Người đứng dậy, là Từ Diệp.
Lúc này trong lòng cô ta rất phức tạp.
Cô ta chỉ biết Trần Lạc Thần là anh em tốt của Dương Thanh.
Nhưng mà, cô ta tuyệt đối không nghĩ tới Trần Lạc Thần lại che giấu sâu như vậy, hoặc là nói lừa họ lâu như vậy.
Cho nên, cô ta cảm thấy cần nói ra chuyện mình biết.
Mà chuyện này, là Dương Thanh nói cho cô ta biết.
“Có một người phụ nữ mua quần áo cho Trần Lạc Thần, hơn nữa tốn mấy trăm triệu, bộ hôm nay tôi mặc trên người, cũng là người phụ nữ đó tặng cho Trần Lạc Thần, sau đó Trần Lạc Thần tặng cho Dương Thanh!”
“Từ Diệp, em nói gì vậy!”
Dương Thanh gấp gáp.
Nói thật lòng, Dương Thanh ban đầu đã từng đùa như vậy với Từ Diệp.
Nói anh em của mình Trần Lạc Thần thật sự có duyên với phụ nữ, muốn mua gì thì được mua đó, mắt cũng không chớp một cái, hừ hừ, hẳn sẽ không phải lão Trần được bao nuôi đi, anh cũng muốn được bao nuôi.
Anh dám, nếu có cô gái tốt với anh như vậy, em sẽ thiến anh!
Từ Diệp lúc đó tức giận mắng.
Đây đều là lời nói đùa, không ai xem là thật.
Nhưng bây giờ thì sao, kết hợp với đủ loại chuyện trước đó, lại thêm bây giờ Lâm Kiều tận mắt nhìn thấy vài chuyện, Từ Diệp thật sự tin rồi.
Trần Lạc Thần được bao nuôi!
Dương Thanh cũng sợ Trần Lạc Thần trở thành mục tiêu công kích của mọi người, vội ngăn cản Từ Diệp đừng nói linh tinh!
“Hừ Hừ, Thư Kỳ, em không lừa chị đâu, mấy trăm triệu, xem tiền như giấy, đừng nói trước đây Trần Lạc Thần còn mua thẻ mua sắm, túi cả tỷ, còn không biết lại là người phụ nữ nào mua cho anh ta đâu!”
“Mà Trần Lạc Thần dùng số tiền này làm gì chứ? Chính là muốn cua Triệu Thư Kỳ chị, anh ta muốn khiến nữ thần Thư Kỳ theo đuổi ngược lại anh ta! Cuối cùng khiến chị cam tâm tình nguyện dâng tặng bản thân chị!”
Lâm Kiều lạnh giọng nói.
Nếu không phải hôm đó tận mắt nhìn thấy Trịnh Duyệt đối xử tốt với anh như vậy, còn bảo vệ như thế, nói Trần Lạc Thần bị bao nuôi, Lâm Kiều cũng không tin.
Nhưng bây giờ, cô ta tin rồi!
Trần Lạc Thần thật sự quá có tâm kế.
“Cái gì!”
Triệu Thư Kỳ bị những lời này làm kinh ngạc sắc mặt trắng bệch.
Những nữ sinh khác cũng liên tục liếc nhìn.
“Mẹ nó, thì ra Trần Lạc Thần sau lưng còn có liên lạc với nhiều cô gái như vậy, thật là không dám tin, chỉ biết anh ta rất thành thật, rất giản dị!”
“Đúng vậy, nhưng nghĩ lại chúng ta cũng thật ngốc, nếu Trần Lạc Thần thật sự là phú nhị đại, anh ta còn có thể như bây giờ sao? Anh ta muốn cô gái thế nào mà không được?”
“Ừ ừ, nếu là trai bao, tất cả đều rõ ràng rồi, đây chính là phong cách Trần Lạc Thần khiến người ta bao nuôi đi, khiến người ta cảm thấy anh ta đơn thuần đáng thương, thực ra trong lòng thì sao, cực kỳ dơ bẩn, phì, đồ khốn!”
Ánh mắt đám nữ sinh thoáng chốc thay đổi.
Ha ha.
Mà trong lòng Trần Lạc Thần liên tục cười khổ.
Anh rất kinh ngạc.
Kinh ngạc ở hai điểm.
Một là anh thế nào cũng không nghĩ tới, mình sẽ khiến đám người Lâm Kiều, Triệu Thư Kỳ thương nhớ như vậy, hơn nữa Lâm Kiều còn điều tra về mình khắp nơi.
Xem ra chính là vì mình là một người bị họ khinh thường, lại một đêm giàu to, khiến họ khó tiếp nhận.
Mà điều thứ hai thì sao, là Trần Lạc Thần thật sự rất kinh ngạc với năng lực suy luận của Lâm Kiều.
Những chuyện rất đơn giản đều có thể được Lâm Kiều kết hợp lại.
Trần Lạc Thần cũng muốn giải thích một chút.
Trịnh Duyệt chỉ là nhân viên của sơn trang mà thôi, mà Lâm Y Y cũng là con gái của cấp dưới mình, về phần người đưa thẻ cao cấp mua túi cho mình, đó là chị ruột mình.
Nhưng mà, giải thích những chuyện này.
Lâm Kiều nhất định không tin.
Hơn nữa còn sẽ sỉ nhục, sỉ nhục cả chị mình.
Nếu có người dám lên tiếng sỉ nhục chị mình, Trần Lạc Thần nhất định sẽ không chịu nổi.
Nhưng đây là tiệc sinh nhật của bạn gái anh em tốt của mình, mình cũng không tiện nói gì làm gì!
Cho nên Trần Lạc Thần bây giờ rất xoắn xuýt.
Ngẫm nghĩ, tạm thời bỏ đi, ngày mai, bằng lái xe của mình có rồi, đến lúc đó, tất cả đều không còn vấn đề nữa!
Vì Trần Lạc Thần quyết định rồi, công khai!
“Mọi người nghĩ thế nào về Trần Lạc Thần tôi, thì tùy mọi người nghĩ, tóm lại tôi không hổ thẹn với lòng!”
Trần Lạc Thần chỉ nhàn nhạt trả lời một câu.
Nhưng câu này trong mắt mọi người lại là im lặng thừa nhận.
“Rầm!”
Triệu Thư Kỳ tức giận đá cái ghế sau lưng.
Đúng vậy, hôm nay Triệu Thư Kỳ cô ta không chút nghi ngờ lại trở thành trò cười cho toàn trường!
Cô ta quả thực sinh ra hảo cảm với Trần Lạc Thần, vì Trần Lạc Thần thật sự tính cách không tệ, khiến người ta rất an lòng, hơn nữa bối cảnh thân thế cũng không đơn giản.
Trở thành người yêu, dường như cũng có thể thử một bước.
Vì vậy, Triệu Thư Kỳ cô ta không tiếc chủ động.
Muốn thu hút sự chú ý của Trần Lạc Thần đối với mình lần nữa.
Nhưng kết quả, lại là…ai ui, không muốn nói nữa!
“Từ Diệp, tôi đi vệ sinh!”
Cô ta không còn mặt mũi ở lại, mượn cớ trực tiếp ra ngoài.
Mà Lâm Kiều cũng lo lắng đi theo, dù sao Triệu Thư Kỳ bây giờ như vậy, cô ta cũng có trách nhiệm.
Trong phòng bao, tất cả mọi người đều không nói chuyện.
Im lặng mười mấy phút.
Cuối cùng vẫn là Dương Thanh đánh vỡ sự yên lặng: “Bất kể mọi người nghĩ thế nào, dù sao trong lòng tôi tin, lão Trần không phải người như vậy!”
Anh ta trước đây nói những chuyện này với Từ Diệp thật sự đều là đùa giỡn giữa tình nhân với nhau.
Anh ta tuyệt đối không nghĩ tới Từ Diệp sẽ xem là thật mà nói ra.
“Ừ, chúng tôi cũng tin!” Bọn Lý Bân cũng gật đầu với Trần Lạc Thần.
“Tới tới tới, mọi người cạn ly đi!”
Dương Thanh đề nghị.
Kết quả, ngoại trừ bạn ký túc của Trần Lạc Thần, không ai giơ ly.
Trần Lạc Thần cũng rất khó xử, khiến Triệu Thư Kỳ tức giận bỏ đi, bây giờ lại tới bước này.
Buổi tiệc sinh nhật tốt đẹp lại trở nên thế này.
Nói tới cũng là vì mình mà ra, còn ở lại nữa e rằng sẽ khiến Dương Thanh và Từ Diệp khó xử.
Sớm biết thế này, mình không tới thì tốt biết bao!
Trần Lạc Thần đang chuẩn bị nói anh cũng đi.
Mà vào lúc này, cửa phòng bao bỗng nhiên mở ra, là Lâm Kiều, nôn nóng hoảng loạn, còn che mặt mình: “Trị Đình, em bị đánh, họ bây giờ lôi kéo Thư Kỳ, bắt Thư Kỳ cùng họ đi uống rượu!”
“Cái gì?”
Hứa Trị Đình sững sốt, bạn gái mình bị đánh, đây thực sự là vô cùng nhục nhã.
Vội vàng dời ánh mắt nhìn sang Hứa Siêu.
Hứa Siêu lạnh lùng nói: “Để xem xem là ai dám to gan như vậy, không muốn sống nữa rồi đi!”
Hai anh em họ lập tức đứng dậy, đều là một tay đút vào túi quần đi ra ngoài.
Dương Thanh, Trần Lạc Thần vừa nghe xảy ra chuyện cũng vội vàng đi ra.
Nghe Lâm Kiều kêu gào, Trần Lạc Thần mới biết quá trình sự việc.
Thì ra, vừa nãy Triệu Thư Kỳ đến nhà vệ sinh, Lâm Kiều cũng đi theo. Chính vào lúc rửa tay.
Vừa khéo đụng phải mấy người đàn ông trẻ bước vào, vừa thấy Lâm Kiều và Triệu Thư Kỳ đều là mỹ nữ trong mỹ nữ.
Đặc biệt là Lâm Kiều, ăn mặc rất gợi cảm.
Một người đàn ông rõ ràng đã uống nhiều bèn xin fb, hơn nữa còn động tay động chân.
Triệu Thư Kỳ tức giận, liền tát người đó một cái.
Mà Lâm Kiều lại đập vào đầu người ta!
Sau đó người đàn ông đó đập lại Lâm Kiều, có lẽ cũng là bị đánh nên gấp.
Kêu vài người tới, chặn lại cả Triệu Thư Kỳ, bắt Triệu Thư Kỳ cùng họ đi uống rượu.
Lâm Kiều kêu to gọi người, lúc này mới chạy về.
Đợi lúc đám người Trần Lạc Thần tới.
Hai bên đã đối đầu rồi.
Tổng cộng có bốn người lôi Triệu Thư Kỳ uống rượu, rất trẻ, hẳn đều là sinh viên cùng tuổi.
Hứa Siêu lại luôn ở đó gọi điện thoại, có lẽ là kêu người.
Lâm Kiều ở đó liên tục chỉ vào bốn sinh viên mắng.
Triệu Thư Kỳ mặc dù không bị đánh, nhưng chuyện hôm nay khiến tâm trạng cô ta rơi xuống cực điểm.
“Hôm nay có một người thì tính sổ một người, dám đánh em dâu tôi, đừng ai mong chạy thoát!”
Hứa Siêu gọi điện thoại xong bèn hống hách nói.
Nơi này, anh ta rất quen thuộc, hơn nữa cũng rất thân với ông chủ của sơn trang này.
Bốn người kia ăn mặc bất phàm, lúc này đều không phục, muốn xem thử Hứa Siêu có thể làm thế nào.
“Vù vù!”
Không bao lâu sau, liên tục mấy chiếc xe van ngừng lại ở cửa.
Trên xe bước xuống mười mấy người lực lưỡng đầu đinh, sơn trang lập tức chen chúc đầy người.
- ------------------