Mã Hiểu Nam đã ở bên an ủi Mạnh Khê.
Còn Trần Lạc Thần theo Mạnh Khê đi ra trước cửa,dưới một miếng ngói.
Đống tiền Mạnh Khê chôn được tìm thấy.
Ròng rã hai mươi vạn, một phần không thiếu..
Không khỏi cảm động, nhân phẩm của Mạnh Khê và Trần Lạc Thần có chút xúc động.
“Được rồi, đừng khóc, mẹ em còn chưa ăn, nấu thêm chút đồ ăn nữa, sau đó đưa đên bệnh viện, cô cũng sẽ đến thăm mẹ em!”
Mã Hiểu Nam lau nước mắt cho Mạnh Khê.
Chẳng bao lâu, bữa ăn được chuẩn bị và lại được đặt vào phích đựng đồ ăn.
Trần Lạc Thần chở Mã Hiểu Nam và Mạnh Khê đến bệnh viện.
Về phần nhừng người đó, Trần Lạc Thần gọi một cú điện thoại, tự nhiên có người đến xử lý hiện trường bừa bộn.
Trần Lạc Thần cũng đến bệnh viện thăm mẹ Mạnh Khê, mặc dù bệnh không nhẹ, nhưng là cũng tuyệt đối không có biện pháp
Ngay cả trong mắt Trần Lạc Thần, đây hoàn toàn không phải là một căn bệnh nghiêm trọng.
Tuy nhiên, nếu chữa khỏi sẽ tốn rất nhiều tiền.
Đây là lý do chính làm khó khiến Mạnh Khê như vậy.
Trần Lạc Thần ứng trước toàn bộ chi phí chữa bệnh.
Cô cũng hứa với Mạnh Khê rằng chi phí sinh hoạt và học phí khi vào đại học cũng sẽ do Tập đoàn kinh doanh Kim Lăng tài trợ.
Về phần mẹ Mạnh Khê, khi bà khỏi bệnh, Trần Lạc Thần cũng sẽ nhờ Lý Chấn Quốc thu xếp công việc.
mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn.
Trần Lạc Thần an ủi Mạnh Khê.
Vào thời điểm tất cả những việc này được thực hiện, đã hơn chín giờ tối.
Bởi vì Mạnh Khê hôm nay thực sự bị đã kích, Mã Hiểu Nam ở bên cạnh không ngừng tán gẫu với cô bé.
Còn Trần Lạc Thần đại ca cũng không biết làm sao để thuyết phục cô gái nhỏ này.
Dứt khoát cầm ấm nước, ra tiếp nước.
Đó cũng là lúc này.
Bùa ngọc trong tay Trần Lạc Thần chợt có cảm giác. (giọt máu thứ 2 từ Mã Hiểu Nam chắc chắc 101%)
Trần Lạc Thần toàn thân chấn động.
Lá bùa bằng ngọc có phản ứng, cho thấy người có thân thể Chí Âm nhất đang ở gần đó.
Trần Lạc Thần vui mừng (như vớ dc gì ngoài tiền????)
Vội vàng nhìn quanh.
Nhưng điều khiến Trần Lạc Thần thất vọng là cảm ứng này nhanh chóng tan biến không còn tăm hơi. (đậu phộng ôm cua khét vãi )
Vừa rồi có vẻ như là ảo giác.
“Chuyện gì xảy ra? Làm sao không có rồi?”
Trần Lạc Thần ngạc nhiên.
Thất vọng.
Vừa rồi, phản ứng của ngọc phù rất mạnh, như vậy có nghĩa là người có cơ thể chí Âm nhất định đang ở ngay bên cạnh, rất gần.
Nhưng đột nhiên tan biến chứng tỏ đã rời đi.
Trần Lạc Thần lại chạy đến bệnh viện, nhanh chóng tìm kiếm xung quanh nhưng vẫn không thấy gì.
Chờ đến khi Trần Lạc Thần trở về.
Mã Hiểu Nam vừa đi ra.