Con Rể Chiến Thần

Chương 2090: Chương 2090: Đại ma vương Đoàn Hồng Hải




Dương Hạo Quân bị các thế lực của các giống loài cổ xưa trên thế giới tìm kiếm.

Giờ phút này, anh đang bế quan, làm sao để đối phó với thể năng lượng thuần khiết.

Đừng nói đến nòng cốt của phòng thí nghiệm Chư Thần. Bây giờ thể năng lượng thuần khiết giống như một ngọn núi lớn chắn ngang. Dương Hạo Quân phải tiêu diệt được nó.

Không thể không nói Dương Hạo Quân rất thích nghiên cứu mà cũng rất có thiên phú.

Anh bắt đầu nghiên cứu thuật cấm kỵ mà sư phụ để lại cho anh. Nếu không thể sử dụng thuật cấm kỵ. Anh sẽ tìm cách nghiên cứu các biến thế. Dựa vào thuật cấm kỵ, anh sáng tạo ra những thứ của riêng mình.

Sư phụ nói rằng thuật cấm kỵ không thể sử dụng, nhưng thuật của chính mình thì không sao.

Không ai biết Dương Hạo Quân hiện đang ở đâu. Họ thậm chí không biết Tây Phương ở đâu.

Dương Hạo Quân giao cho bọn họ nhiệm vụ phát triển công nghiệp Văn Lang, tập trung vào phòng thí nghiệm Chư Thần

Mặt khác. Đoàn Hồng Hải đã trở lại Lạc Việt.

Đứng trên đất Giang Bắc, Đoàn Hồng Hải mở rộng hai cánh tay, một luồng khí thế kinh người lan tràn.

Như thể vua chúa đang đến. Bước vào cửa lớn nhà họ Đoàn. Gây ra xôn xao rất lớn.

Ngày nay, nhà họ Đoàn vẫn còn lăn lộn cùng một chỗ với môn phiệt Tây Đường lúc trước.

Vốn dĩ không ai sánh được với nhà họ Đoàn, thời thể thay đổi cũng phải cúp đuôi vào mà làm người.

Rốt cuộc thì cường giả như mây, môn phiệt Tây Đường đã thành con sâu cái kén rội.

Lỡ như đắc tội đến ai, sẽ trực tiếp bị tiêu diệt.

Không có tin tức gì về Đoàn Lê Nguyên và bé Quân, đặc biệt là khi bước vào Thiên Sách phủ, nơi tuyệt mật trong số tuyệt mật.

Họ không thể tiếp cận nó thì không nói, thậm chí cũng không biết được tin tức gì, “Cái gì? Hồng Hải đã trở lại?” Đoàn Văn Chấn và bà cụ sau khi nghe tin liền vội vàng chạy ngay ra ngoài.

Những người khác cũng lần lượt đi ra. Ngay cả Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng cũng ở đây. Nghe tin Đoàn Hồng Hải trở về, bọn họ cũng đến. Đối với mấy người Đoàn Hồng Hải, tất cả mọi người đều cho là chết rồi.

Rốt cuộc thì đã bị lưu đày bởi nước Chiến Ưng và không thuộc về bất kỳ quốc gia | hay khu vực nào trên thế giới này.

Họ giống như những kẻ lang thang. Không khác gì chết. Bây giờ trở về, tất nhiên mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên.

Nhìn thấy Đoàn Hồng Hải, mọi người đều cảm thấy Đoàn Hồng Hải khác với lúc trước.

Giống một cỗ máy vô tình hơn. Quá lạ lẫm.

“Hồng Hải, anh đã về rồi sao? Hồng Phúc và những người khác đâu? Đám Hồng Thắng Văn Sinh đầu?

Đoàn Văn Chấn và bà cụ vẫn đang nhìn về phía sau. Họ cũng muốn gặp những con cháu khác. “Đúng vậy, người nhà họ Trịnh của chúng ta ở đâu?” Mấy người Ngô Huệ Lan lo lắng hỏi. Đoàn Hồng Hải cười nhạo nói: “Yên tâm đi, bọn họ sẽ lần lượt trở về!” Đoàn Hồng Hải biết rõ kế hoạch của Richard.

Tiếp theo những người kia sẽ lần lượt được thí nghiệm thành công và sau đó sẽ được đưa đến Lạc Việt.

“Thật sao? Hiện tại bọn họ đang ở đâu?” Mọi người vội vàng hỏi.

Đoàn Hồng Hải mỉm cười: “Họ đang được ban ân huệ lớn nhất trong cuộc đời! Thay đổi cuộc đời của họ! Một khi họ thành công, Lạc Việt sẽ thay đổi!”

Đoàn Hồng Hải rất thích cảm giác kiểm soát mọi thứ này.

“Cậu tự ý trở về đúng không? Tôi nhớ Lạc Việt vẫn có lệnh cấm đấy. Không phải những người như cậu không được vào Lạc Việt sao?”

Hoàng đế Tây Đường không khỏi quát lớn.

“Đúng vậy, có lệnh cấm, nếu không cấm các người đến Lạc Việt, có lẽ sẽ giết hết chúng ta!”.

Những người khác từ môn phiệt Tây Đường cũng nhao nhao hùa theo. Điều này nhắc nhở bà cụ và những người khác rằng có một lệnh cấm. Sắc mặt Đoàn Hồng Hải từ từ thay đổi. Trở nên dữ tợn và đáng sợ. “Vậy sao? Lệnh cấm sao? Ha ha..”

Đoàn Hồng Hải nhếch mép một cái, tay phải kể động, Hoàng đế Tây Đường ở cách đó mười mét không khống chế được đã bị ông ta kéo đến trước mặt.

“Rắc rắc!” Trực tiếp vặn gãy cổ. Hoàng đế Tây Đường chết.

“Rắc rắc!” Tiếp theo, Hoàng Hải Bắc, cao thủ mạnh nhất của Tây Đường. Đoàn Hồng Hải bắt đầu giết người bừa bãi. Các cao thủ của môn phiệt Tây Đường đều bị ông ta giết chết từng người một. Trong nhà lớn, mọi người đều sợ hãi choáng váng. “Với mấy người khua môi múa mép trước mặt tôi, tôi đã muốn giết từ lâu”.

Khí thể Đoàn Hồng Hải như cầu vồng, giống như yêu ma giáng xuống: “Toàn bộ Lạc Việt này có ai có thể làm gì được tôi?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.