Con Rể Chiến Thần

Chương 1849: Chương 1849: Mọi chuyện lại đảo ngược






Còn cả, có phải Hứa Chính Kiệt đã chết? Liệu cơ thể năng lượng thuần túy của anh ta có thể chịu được sức công phá sau va chạm của các hạt không? Văn Hi gần máy va chạm hạt nhất! Cái kết của cô ấy biến mất trong tích tắc sao? Tạm thời vẫn chưa ai biết.

Kết quả mà đội cứu hộ đưa ra là siêu năng lượng đã tiêu diệt tất cả mọi người! Không còn lại một sợi tóc! Dù sao, sức mạnh của vụ va chạm siêu hạt này đủ để phá hủy một thành phố với dân số hàng chục triệu người! Thiên Thủ phủ quy trực tiếp sự việc này cho Dương Hạo Quân.

Cái tên Dương Hạo Quân lại càng nối hơn trước! Anh đã trở thành Đại Tà Thần! Còn có, sau sự sụp đổ của các thế lực quốc tế như Richard, họ cũng đang tích cực tấn công Dương Hạo Quân, gây áp lực lên Thiên Sách Phủ Dương Hạo Quân càng mạnh thì mối đe dọa đối với họ càng lớn.

Lúc này, Dương Hạo Quân đang thất hồn lạc vía bước đi, dọc theo đường đi không biết có bao nhiêu người bị anh đánh bại.

Thậm chí có những thế lực ở nước ngoài muốn lôi kéo anh, còn nhắc đến tên của bé Quân.

Đại khái nói là bé Quân bị họ bắt đi và yêu cầu Dương Hạo Quân tham gia cùng họ.

"Đúng rồi, bé Quân!" Bé Quân lại hiện ra trong tâm trí của Dương Hạo Quân.

Đoàn Lê Nguyên đã xảy ra chuyện rồi, anh tuyệt đối không cho phép bé Quân lại có chuyện gì nữa! Nói bậy! Bé Quân đang ở đâu, anh không biết chắc? Sau khi giết những người này, Dương Hạo Quân vội vã đến nơi bé Quân đang ở.

Lúc trước, Dương Hạo Quân cho cấp dưới cố ý bắt mẹ, bé Quân và Chí Nam Yên, thực ra là dẫn tới Thành Võ Song.

Không ai nghĩ tới điều này! Đối với thời đại những kẻ mạnh đang tập hợp lại với nhau, thành Vô Song không có còn tồn tại cảm giác an toàn.

Kẻ mạnh nhất chẳng qua là cường giả tầng thứ năm, lại quá nhỏ bé.

Vì vậy, sẽ không ai chú ý đến một thành Vo Song nho nhỏ cả.

Nhưng Dương Hạo Quân đã giấu người ở đây.

Sau khi đến thành Vô Song.

Tam trưởng lão, người từng là sư phụ của dlq hỏi: "Anh Diệp, Lê Nguyên ở đâu? Sao tôi không thấy con bé đến?" Dương Hạo Quân im lặng một lúc lâu, nói chỉ tiết ra: "...

Lê Nguyên có thể không còn nữa.." "Không thể nào!"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.