Cho đến lúc dao nĩa bị cong vẹo, Kiêu Nguyên Thu mới dừng lại.
Bốn người đã chất.
Kiều Nguyên Thu trở lại vị trí ngồi xuống, lấy khăn tay màu trắng ra lau vết máu trên tay.
“Người đâu, thay một bộ đồ ăn mới!”
Kiều Nguyên Thu ra lệnh.
Đặt bộ đồ ăn mới vào, Kiều Nguyên Thu tiếp tục thưởng thức miếng bít tết.
Xác chết ở cùng một chỗ và mùi máu tanh khắp phòng dường như chẳng ảnh hưởng gì đến hắn ta.
Hắn ta vẫn có thể ăn.
Bất cứ ai quen biết Kiêu Nguyên Thu đều biết rằng đây là một gã thất thường.
Hắn ta có thể là một quý ông trong một nhà hàng Pháp, hoặc hắn ta có thể ngay lập tức biến thành một con quái vật giết người.
Nói dễ hiểu hơn một chút, Kiều Nguyên Thu là một tên biến thái.
Chỉ cần khiến hắn ngứa mắt một chút là sẽ bị giết.
Trong nhiều năm, hắn ta đã giết hàng trăm quản gia đầy tớ trong gia đình.
Chưa kể những người khác.
Kiều Nguyên Thu có thể nói là một con quỷ giết người.
Vì vậy, nhiều người trong đảng Thái Tử rất e ngại hắn.
Cho dù Chí Tiêm Long cảm thấy có Tướng quân Tản Viên là thân hộ mệnh của nhà họ Chí, cũng không dám ởi theo Kiêu Nguyên Thu.
Nếu hẳn ta không vui thì sẽ giết người.
Không có cơ hội để cầu xinl Hắn ta chỉ có thể tiếp tục làm chó cưng cho Kiều Nguyên Thu.
Ngay sau đó, thi thể của những người này đã được xử lý.
Các thành viên của đảng Thái Tử của Hải Lâm cũng lần lượt đến.
“Cái gì? Hai người phụ nữ đó bị người ta đón đi rồi?”
Mọi người đều rất ngạc nhiên.
Ai to gan như vậy? Dám đón đi người phụ nữ mà Kiều Nguyên Thu thích.
Có mười mạng cũng không đủ! “Tôi cũng muốn biết là ai?”
Kiều Nguyên Thu uống rượu vang đỏ một cách tao nhã.
Với sự thong dong của hắn ta, không ai có thể tưởng tượng được hắn đã giết liên tiếp năm người vừa rôi.
“Nếu kẻ nào dám cướp người phụ nữ mà cậu chủ Kiều thích thì chắc chắn sẽ chết!”
“Yên tâm đi, Cậu chủ Kiều, chúng tôi đã cử người đến kiểm tra, chúng tôi sẽ sớm tìm ra kẻ đó ở đâu.
”
Mọi người tâng bốc.