Nhờ chuyện này mà không ai quan tâm
tới tập đoàn Minh Cường nữa nên bọn họ
sản xuất rất thuận lợi, mới đó mà đợt sản
phẩm đầu tiên đã sản xuất xong, bây giờ
đang tiến hành kiểm tra chất lượng.
Chỉ cần có thể thông qua kiểm tra thì có
thể đưa ra thị trường, mọi người đều vô cùng
hôi hợp. Chắc chắn lân này thương hội Thiên
Danh sẽ không trở tay kịp.
Bạch Thanh Phong đối với Cao Lập
Thịnh, Từ Hàn Toàn và Ngô My Ly rất tức
giận.
“Tại sao lại để tập toàn Minh Cường có
được Phó Vũ Tường?”
“Giám đốc Bách, Minh Cường chủ yếu là
sản xuất dược phẩm mà năng lực của Phó
Vũ Tường chủ yếu là lĩnh vực này bọn họ về
chung với nhau là chuyện tró tránh.” – Cao
Lập Thịnh nói.
“Vấn đề là các cải tiến cốt lõi đều ở trong
tay Phó Vũ Tường” – Đám người ở thương
hội Thiên Danh lo nhất vẫn là cái này.
“Không thể, ngoại trừ ba người chúng tôi
cùng hợp lại mới có đủ thì không ai có thể
nắm hất kỹ thuật. Ngay cả Dương Hạo Quân
cũng không có được.” – Từ Hàn Toàn khẳng
định.
“Vậy xem ra chỉ có thương hội chúng ta
năm hất kỹ thuật.” – Bạch Thanh Phong cười
lớn.
“Rốt cuộc cái người thần bí đứng sau tập
đoàn Minh Cường là ai, chúng ta đều tra lâu
vậy cũng không có tin tức.”
“Đúng là thần bí.”
“Giám đốc Bạch, hay là để tôi đi gặp Phó
Vũ Tường” – Ngô My Ly lên tiếng – “Tôi nói
ngon ngọt vài câu có khi anh ta lại khai ra
hết.”
“Được đó, nếu cô thật sự có thể lấy về
những thông tin cơ mất của Minh Cường thì
chức phó giám đốc chắc chắn thuộc về cô.”
“Yên tâm, tôi sẽ làm được.” – Ngô My Ly
bày ra bộ dạng hô ly xảo quyệt.
Ngô My Ly càng nghĩ càng kϊƈɦ động:
“Phó Vũ Tường nghĩ rằng có thể bám vào
Minh Cường để đứng dậy nhưng anh ta
chính là một tên vô dụng không hơn không
kém. Tôi nhất định sẽ điều tra được hết bí
mật của tập đoàn Minh Cường, khiến cho
——————–