Con Nhà Giàu

Chương 340: Chương 340: Nhân vật lớn




Tô Lệ Hàm cũng ngây ra.

“Sao có thể chứ? Tớ căn bản không có lấy!”

“Bây giờ nhân chứng vật chứng đều có cả, cậu còn muốn cãi! Ha ha, thật là thú vị!”

Dương Hoa Lệ nói.

“Lệ Hàm, tớ đều luôn rất kính phục cậu, nhưng cậu bây giờ, thật sự quá khiến tôi thất vọng rồi, nếu cậu thích, cậu có thể nói với tớ!”

Hiểu Vân khó tin nói.

“Tớ không có, tớ không có!”

Tô Lệ Hàm lắc đầu nguầy nguậy.

“Đúng thế, tôi nói cậu đó Dương Hoa Lệ, bạn trai của Lệ Hàm là người giàu nhất Kim Lăng, cậu ấy muốn cái gì mà không có, sẽ đi trộm nhẫn của người khác sao?”

Tô Mông Mông nói.

“Ha ha ha, tôi sợ quá, vậy mà là người giàu nhất Kim Lăng!”

Dương Hoa Lệ che miệng cười lớn.

“Nhưng mặc kệ nói như nào, trộm chính là trộm, chuyện ngày hôm nay chúng tôi sẽ phản ánh với chủ nhiệm! Chúng ta đi! Uổng cho cậu còn là người chủ nhiệm xem trọng nhất, ha ha, ngày mai đài truyền hình Cảng Đông lại có hoạt động lớn, xem cậu ăn nói như nào.”

Dương Hoa Lệ quay người đi, trực tiếp kéo Hiểu Vân rời khỏi.

Mà Mã Nam thì sao, lúc này vẻ mặt phức tạp nhìn Tô Lệ Hàm, sau đó cắn môi của mình, cũng rời đi.

“Lệ Hàm, sao lại như vậy? Chúng tớ đều tin cậu sẽ không lấy, nhưng vấn đề là chúng ta luôn ở ký túc, ai đã đem chiếc nhẫn để dưới gối của cậu chứ!”

Đương nhiên, Tô Mông Mông bọn họ đều biết bạn trai của Tô Lệ Hàm là ai, hơn nữa cho dù không biết, cũng biết rõ con người của Tô Lệ Hàm.

“Tớ biết là ai để rồi, có điều, cậu ấy chắc không phải có ý muốn hại tớ!”

Trong hốc mắt Tô Lệ Hàm ngấn lệ.

Phải, cô sao lại không nhìn ra cả chuyện này là như nào chứ?

Nhưng Tô Lệ Hàm nghĩ không hiểu, tại sao Mã Nam muốn giúp Dương Hoa Lệ hãm hại mình chứ?

Dương Hoa Lệ lần nào bắt nạt cô ta, không phải đều là cô đứng ra giúp cô ta hay sao?

Mà Tô Mông Mông bọn họ cũng bất tri bất giác biết là ai rồi.

“Mẹ nó, tớ đi tìm cậu ta tính sổ, cái thứ không có lương tâm!”

Tô Mông Mông và Ngô Văn Văn đều có hơi khẩn trương.

“Bỏ đi, tìm cậu ấy cũng vô dụng, nếu ai đó có thể thuyết phục cậu ấy hãm hại tớ thì nhất định sẽ không để Mã Nam nói ra sự thật! Hơn nữa, đây là người ta thiết kế bẫy sẵn rồi! Cho dù lần này không thành công, còn có lần sau, tóm lại cậu ta sẽ không để tớ thuận lợi cạnh tranh với cậu ta đâu!”

Tô Lệ Hàm buồn bã ngồi trên giường.

“Lệ Hàm, hay là gọi điện cho Trần Lạc Thần đi, Dương Hoa Lệ là người bản địa, mối quan hệ phức tạp, cậu căn bản không đấu lại cậu ta, cậu nhìn cậu ta, đều có thể khiến Mã Nam nghe lệnh của cậu ta! Nói trắng ra, chính là muốn khiến cậu không tham gia cạnh tranh được, tốt nhất có thể khiến cậu cút về Kim Lăng.”

Tô Mông Mông lo lắng nói.

“Tớ biết rồi, Mông Mông, chuyện này các cậu đừng quản, người cậu ta muốn đối phó là tớ, đừng để liên lụy tới các cậu, đại hội của đài truyền hình ngày mai, nghe nói có một nhân vật lớn thần bí sẽ tới, các cậu nghỉ ngơi cho sớm, chuẩn bị cho tốt!”

Nói xong, Tô Lệ Hàm nằm xuống.

Tuy ngoài miệng kiên cường, nhưng dù sao cũng là một nữ sinh, ở bên ngoài thân cô thế cô, ngay cả người đau lòng cho cũng không có.

Lúc này, cô không khỏi nhớ tới Trần Lạc Thần.

Nếu Trần Lạc Thần ở đây, anh nhất định sẽ ở bên cô dù xảy ra bất cứ chuyện gì.

Nếu anh biết cô biết chuyện rồi, cũng sẽ lập tức chạy tới.

Tô Lệ Hàm thật sự không nhịn được mà gọi điện cho Trần Lạc Thần, khóc với anh một trận.

Con gái ở bên ngoài, đâu có dễ dàng như vậy.

Nhưng vừa nghĩ tới những lời Tần Nhã nói lúc đầu, nếu chuyện gì cũng tìm Trần Lạc Thần, vậy cái cô cho Trần Lạc Thần, ngoài tư sắc, còn có thể có cái gì?

Điều cô nên làm là làm một người phụ nữ sau lưng Trần Lạc Thần, chứ không phải là một bình hoa di động không phải sao?

Một tối này, Tô Lệ Hàm đều không có ngủ được.

Đợi đến sáng ngày hôm sau.

Bởi vì hoạt động lớn của đài truyền hình.

Cho nên bọn họ đều phải dậy sớm chuẩn bị, bày biện hội trường gì đó.

Đài truyền hình Cảng Đông, với đài truyền hình tuyến 1 Nam Dương, còn có không ít đài truyền hình hợp tác của nước H, đều thuộc quyền thống nhất quản lý của một tập đoàn.

Thực lực rất lớn.

Mà điều càng khiến người ta nghĩ không được là có người truyền tin, ông chủ lớn của tập đoàn truyền hình, thật ra là một cô gái tuổi không quá lớn, lai lịch rất trâu bò.

Hơn nữa tập đoàn truyền hình rất lợi hại này, thật ra ở trong mắt lão tổng người ta, chẳng qua chỉ là hạt cát trong sa mạc, không, ngay cả hạt cát trong sa mạc cũng không tới.

Lời đồn rất là ghê gớm.

Nhưng tình hình cụ thể mọi người đều không rõ, dù sao ai cũng chưa từng gặp.

Cho nên, đài truyền hình lần này càng là xem trọng tới đẳng cấp nhất định.

Ngay cả trong sảnh đại hội bày bàn ghế cũng chính xác tới từng milimet, một chút cũng không lệch.

Mức độ coi trọng nghĩ thôi cũng biết.

Hơn nữa hoạt động lớn của đài truyền hình lần này, các ngôi sao lớn cũng đều tham gia, có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

Bốp bốp bốp!

Khi mọi người mới sáng sớm đã cẩn thận bày biện.

Chủ nhiệm Hầu vỗ vỗ tay, bảo các thực tập sinh còn cả nhân viên công tác toàn bộ buông bỏ công việc trên tay xuống.

“Mọi người qua đây, tôi có chuyện muốn tuyên bố!”

Mấy chục người đều tập trung lại một chỗ.

“Do nhân vật hôm nay tới này thật sự quá đặc biệt, cho nên, nhân viên công tác của chúng ta khi làm việc, nhất định phải càng thêm cẩn thận!”

“Hơn nữa, nhân viên trao giải, tôi quyết định từ trong đoàn thực tập sinh lần này của chúng ta chọn ra một người, phải đặc biệt chú ý, đây là cơ hội được tiếp xúc với nhân vật lớn này.”

Chủ thần Hầu cũng rất là căng thẳng nói.

“Hoa Lệ, chúng tôi ủng hộ em!”

Lúc này, đám đông ở đây hô lên.

Bọn họ thì sao, đều là cậu chủ, cô chủ có máu mặt, rõ ràng là đi cùng Dương Hoa Lệ, tự nhiên cũng có tư cách bước vào hội trường.

Trên thực tế, tới bây giờ, đã có không ít người đã tới rồi.

Ngay cả Yến Kinh, Ma Đô đã có rất nhiều sếp lớn cũng tới rồi.

Mà khóe miệng của chủ nhiệm Hầu giật giật, sau đó ngại ngùng cười nói: “Tôi với đài truyền hình suy xét quyết định, để bạn học Tô Lệ Hàm đảm nhiệm!”

“Lệ Hàm, em phải cố lên!”

Chủ nhiệm Hầu nhìn vọng rất lớn nên nói.

Tô Lệ Hàm gật đầu.

“Hừ, em không đồng ý!”

Mà mặt mày của Dương Hoa Lệ lập tức tái xanh, không cần nghi ngờ, ai lần này được chọn chính chắc chắn sẽ là thực tập sinh của tổ 1.

Cho nên Dương Hoa Lệ đương nhiên khẩn trương rồi.

“Hoa Lệ, em còn có nhiệm vụ khác, có gì không đồng ý chứ?”

Chủ nhiệm Hầu biết lai lịch của Dương Hoa Lệ, cho nên cũng không dám quá nghiêm khắc.”

“Em không phải là nói em muốn được chọn, ý của em là ai được chọn cũng được, chỉ không thể để kẻ thấp hèn này đi, nếu không, thật sự là nỗi sỉ nhục đối với người ta!”

Dương Hoa Lệ nói.

“Kẻ thấp hèn cái gì? Em nói cái gì?” Chủ nhiệm Hầu nghiêm nghị nói.

“Nói ra thì em đang muốn báo cáo với thầy, tối qua, Tô Lệ Hàm trộm nhẫn kim cương mà bạn trai của Hiểu Vân tặng cho cậu ấy, chuyện này mọi người chúng em đều nhìn thấy, tang chứng vật chứng đầy đủ!”

Dương Hoa Lệ nói.

Các cô gái không khỏi gật đầu.

Nói thật, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng sẽ không tin đây là sự thật.

“Dựa vào chuyện này, Tô Lệ Hàm không có mặt bước lên!”

“Đúng thế, sao có thể để loại người này lên chứ?”

“Fuck, đuổi thẳng đi, còn trộm đồ, thật sự quá mất mặt!”

“Phải đó, thực tập chúng ta đều bị cậu ta làm cho mất hết mặt mũi rồi!”

Không ít thực tập sinh, nữ sinh trong đó, đố kỵ với Tô Lệ Hàm thì nay đều nói.

“Tôi không có trộm, tôi không có...”

Đối diện với sự khinh bỉ và chỉ trích của người khác, Tô Lệ nói.

- ------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.