Con Nhà Giàu

Chương 1212: Chương 1212: Chương 1200




Nói xong, Mã Phong quét đống táo trên bàn, đập vào đĩa ăn trên tay chàng trai trẻ.

Với một cú va chạm, đĩa cơm trực tiếp đổ xuống đất.

“NGươi!”

Trán thanh niên nổi đầy gân xanh.

Anh nắm chặt tay nhưng nuốt nước bọt vào trong.

“Quá bắt nạt. Nghe nói tên nhóc này khi mới vào đội đã rất chăm chỉ, trong một lần kiểm tra đã vượt qua Chu Vân Phi, kết cục là thế này. Ngày nào cũng bị người của Chu Vân Phi đánh cho một trận”. còn xúc phạm nữa, hãy nhìn những vết sẹo trên người hắn ta xem! ”

“Này Chu Vân Phi làm sao vậy, hắn còn làm gì hơn nũa sao. Ước chừng ở huấn luyện Long Tổ, tiểu tử này chắc củng không được bao lâu!”

“Nói cái này thì Chu Vân Phi có xuất thân rất lớn đúng không? Không chỉ thực lực mạnh, lai lịch cũng rất mạnh!”

“Đó là đương nhiên, ngươi không suy nghĩ à, Chu Vân Phi là họ Chu, Chu Bảo Khánh là Chu, hình như là chú của hắn, ta cũng nghe người ta nói là cháu của Long đội, là Tiểu Long Nữ trong truyền thuyết, xinh đẹp vô cùng,! “

“Cmn, kia trách không được, tiểu tử này bị chỉnh thành dạng này, đều không ai dám nói một chữ công bằng!”

Mọi người đều im lặng.

Hiện tại nhìn thanh niên bị ức hiếp với tâm lý xem náo nhiệt.

Mà Chu Vân Phi cứ như vậy nheo mắt, vội vàng ăn cơm.

Tuy nhiên, Mã Phong không ngừng bước về phía người thanh niên kia.

” Ha ha? Làm sao mày thích gì, mày làm đê? Không phục sao?”

Mã Phong giễu cợt, rồi dùng chân vo nát khay ăn cơm dưới chân.

Sau đó, hắn ta nắm một nắm cơm bẩn và đưa trước mặt cho thanh niên.

” Tiểu tử, như thế không biết điều, còn dám vượt mặt lão đại của chúng ta, hôm nay cơm không có mà ăn nữa, vậy thì ăn cái này đi, ăn đi cho hết!”

Mã Phong hung ác nói.

Thanh niên mặt đỏ bừng.

bùm!

Người thanh niên chưa kịp phản ứng thì đã nhận ngay một đòn và nằm thẳng xuống đất.

Mã Phong lúc này bắt lấy thanh niên nhét số cơm này vào miệng.

“Quá tàn nhẫn!”

Những người xung quanh có chút sợ hãi đứng lên.

Nhưng không ai dám nói thêm.

“Tiểu … Tiểu Phi?”

Chỉ vào lúc này, ngoài cửa vang lên một tiếng run rẩy.

Người này, còn có thể là ai nếu không phải Trần Hạo. Vừa rồi Trần Hạo, quỷ đại sư và Vân Lạc Thần Thiên vừa bước vào, liền tình cờ nhìn thấy cảnh này.

Còn Vân Lạc Thần Thiên nhìn thấy các đội viên đánh nhau, sắp tức điên.

Nhưng rõ ràng bên cạnh Trần Lạc Thần có một nét lạnh lẽo, sợ tới mức nuốt lời sắp nói.

Cảm giác, người này thế mà cùng Trần tiên sinh quen biết?

Trần Lạc Thần ngược lại là có chút đỏ hốc mắt.

Thanh niên bị đánh trước mặt không phải là Bạch Tiểu Phi huynh đệ tốt của anh sao.

Nếu như không phải thấy rõ, vết thương chồng chất Tiểu Phi, chính anh cũng sắp không biết.

“Hả? Hóa ra là Đội Vân?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.