ Xuyên lừa bọn họ nói tối hôm qua lúc quay về ký túc xá bị trẹo chân mới qua cửa được.
Sau khi trở lại trường học, chuyện đầu tiên Hạ Xuyên làm chính là gọi Hứa Linh vào trong rừng cây, muốn đập cho Hứa Linh một trận. Đáng tiếc trí nhớ cậu ta không tốt, đã quên giáo huấn thảm thống trước kia, bị Hứa Linh dùng đại cương thương quần ẩu cái mông một trận, làm cho cậu nằm ở trên giường gần hai ngày…
***
Hứa Linh và Hạ Xuyên hẹn hò cũng không thuận lợi, bởi vì tính cách hai người hoàn toàn tương phản, làm cho hai người thường xuyên khắc khẩu, có khi còn có thể đánh nhau.
Mỗi lần đều là Hứa Linh chọc giận Hạ Xuyên, Hạ Xuyên động tay trước…
Điều này cũng không thể trách Hạ Xuyên, tính cách của Hứa Linh thật sự làm cho người ta không chịu nổi, Hạ Xuyên thường xuyên bị cậu ta làm cho tức chết, tựa như bây giờ!
“Mẹ nó, tôi chịu không nổi cậu, tôi với cậu chia tay…” Khuôn mặt tuấn tú của Hạ Xuyên trở nên xanh mét chỉ vào Hứa Linh giận dữ hét.
“Tùy tiện!” Hứa Linh không thèm quan tâm nhún nhún vai, tiếp tục cúi đầu chép bài.
“Mẹ nó, cậu nghe thấy ông đây nói cái gì không?” Hạ Xuyên tức giận đến giơ chân, xông lên giật quyển vở của cậu ta.
“Nghe được! Không phải tôi nói tùy tiện sao!” Hứa Linh ngẩng đầu mặt không thay đổi nhìn cậu.
“Cậu… Đồ con rùa, tôi nói chia tay, vậy mà cậu lại nói với tôi là tùy tiện! Cậu rốt cuộc coi tôi là cái gì?” Hạ Xuyên tức giận đến sắp hộc máu rồi. Trời ạ! Cậu sao lại thích loại người không có trái tim này chứ?!
“Đồ chơi! Đồ giải trí!” Hứa Linh nhếch khóe môi.
“Tôi giết cậu!” Hạ Xuyên hoàn toàn điên mất rồi, mặc kệ vị trí chòi nghỉ mát của bọn họ tùy thời sẽ có người qua lại, chồm lên liền cho Hứa Linh một đấm, nhưng giống như mọi lần, bị Hứa Linh dễ dàng tránh được.
“Cậu còn dám trốn!” Hạ Xuyên tức giận tận trời xoay người nhặt một tảng đá lớn trên đất, liền muốn ném về phía Hứa Linh, hiện tại cậu đã bị Hứa Linh làm cho tức đến không còn một chút lý trí!
“Đã đến giờ cơm trưa, chúng ta đi ăn cơm, đừng phát điên như heo mẹ nữa…” Hứa Linh căn bản không để Hạ Xuyên vào mắt, đoạt lấy tảng đá trong tay cậu ta ném ra ngoài, nhìn thời gian nói.
“Cậu mắng ông đây là heo mẹ?” Hạ Xuyên thật muốn xé rách cái miệng cho kia của hắn.
“Cậu sao lại ngây thơ như vậy, chỉ là nói mấy câu thôi mà cũng quấn chặt lấy không thả, thần kinh!” Rõ ràng là bản thân không đúng, ngược lại Hứa Linh còn trách Hạ Xuyên cố tình gây sự.
Hạ Xuyên đột nhiên rất muốn khóc, mình quả thật là đồ thần kinh, vì sao lại thích người như thế, người ta căn bản không coi mình ra gì, người ta đã nói chỉ coi mình là đồ chơi, đồ giải trí, vậy thì việc gì cậu phải ở đây để bị coi thường!
Hạ Xuyên khổ sở xoay người đi, cậu không bao giờ muốn để ý đến thằng khốn này nữa!
“Đi đâu?” Hứa Linh nhíu mày hỏi, Hạ Xuyên không để ý tới cậu ta.
“Vừa rồi tôi gặp Tương Thiến Thiến!” Hứa Linh nhếch môi, kêu lên với Hạ Xuyên đang đi ra chòi nghỉ mát.
“Tiện nhân kia có phải thông đồng với cậu hay không, không phải tôi đã nói với cậu là không được để ý đến cô ta sao!” Nghe vậy, Hạ Xuyên lập tức quay ngoắt lại, giống một con cọp mẹ hung hãn chất vấn Hứa Linh.
Tương Thiến Thiến tựa hồ thật sự rất thích Hứa Linh, sợ cậu thật sự làm cho Hứa Linh bị đuổi học, cho nên lựa chọn không dây dưa với Hứa Linh nữa, nhưng cậu vẫn lo lắng cô ta!
“Chúng tôi không nói chuyện, cô ta nhìn thấy tôi liền cúi đầu bỏ đi!”
“Coi như cô ta thức thời!” Hạ Xuyên vừa lòng nói, không thấy được nụ cười trêu tức trên mặt Hứa Linh, bằng không nhất định sẽ lại tức giận.
“Tôi xin nghỉ một tuần, tôi muốn về nhà.” Hứa Linh đột nhiên nói.
“Cái gì?” Hạ Xuyên lắp bắp kinh hãi, lo lắng hỏi: “Vì sao đột nhiên cậu muốn về nhà, có phải trong nhà xảy ra chuyện gì không?”
“Không phải, ngày kia là đại thọ sáu mươi của ông nội tôi!”
Lời nói của Hứa Linh làm cho Hạ Xuyên an tâm, cậu cười tủm tỉm nói: “Đại thọ sáu mươi của ông nội cậu nhất định rất náo nhiệt nhỉ!”
“Tôi sẽ không dẫn cậu về!” Hứa Linh nhìn tròng mắt chuyển động của cậu ta, biết ngay cậu ta suy nghĩ cái gì.
“Vì sao không dẫn tôi về? Tôi rất muốn đến gặp người nhà của cậu, cậu mang tôi về cùng đi! Van cầu cậu, Linh ca ca…” Hạ Xuyên nắm chặt tay Hứa Linh ra vẻ đáng thương kêu lên, Hứa Linh sợ nhất cậu gọi như vậy.
“Ghê tởm muốn chết! Đừng gọi tôi như vậy, tôi sẽ nôn!” Nhìn cậu ta rõ ràng là một thằng con trai lại làm nũng giống như một nữ sinh, Hứa Linh nổi da gà đầy người.
“Vậy cậu liền ngoan ngoãn dẫn tôi về, bằng không tôi sẽ vẫn gọi cậu ––– Linh, ca, ca, ghê tởm chết cậu!” Hạ Xuyên uy hiếp, Hứa Linh đã gặp qua ba mẹ cậu, cậu cũng muốn gặp người nhà của Hứa Linh.
“Được rồi! Tôi dẫn cậu về…” Hứa Linh thật sự sợ cậu ta nũng nịu gọi cậu là Linh ca ca, rất khủng bố!
“Tôi đợi mai phải đi xin phép!” Hạ Xuyên vui vẻ phấn chấn kêu lên.
Nhìn bộ dáng vui vẻ của Hạ Xuyên, Hứa Linh thở dài trong lòng, vô luận thế nào cũng tuyệt đối không thể dẫn con heo này về gặp đám yêu ma quỷ quái kia, lấy hỏa nhãn kim tinh của ba mình cùng đại mao, lập tức sẽ nhìn ra quan hệ của bọn họ, đến lúc đó khẳng định cậu sẽ chết rất khó coi!
Hạ Xuyên đáng thương không biết bị lừa, còn vui vẻ hỏi: “Hứa Linh, người nhà cậu thích cái gì?” Cậu nhất định phải gây ấn tượng tốt cho người nhà cậu ta, phải mang nhiều quà đến gặp mặt, đặc biệt là thọ lễ của ông nội của Hứa Linh nhất định phải đủ khí phái.
“Hỏi cái này làm gì?” Hứa Linh nghi hoặc nhướn mày.
“Hỏi mới có thể mua quà cho bọn họ. Tôi đợi lát nữa phải đến ngân hàng rút tiền.” Hạ Xuyên chuẩn bị xuất huyết nhiều một chút.
“Ngày mai lúc nào đi thì mua, đỡ cho bây giờ mua về làm bọn La Suất hoài nghi.” Hứa Linh vội vàng ngăn cản cậu ta.
“Được!” Hạ Xuyên gật đầu, cảm thấy Hứa Linh nói cũng có lý, hoàn toàn không biết ngày mai căn bản Hứa Linh sẽ không dẫn cậu đi…
***
Hứa Linh đi một mình rồi!
Có thế nào Hạ Xuyên cũng không nghĩ tới, hôm sau khi ngủ dậy Hứa Linh đã sớm ném lại cậu một mình lặng lẽ bỏ đi, cậu tự nhiên tức hộc máu, nổi trận lôi đình ngay tại chỗ thiếu chút nữa xốc tung cả nóc nhà. Mà La Suất cùng Đại Tiểu Cường thành vật hi sinh vô tội, bị cậu mắng đến tối tăm mặt mũi, bọn họ còn tưởng là Hạ Xuyên trúng tà!
Hứa Linh rời đi làm cho Hạ Xuyên vô cùng phẫn nộ, nhưng thời gian trôi qua một ngày lại một ngày, phẫn nộ biến thành lo lắng nhớ nhung, không có lúc nào mà cậu không nhớ đến Hứa Linh. Ban đêm Hạ Xuyên cũng không tắt máy, khi tắm cũng cầm di động vào theo, chỉ sợ lúc Hứa Linh gọi điện thoại lại không gặp được cậu, nhưng Hứa Linh vẫn không hề gọi điện đến…
Hạ Xuyên muốn gọi điện cho Hứa Linh, nhưng cậu căn bản không biết số điện thoại của Hứa Linh, lúc này Hạ Xuyên mới phát hiện tuy cậu với Hứa Linh có quan hệ thân thể thân mật nhất, nhưng kỳ thật cậu lại hoàn toàn không biết gì về Hứa Linh…
Hạ Xuyên vô cùng uể oải, cậu bắt đầu suy nghĩ kỹ về quan hệ của cậu và Hứa Linh, dường như Hứa Linh chưa từng nói một câu nào là thích cậu, cũng chưa từng cho cậu hứa hẹn gì, đoạn tình cảm này từ đầu đến cuối hình như đều là một mình cậu theo đuổi, chẳng lẽ Hứa Linh thật sự chỉ chơi đùa với cậu?
Loại ý tưởng này làm cho Hạ Xuyên cảm thấy sợ hãi, nếu thật sự là như vậy cậu nên làm gì bây giờ?
Thật vất vả cuối cùng cũng hết một tuần, nhưng Hứa Linh vẫn chưa trở về, Hạ Xuyên càng thêm kinh hoảng, cậu bắt đầu miên man suy nghĩ, lúc thì lo lắng có phải Hứa Linh xảy ra chuyện ngoài ý muốn không, lúc lại lo lắng Hứa Linh có thể đổi ý việc hẹn hò với cậu, không muốn trở lại hay không…
Lại qua một tuần, Hứa Linh vẫn không trở về, Hạ Xuyên sắp phát điên rồi, cậu rốt cuộc chờ không được nữa, quyết định đi tìm Hứa Linh. Cậu hỏi viện trưởng địa chỉ nhà Hứa Linh xong, liền lập tức mua vé máy bay chuẩn bị đến nhà Hứa Linh tìm cậu ta…
Đang lúc Hạ Xuyên ở ký túc xá thu dọn đồ đạc muốn xuất phát đến nhà Hứa Linh, cửa đột nhiên bị đẩy ra, một nam sinh đi vào…
Quay đầu nhìn thấy nam sinh, Hạ Xuyên lập tức ngây ngẩn cả người, cậu vẫn cho rằng bộ dạng của mình rất tuấn tú, từ đẹp trai này là đặc biệt cho cậu dùng, chỉ là khi nhìn thấy nam sinh này cậu mới hiểu được cái gì gọi là đẹp trai chân chính…
Ngũ quan sâu sắc hoàn mỹ giống như được dùng dao nhỏ khắc ra, anh tuấn đến ngày cả thần Apollo nhìn thấy cũng sẽ ghen tị, hơn nữa đôi con ngươi như sao lạnh kia, giống như có ma lực, có thể hút người ta vào…
“Cậu tìm ai? Tôi hiện tại rất bận, không có thời gian để ý đến cậu…” Cả buổi sau Hạ Xuyên mới phục hồi tinh thần, không kiên nhẫn hỏi. Nhìn thấy người có bộ dạng đẹp trai hơn mình, làm cho tâm tình vốn không tốt của cậu lại càng thêm khó chịu!
“Cậu đang bận cái gì?” Tên đẹp trai nhìn cậu, nhíu nhíu mày kiếm.
Thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai, Hạ Xuyên sững sờ, thanh, thanh âm này…
“Cứ nhìn tôi làm gì? Bị tôi mê hoặc!” Tên đẹp trai nhếch khóe môi.
Hạ Xuyên nhìn chằm chằm vào cậu ta, rốt cuộc dám khẳng định người này chính là Hứa Linh, toàn bộ thế giới người dùng loại ngữ khí này nói chuyện với cậu, chỉ có đồ con rùa Hứa Linh kia…
“Mẹ nó, thằng khốn, súc sinh, cậu đi chết đi! Cậu vì sao còn về đây, cậu sao không chết luôn ở bên ngoài đi! Ông đây đánh chết cậu…”
Hạ Xuyên kích động chồn lên, túm lấy Hứa Linh bắt đầu đánh.
Hứa Linh không đánh trả cũng không trốn, tùy tiện cậu ta đánh, mặc cậu ta phát tiết…
“Đồ con rùa, tôi hận cậu, tôi hận cậu, tôi hận cậu…” Mỗi một câu tôi hận cậu, lại là một đấm, Hạ Xuyên đã hoàn toàn không khống chế được, căn bản mặc kệ bộ dáng bây giờ của mình khó coi đến cỡ nào.
Hứa Linh im lặng không nói, kéo cậu ta vào lòng ôm chặt, Hạ Xuyên muốn đẩy cậu ta ra, nhưng Hứa Linh không thả, lại ôm càng chặt hơn…
“Đồ khốn, vì sao không dẫn theo tôi, một mình trộm trốn đi? Vì sao không gọi điện thoại cho tôi? Vì sao lâu như vậy mới trở về?”
Ôm ấp ấm áp quen thuộc làm cho nước mắt vẫn cố nén, rốt cuộc không nhịn được mà tràn mi, Hạ Xuyên ôm lấy Hứa Linh gào khóc thật to.
Hứa Linh không trả lời, chỉ dịu dàng vỗ lưng của cậu ta, chờ Hạ Xuyên khóc mệt rồi, Hứa Linh mới mở miệng: “Bộ dáng cậu khóc rất khó coi, làm quần áo của tôi bẩn hết rồi!”
Tiếng cười trêu tức làm cho Hạ Xuyên vừa mới ổn định được tâm tình một chút, lại lập tức nổi trận lôi đình: “Mẹ nó, ông đây…”
Hứa Linh chặn môi của cậu ta lại, Hạ Xuyên hơi sửng sốt, lập tức mở miệng, cùng Hứa Linh điên cuồng hôn môi, muốn đem tất cả nhớ nhung và oán hận đặt vào cái hôn này nói cho Hứa Linh…
Chờ hôn đến khi mặt mũi hai người đỏ bừng lên, bị thiếu dưỡng khí, Hứa Linh mới buông Hạ Xuyên ra. “Nhớ tôi sao?”
“Nhớ cậu đi chết!” Tựa lên đầu vai Hứa Linh, Hạ Xuyên mạnh miệng mắng.
“Tôi thì lại rất nhớ cậu, mỗi ngày đều nghĩ đến cậu… Cái mông của cậu!” Hứa Linh nhẹ giọng nói vào bên tai Hạ Xuyên, theo sau cười đểu bỏ thêm một câu.
“Dê xồm!” Hạ Xuyên lập tức đen mặt, đấm một cái vào cằm cậu ta.
“Không phải cậu thích tôi dê dê cậu sao!” Hứa Linh cười nhẹ, vươn tay tà ác vuốt ve cặp mông của cậu ta.
“Cút! Tôi hỏi cậu vì sao muộn như vậy mới trở về? Còn nữa, không phải cậu đi phẫu thuật thẫm mĩ chứ, sao lại đột nhiên hoàn toàn thay đổi thành người khác vậy?” Hạ Xuyên sẽ không dễ dàng làm cho cậu ta qua cửa như vậy, cái nên hỏi nhất định phải hỏi cho rõ ràng, nhìn thấy khuôn mặt còn đẹp trai hơn cả mình, cậu thật sự không quen.
“Tôi từ đầu vốn đã như vậy, thẩm mỹ cái gì!”
“Cái gì, cậu ban đầu đã như vậy?” Hạ Xuyên kêu to.
“Tôi chỉ vì vừa tới nơi này không hợp khí hậu, bị dị ứng nổi mụn thôi, lần này trở về uống chút thuốc bắc là tốt rồi, tôi trở về muộn là bởi vì mẹ tôi!”
“Mẹ tôi hối hận vì để tôi tới đại học XX, bà ngại quá xa, mẹ tôi muốn tôi học ngay đại học ở quê, tôi phải trốn về lúc nửa đêm đấy!” Nhớ tới người mẹ thiện biến mãnh liệt kia, Hứa Linh bất đắc dĩ thở dài trong lòng.
“Vậy vì sao không gọi điện thoại cho tôi?” Nhớ tới điều này Hạ Xuyên còn tức.
“Tôi không biết số di động của cậu!”
“Đồ khốn, cậu không biết hỏi à!” Hóa ra là không biết giống mình, không phải không muốn gọi cho cậu, Hạ Xuyên nhẹ nhàng thở ra.
“Quên mất!” Hứa Linh thành thật làm cho Hạ Xuyên muốn đánh người.
“Từ nay về sau lúc chúng ta không ở cạnh nhau, cách một tiếng phải gọi điện thoại một lần!” Hạ Xuyên lấy di động của Hứa Linh gọi sang cho mình, lưu số di động của hai bên vào máy.
“Thẩm vấn xong rồi? Chúng ta có phải nên làm chính sự hay không!” Hứa Linh háo sắc liếm ướt lỗ tai Hạ Xuyên.
“Làm cái rắm! Ông đây nói cho cậu biết, trước khi ông đây còn chưa tha thứ cho cậu, cậu mơ tưởng chạm vào tôi một cái!” Hạ Xuyên cười lạnh, đẩy cậu ta ra. Lần này cậu thật sự rất tức giận, cậu nhất định phải trừng phạt Hứa Linh…
“Cậu không làm, tôi tìm người khác cũng được!” Hứa Linh không để ý nhún nhún vai, nói xong muốn đi ra ngoài, cậu rất rõ tử huyệt của Hạ Xuyên ở chỗ nào!
“Mẹ nó, cậu trở về cho ông đây, cậu dám đi tìm người khác làm loạn, ông đây lập tức thiến cậu!” Cọp mẹ lập tức nổi máu Hoạn Thư, xông lên giữ chặt cậu ta.
“Có bản lĩnh thì cậu liền thiến tôi đi, bằng không thì ngoan ngoãn để cho tôi làm!” Hứa Linh đưa tay sờ lên ***g ngực rắn chắc của Hạ Xuyên, cách áo sơmi xoa nắn đầu nhũ mẫn cảm của cậu ta.
Hạ Xuyên chỉ ngoài miệng uy hiếp Hứa Linh, cậu không có khả năng thiến Hứa Linh thật, nếu không muốn làm cho Hứa Linh đi tìm đàn bà, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn để Hứa Linh ôm.
Hạ Xuyên do dự một lát, cuối cùng không cam lòng đồng ý: “Được, ông đây cho cậu làm, nhưng phải chờ tới buổi tối, ban ngày bọn tiểu Suất có thể bất ngờ trở về…”
Hứa Linh lộ ra nụ cười đểu vừa lòng, một con heo ngốc cũng dám uy hiếp cậu, xem ra buổi tối phải tận tình trừng phạt cậu ta một hồi mới được, miễn cho về sau con heo ngốc này sẽ nhảy lên đầu cậu mà ngồi…
***
“Ô a… Ư… Ô hừ… A a…”
Đêm khuya, trong chiếc màn đóng chặt, Hứa Linh cùng Hạ Xuyên trần truồng quấn chặt vào nhau, điên cuồng hôn nhau…
“Đã lâu không được ăn thịt heo, không biết hương vị có thay đổi không!” Hứa Linh hôn cắn lên cổ Hạ Xuyên, thấp giọng cười nói.
“Đồ khốn, lại mắng tôi là heo! Xem ông đây trị cậu như thế nào…” Hạ Xuyên tức giận cắn một cái lên lỗ tai Hứa Linh.
“Tốt! Chúng ta thử xem là ai trị ai!” Hứa Linh đè Hạ Xuyên dưới thân, trả thù bằng cách ngậm lấy đầu nhũ của cậu ta vừa mút vừa gặm.
“A a… Đồ khốn, đau quá… Ư…” Khoái cảm vừa đau vừa ngứa, làm cho Hạ Xuyên không nhịn được rên rỉ ra tiếng. Đêm nay La Suất cùng Đại Tiểu Cường đều dẫn bạn gái ra ngoài, sẽ không trở về, cậu có thể yên tâm kêu ra tiếng…
Tiếng rên rỉ dễ nghe làm cho Hứa Linh cười càng đểu, dùng sức liếm mút hai hạt đậu trước ngực Hạ Xuyên, làm đầu nhũ nhỏ xinh trở nên lớn gấp hai lần so với ban đầu, giống một quả anh đào nhỏ đáng yêu.
“Súc sinh, đừng chỉ mút bên trái… Bên phải cũng muốn…” Hạ Xuyên không phải một người ngượng ngùng, cậu giữ chặt tay Hứa Linh đi xoa bóp đầu nhũ bên kia không được chăm sóc của mình, cậu thật sự rất nhớ Hứa Linh, giờ phút này cậu điên cuồng khát cầu đụng chạm của Hứa Linh.
“Còn dám ra lệnh cho tôi!” Hứa Linh há mồm cắn thật mạnh lên đầu nhũ của Hạ Xuyên.
“Đau muốn chết!” Hạ Xuyên nhíu mày, lập tức đánh trả. Cậu xoay người đặt Hứa Linh ở dưới thân, khom người liền cắn cự long của Hứa Linh một cái, đau đến mức Hứa Linh khẽ kêu ra tiếng…
“Rất đau nhỉ! Cũng không biết về sau còn có thể dùng không? Cậu yên tâm, nếu của cậu không thể dùng, còn có của tôi mà! Tôi sẽ tận tình hậu hạ cậu…” Hạ Xuyên cười gian, ánh mắt cong như lưỡi liềm.
“Của tôi có thể dùng hay không, cậu thử xem chẳng phải sẽ biết hay sao!” Hứa Linh cắn răng cười lạnh nói, không đợi Hạ Xuyên phản ứng lại, đã bị cậu ta túm lấy mông trực tiếp đâm vào mà không được gì bôi trơn. Con heo thối này dám nhổ răng trong miệng lão hổ, nhìn cậu giáo huấn cậu ta như thế nào…
“A –––” cơn đau thấu tim làm cho Hạ Xuyên thét chói tai, cậu cảm thấy mông như bị Hứa Linh chém thành hai nửa, có một dòng chất lỏng ấm áp chảy ra theo lão nhị của Hứa Linh.
“Xem ra còn có thể dùng, không cần phiền toái cậu hầu hạ tôi!” Hứa Linh cười lạnh, không hề có dịu dàng cùng thương tiếc, giống một ác ma hung ác đâm chọc tiểu huyệt xuất huyết của Hạ Xuyên.
Bụng giống như có một con dao nhỏ ngoáy loạn ở bên trong, Hạ Xuyên đau đến sắp ngất đi được, lần thứ hai cậu biết Hứa Linh tức giận thì đáng sợ đến mức nào!
“Còn muốn làm cho tôi thành thái giám không?” Hứa Linh lãnh khốc vô tình trừng phạt Hạ Xuyên, mỗi một lần đâm đều dùng hết sức lực toàn thân, làm cho tiểu huyệt đã bị thương lại chảy càng nhiều máu tươi.
“Không dám, ta không dám nữa! Cầu xin cậu đừng dùng sức như vậy, tôi muốn chết! Ô…” Heo ngốc vọng tưởng mạo phạm gây rối vội vàng lắc đầu, trên mặt tất cả đều là đậu hủ hoa.
“Hừ! Coi như cậu thức thời…” Hứa Linh nhận được đáp án vừa lòng liền thả nhẹ sức lực, đâm về phía cúc tâm sẽ làm Hạ Xuyên sung sướng, thân thể mẫn cảm lập tức liền cảm thấy khoái cảm, Hạ Xuyên phát ra rên rỉ mừng rỡ.
“A a… Chính là nơi đó, thoải mái quá… Dùng thêm sức nữa, rất thích…” Khoái cảm làm thân thể *** loạn tự động tiết ra dịch ruột non ướt át trong dũng đạo nhỏ hẹp, Hạ Xuyên dùng chân vòng quanh thắt lưng Hứa Linh, làm cho cậu ta càng thuận tiện đâm chọc mình.
Thân thể trời sinh *** đãng đã sớm nhớ kỹ loại khoái cảm tột cùng đến cả linh hồn cũng bị cắn nuốt này, một khi nếm được ngon ngọt, liền lập tức quên luôn đau đớn do bị Hứa Linh đối xử thô bạo vừa rồi, cắn thật chặt cự long tráng kiện của Hứa Linh, hy vọng cự long nhanh chóng hung hăng đâm chọc nó, làm cho nó lại nhấm nháp loại khoái cảm tuyệt vời đến cực điểm này…
“Dâm phụ!” Hứa Linh khinh bỉ mắng một câu, đáy mắt lại che kín mê luyến, dựa theo yêu cầu của Hạ Xuyên, huy động thiết thương cường tráng thúc thật mạnh vào chỗ sâu nhất trong cúc tâm, gây cho Hạ Xuyên khoái cảm vô thượng.
“A a… Giỏi quá… A a… Thích quá… Đúng, chính là *** tôi như vậy… Ô a a… Quá tuyệt vời… Dùng sức chơi chỗ kia một chút… A a a a… Thích chết tôi… Ô a… A a a a a… Ô a… Ô hừ…” Hạ Xuyên vì sung sướng mà kêu rên liên tục, lắc lắc cái mông rắn chắc khêu gợi phối hợp với va chạm của Hứa Linh. Có thể bởi vì là play boy, cho nên ở vấn đề giường chiếu cậu luôn luôn rất thoải mái, hoàn toàn không biết cái gì gọi là rụt rè!
“Thật sự là thân thể *** đãng, mới làm mấy lần đã thích bị đàn ông chơi…” Tiếng kêu *** loạn của Hạ Xuyên đối với Hứa Linh mà nói chính là thuốc kích thích tốt nhất, Hứa Linh thở hồng hộc, càng thêm dùng sức va chạm vào điểm mất hồn kia của Hạ Xuyên, cự long thô dài ma sát mỗi một phân ấm áp của tiểu huyệt, cường hãn chiếm lĩnh mỗi một góc.
Tiểu huyệt của Hạ Xuyên giống như một cái miệng nhỏ nhắn đang hé ra, sẽ tự động hút lấy phân thân của cậu, làm cho cậu thích muốn chết!
“A a… Thối lắm! Ông đây chỉ cho một mình cậu làm, thằng khác dám chạm vào tôi một cái, ông đây lập tức thiến nó…” Hạ Xuyên ngửa đầu, một mặt rên rỉ, một mặt hung ác nói, tiểu huyệt *** đãng bị phân thân to lớn của Hứa Linh chơi đến ướt đẫm, chảy ra không ít *** thủy hạ lưu…
Hứa Linh không nói gì, nhưng động tác đột nhiên trở nên dịu dàng của cậu ta đã chứng tỏ câu trả lời của cậu, cậu ta không hề hung mãnh giống như vừa rồi, mỗi một lần đều rất chậm, nhẹ nhàng ma sát nội vách của Hạ Xuyên…
“Mẹ nó, không ăn cơm sao? Mạnh một chút cho ông đây, dùng sức làm tôi…” Loại dịu dàng hiếm khi có được này làm cho Hạ Xuyên nổi đầy da gà, đây căn bản là đang tra tấn cậu ta, cậu chủ động đung đưa eo, dùng mông chơi cự long của Hứa Linh.
“Thật sự là đồ đê tiện, cậu đã thích thô bạo, tôi liền thô bạo *** chết cậu được không?” Nếu Hạ Xuyên thích thô bạo, như vậy Hứa Linh cũng sẽ không cần thiết phải nhịn, cậu lại khôi phục dũng mãnh lúc trước, mỗi một lần đều đâm đến gốc, hận không thể chọc đến nội tạng của Hạ Xuyên.
“A a a… Tôi thích thô bạo một chút… Mẹ nó, đầy quá, sâu quá… Cũng không phải làm với đàn bà, dịu dàng làm cái gì… A a a… Sướng quá, thích muốn chết… A ư… Dùng sức làm tôi… Hừ a… A a a…” Khoái cảm khủng bố khó có thể tưởng tượng làm cho Hạ Xuyên phóng đãng thét chói tai, cảm giác linh hồn cũng đã bị cự long của Hứa Linh đâm cho bay ra ngoài.
“Thích bị tôi *** sao?” Hứa Linh tà ác hỏi.
“Nói cái rắm gì thế! Hỏi cái miệng phía dưới của tôi không phải sẽ biết… A ô…” Hạ Xuyên trợn mắt liếc cái tên đã biết còn cố hỏi này, tiếp tục sung sướng rên rỉ. Cậu cảm thấy hạnh phúc cực kỳ, Hứa Linh đang cùng cậu ôm lấy nhau vô cùng thân mật, hạ thể hai người lại liền chặt vào nhau, rốt cuộc Hứa Linh lại trở về bên cạnh cậu!
Hứa Linh nhếch khóe môi, cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của Hạ Xuyên bị phân thân của cậu *** phát ra những tiếng “bạch, bạch” *** đãng, kẹp chặt cậu không cho cậu rời đi…
“Cái miệng nhỏ nhắn của cậu nói cho tôi biết, nó bị tôi *** rất thích, rất thoải mái, nó cực kỳ thích tôi *** nó, cầu tôi càng dùng sức *** chết nó!”
Dương vật to lớn lại phình to chút nữa, kéo căng đến mức làm Hạ Xuyên liên tục kêu đau.
“Trời ạ, đừng to thêm nữa, muốn phá rồi… Chỗ kia của tôi muốn phá… A a… Đâm nhẹ… Tôi cũng bị cậu làm chết rồi… A a a… Đâm nhẹ, thật sự muốn phá… Ô… A a a…”
“Cái miệng nhỏ nhắn của cậu không dễ dàng phá như vậy đâu, tôi càng hung hăng chơi nó, nó lại càng thích…” Hứa Linh xoay người làm cho Hạ Xuyên cưỡi trên cự long của mình, đi vào lại càng sâu, thao Hạ Xuyên đến hai mắt trắng dã, cả người run rẩy, sắp tắt thở.
“A a! Muốn chết, muốn chết…” Ở dưới công kích như mưa rền gió dữ của Hứa Linh, Hạ Xuyên đạt tới cao trào, một giây trước khi hôn mê, cậu ôm lấy Hứa Linh khóc ròng nói: “Về sau không được rời khỏi tôi nữa, tôi không chịu được…”
Vào lúc chìm vào hắc ám, Hạ Xuyên dường như nghe thấy một tiếng “Được”…
~~~~~~~~~~~