“Đợi rồi sẽ biết!”
Trần Lạc Thần cười rồi nói.
Mà lúc này dưới tòa nhà của tập đoàn.
Mấy chiếc xe đỗ lại.
Ba của Lý Văn Dương – Lý Đại Hải, còn cả phó phòng Dương Đông lúc này cùng với mấy người phó giám đốc Lý Niên của công ty đầu tư.
Toàn bộ ngoan ngoãn từ trên một chiếc xe bước xuống.
Mà Lý Chấn Quốc với Triệu Tử Hưng bọn họ cũng tự nhiên tới rồi.
Lúc này, trên mặt của hai người đều là có hơi khó coi.
Nếu như không phải là cậu Trần hôm qua gửi tin nhắn nói ra một số vấn đề hiện nay của công ty, hai người đến bây giờ cũng không biết tình hình cụ thể.
Lợi nhuận bị mấy người này, liền tới mấy người của bộ phận khác trong công ty, toàn bộ đều dây dưa trong đó.
Tối qua Lý Chấn Quốc sau khi nghe điện thoại thì gọi hết mấy người này tới.
Hỏi một buổi tối.
Hôm nay, mới nghe phân phó của cậu Trần, đem bọn họ dẫn hết tới công ty.
Mà trước cửa công ty.
Còn đợi hai người, là một nam một nữ.
“Lý Văn Dương, cậu gọi tôi ra làm cái gì, tôi đâu biết ba cậu ở đâu, tôi cũng không biết công ty xảy ra chuyện gì rồi!”
Cô gái phiền chán nói.
“Tuyết Tinh, cậu sao lại như thế, cậu giúp tôi đi.. Vãi, đó không phải là ba tôi sao, ông ấy tới rồi!”
Người đàn ông này tự nhiên chính là Lý Văn Dương rồi.
Nếu không phải là sau khi tối qua ba bị người khác dẫn đi, cả đêm không có trở về.
Hôm nay mới sáng sớm thì bị mẹ anh ta giục đến tập đoàn hỏi.
Anh ta cũng không hiểu gì.
Nghe nói Giang Tuyết Tinh từng đến tổng bộ tập đoàn mấy lần thì gọi điện gọi cô ta tới đi cùng.
Lúc đang thương lượng, mới nhìn thấy bóng dáng của ba.
“Ba, ba sao thế?”
Sau khi chạy tới, nhìn thấy sắc mặt của ba rất khó coi, lập tức hỏi.
“Con trai, con về nhà trước, không có chuyện của con, là cậu Trần muốn gặp chúng ta, con về trước đi!”
Lý Đại Hải mặt mày đau khổ nói.
“Á? Cậu Trần? Cậu Trần đến huyện Bình An chúng ta rồi sao?”
Lời này vừa dứt, Lý Văn Dương và Gianh Tuyết Tinh đều sửng sốt.
“Ừ ừ!”
Lý Đại Hải gật đầu.
“Đi đi, đừng để cậu Trần đợi các vị quá lâu!”
Lý Chấn Quốc nhàn nhạt nói.
“Phải phải phải Lý tổng.” Một đám người sắc mặt trắng bệch nói.
Sau đó đi lên rồi.
“Ba tôi nhất định có chuyện, tôi chưa từng thấy ông ấy như thế này! Không được, tôi phải đi theo xem thử!”
Lý Văn Dương nói.
Mà Giang Tuyết Tinh thì sao, từ sau chuyện lần trước mẹ Hứa Hinh mời ăn cơm thì cô ta không muốn dây dưa tới Lý Văn Dương rồi, nhưng lúc này, cô ta càng muốn xem thử cậu Trần trông như nào.
Cho nên cũng đáp ứng cùng Lý Văn Dương đi theo xem thử.
Lại nói tới bên bộ phận thị trường đầu tư.
Lúc này đã vô cùng náo nhiệt rồi.
Tất cả nhân viên công tác gần như đứng hết lên.
Thì thấy cả hành lang người qua người lại.
Hơn nữa đều là nhân vật lớn của tập đoàn, còn có tất cả quản lý cấp cao, lúc này đang đứng đầy ở hành lang.
Ai cũng không biết đã xảy ra chuyện gì?
Ai cũng không dám đi hỏi rốt cuộc có chuyện gì?
Tóm lại đều là đang kinh ngạc mà nhìn.
Lúc này cửa thang máy mở rồi.
Lý Chấn Quốc bọn họ dẫn mấy người đi về phía phòng in ấn.
“Mau nhìn mau nhìn, ông ta chính là tổng giám đốc Lý Chấn Quốc, người đứng thứ hai của tập đoàn, người bên cạnh ông ta là Triệu Tử Hưng, cũng là người đứng thứ hai của tập đoàn, bọn họ đều đến rồi!”
“Phải đó, đằng sau bọn họ không phải là phó phòng Dương còn cả phó giám đốc Lý hay sao? Chuyện này là sao thế? Người đó hình như là Lý Đại Hải của Gia Cư Thành!’
“Sẽ không phải công ty xảy ra chuyện gì rồi chứ? Tập trung nhiều quản lý cấp cao như vậy, ngay cả lão tổng cũng tới rồi!”
“Chắc chắn xảy ra chuyện rồi, chỉ là không biết chuyện gì!”
Mọi người bàn luận rần rần.
Vương Mỹ Na vừa uống trà vừa đứng xem.
Lúc này nhìn thấy thang máy bên đó có một người quen lên tới.
Vội vàng khẽ tiếng khua khua tay gọi: “Tuyết Tinh, bên này bên này!”
“Chị Na!”
Giang Tuyết Tinh với Lý Văn Dương đi qua.
“Hai người sao cũng đến rồi? Em có biết xảy ra chuyện gì rồi không? Hửm? Tuyết Tinh, đây là bạn trai của em sao?”
Vương Mỹ Na sau khi nhìn thấy Lý Văn Dương thì cười nói.
“Cậu ấy không phải là bạn trai của em, có chuyện em còn muốn hỏi các chị đó, quản lý cấp cao của tổng bộ đều triệu tập cả rồi, không biết muốn làm cái gì!”
“Ặc, chỉ có thể đợi xem thôi!”
Vương Mỹ Na cũng lắc đầu.
Cốc cốc cốc!
Lại nói tới bên Trần Lạc Thần.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Trần Lạc Thần vắt tay, nói câu vào đi.
Cửa mở ra thì nhìn thấy Lý Chấn Quốc Triệu Tử Hưng dẫn Lý Đại Hải bọn họ đi vào.
“Hửm? Cái gì?” Vương Tuấn Sinh trực tiếp ngây ra.
Những người trước mắt này không phải là người ngoài, đều là người tham gia vào chuyện lần này.
Lý Đại Hải đều bị gọi tới rồi.
Mà người đứng đầu, không phải là lão tổng Lý tổng và Triệu tổng sao?
“Đây...” Vương Tuấn Sinh Vương Khang Lưu Á Nam bọn họ trợn mắt líu lưỡi.
“Triệu tổng, Lý tổng!”
Bọn họ vội nói.
“Cậu Trần, người đều đưa tới rồi!”
Lý Chấn Quốc bước tới trầm giọng nói.
“Cậu Trần?”
“Fuck, cậu ta chính là cậu Trần?”
Lúc này, toàn bộ đều bàng hoàng rồi.
Càng đừng nhắc đến Vương Tuấn Sinh với Lưu Á Nam lúc này có biểu cảm gì rồi.
“Cậu Trần?” Hô hấp của Lưu Á Nam trong nháy mắt trở nên khẩn trương.
“Ầu, bây giờ người nếu đã đến đủ rồi, vậy tổ trưởng Vương, anh nói xem, bản hợp đồng này kêu tôi ký như nào đây?”
Trần Lạc Thần nhàn nhạt mỉm cười.
“Tôi...”
Vương Tuấn Sinh đã nuốt nước bọt.
Đầu óc lúc này đều có hơi trống rỗng.
Vốn dĩ chuyện của ngày hôm nay tính toán ổn thỏa, nhưng điều khiến anh ta nằm mơ cũng không ngờ, người bị mình tính kế chính là cậu Trần.
Khả năng vốn dĩ không sao, đây vừa tính kế, tính kế xảy ra chuyện đã tới rồi.
Mẹ nó, ai có thể ngờ người này vậy mà là cậu Trần chứ?
Vương Tuấn Sinh sững sờ nhìn sang Lưu Á Nam.
Mà trong mắt Lưu Á Nam lúc này đâu còn màng tới Vương Tuấn Sinh chứ.
Kinh ngạc nói: “Lý tổng, ông gọi cậu ta là gì? Ông gọi Trần Lạc Thần là cậu Trần?”
“Hừ, phí lời! Đứng sang một bên!”
Lý Chấn Quốc hừ lạnh một tiếng.
“Cậu Trần, tiếp theo đây phải làm sao? Phòng in ấn này mở cuộc họp có hơi nhỏ!”
Triệu Tử Hưng cũng là đi tới nói.
“Phải có hơi nhỏ, đưa bọn họ đến phòng họp đi, tra rõ chuyện này!”
Trần Lạc Thần nói xong.
Lý Chấn Quốc dẫn mọi người đi hết rồi.
Mãi đến cửa, Lưu Á Nam vẫn là dùng một loại thần sắc phức tạp nhìn Trần Lạc Thần, rõ ràng cô ta cảm thấy khó mà tin nổi.
Nhưng Trần Lạc Thần lại không có nhìn cô ta.
Cũng đứng dậy đi ra bên ngoài.
“Ra ngoài rồi ra ngoài rồi!”
Người bên ngoài cũng lập tức trở nên yên lặng.
Khi nhìn thấy Trần Lạc Thần người cuối cùng đi ra.
Vương Mỹ Na bọn họ đều kinh ngạc.
“Trần Lạc Thần, lại đây lại đây!”
Vương Mỹ Na vẫy tay khẽ gọi Trần Lạc Thần, dù sao có vé tình nghĩa, Vương Mỹ Na với Trần Lạc Thần đã có quan hệ không tệ.
Trần Lạc Thần đi tới.
Đồng thời, điều khiến Trần Lạc Thần không ngờ là, Giang Tuyết Tinh với Lý Văn Dương vậy mà đã tới công ty.
“Trần Lạc Thần? Cậu sao lại ở đây?”
Giang Tuyết Tinh kinh ngạc nói.
“Á? Hai người quen biết à, Trần Lạc Thần là đồng nghiệp của bọn chị, cậu ta vừa tới chỗ bọn chị đi làm!”
Vương Mỹ Na cười nói.
“Trần Lạc Thần, thì ra cậu làm việc ở đây!”
Giang Tuyết Tinh nhìn thấy Trần Lạc Thần, ngoài bất ngờ, còn có một loại cảm xúc nhỏ khác biệt.
Còn Lý Văn Dương, mặt mày tràn ngập ý hận.
“Hừ, chị Na, vậy chị sau này phải kêu Trần Lạc Thần quan tâm chị rồi, Trần Lạc Thần là bạn học cấp 3 của chúng tôi, bản lĩnh rất lớn.”
Lý Văn Dương nói mát.
“Thì ra ba người là bạn học, không tệ, bản lĩnh của Trần Lạc Thần quả thật rất lớn, ha ha!”
“Trần Lạc Thần Trần Lạc Thần, anh mau nói xem, bên trong đã xảy ra chuyện gì rồi, Vương Tuấn Sinh bọn họ như nào rồi?”
Một đám nữ sinh cũng đều vây lấy Trần Lạc Thần.
“Còn nữa còn nữa, Tuyết Tinh nói, cậu Trần hôm nay cũng có mặt, nhưng chúng tôi không có nhìn thấy cậu Trần, người nào là cậu Trần?” Vương Mỹ Na nói.
Mọi người đang nghi hoặc.
“Cậu Trần, người đều đến phòng họp rồi? Cậu bây giờ qua đó không?”
Giọng của Lý Chấn Quốc, từ đằng sau Trần Lạc Thần vang lên.
- ------------------