Con Rể Chiến Thần

Chương 2183: Chương 2183: Quân Quân xuống núi




Đi theo Dương Hạo Quân đúng là không thể như bây giờ, về điểm này đúng là đều nhờ vào Thiếu soái Thiên Sách. Thời của Dương Hạo Quân đã hết rồi, cái còn sót lại cũng chỉ là tín ngưỡng của bạn Nam Phương mà thôi.

“Tôi biết Dương Hạo Quân là lão đại của các cậu, ở trong lòng các cậu anh ta còn lớn hơn trời! Nhưng lúc Dương Hạo Quân trấn áp bốn phương, hết lần này tới lần khác làm chúa cứu thế, còn các cậu thì không làm được gì hết. Chẳng lẽ các cậu không muốn đuổi kịp anh ta, thậm chí vượt qua anh ta sao?”

Thiếu soái Thiên Sách nói một câu khiến bọn Nam Phương lại im lặng, bọn họ cam chịu. Lúc trước ăn không ngồi rồi không thể giúp được chuyện gì hết chính là điều tuyệt vọng nhất của bọn họ khi đó. Lúc đó bọn họ đã thề là phải đuổi kịp Dương Hạo Quân, phải thành công như Dương Hạo Quân. Cho tới bây giờ Dương Hạo Quân vẫn luôn là chong chóng đo chiều gió của họ, họ đương nhiên muốn vượt qua.

Bây giờ đã vượt qua được thật rồi.

Bọn họ đã đi tới một vùng trời mới, nơi mà Dương Hạo Quân chưa bao giờ đạt tới.

“Chẳng phải bây giờ các cậu đã chứng minh được bản thân rồi sao? Còn mạnh hơn lão đại của mình nữa! Tôi thật hy vọng lúc Dương Hạo Quân xuất hiện biết được các cậu còn mạnh hơn anh ta nữa thì chắc chắn cũng sẽ rất vui mừng!” Thiểu soái Thiên Sách cười nói.

Nhưng thật ra ý của Thiếu soái Thiên Sách rất đơn giản, chính là Dương Hạo Quân hết thời rồi.

Có điều lời này nghe rất sướng tại.

Thứ nhất: Không hề hạ thấp Dương Hạo Quân, mà còn thừa nhận địa vị của anh ở trong lòng bọn họ.

Thứ hai: Khẳng định thực lực của bọn họ.

“Bây giờ các cậu còn cảm thấy tôi không thích hợp làm người cầm lái Công nghiệp Vân Lang nữa không?” Thiếu soái Thiên Sách hỏi.

Lần này lại không ai phản đối, cả bọn Nam Phương cũng thừa nhận.

“Lần họp này không chỉ để khen ngợi mọi người mà tôi còn có một chuyện lớn muốn thông báo!”

Nghe vậy, mọi người lập tức xốc lại tinh thần.

“Trong một di tích cổ nào đó ở Lạc Việt sắp xuất hiện một món thần khí cổ. Món thần khí này một khi xuất hiện sẽ dẫn tới vô số người tranh đoạt! Những thế lực lớn ở các nước khác không bao giờ bận tâm đến thể diện của mình đâu, bọn họ sẽ dùng mọi cách để tới Lạc Việt cướp thần khí!”

Thiếu soái Thiên Sách quét mắt nhìn một vòng: “Món thần khí cổ này vô cùng quan trọng, cho nên nhất định không được để rơi vào tay người khác! Đến lúc đó Công nghiệp Vân Lang cũng sẽ phải dốc toàn lực giành lấy, tôi cũng sẽ âm thầm giúp đỡ mọi người! Món thần khí cổ cần phải ở lại Công nghiệp Văn Lang! Hiểu không?”

“Hiểu!” Tất cả mọi người gật đầu.

“Mọi người đi chuẩn bị đi! Trận chiến này có thể sẽ rất ác liệt. Thậm chí là trận chiến ác liệt nhất trong ba năm tới, mọi người phải chuẩn bị tâm lý!” Thiếu soái Thiên Sách lại dặn dò thêm mấy câu.

Mọi người bỗng nhiên hiếu kỳ, rốt cuộc là thần khí cổ gì mà có thể dẫn tới biển động lớn như vậy chứ? Bởi vì bọn Nam Phương, Trung Phương mỗi người đều có trên tay một món gọi là thần khí cổ, nhưng cũng đâu có ảnh hưởng lớn như vậy, rốt cuộc là cái binh khí quái quỷ gì đây?

“Yên tâm đi! Chúng ta nhất định sẽ giữ được món thần khí đó, giữ nó ở lại Lạc Việt!”

“Trận chiến này chúng ta chiến đấu vì Lạc Việt, chiến đấu vì lão đại! Lão đại ngài hãy nhìn xem thực lực của chúng tôi!”

Công nghiệp Văn Lang cùng với Thiên Sách Phủ đang tích cực chuẩn bị.

Những người hoặc thế lực khác ở Lạc Việt biết tin tức cũng đang chuẩn bị.

Nhưng không chỉ có như thế.

Không lâu sau đó chuyện Lạc Việt sắp khai quật ra một món vũ khí tuyệt thế truyền ra toàn thế giới, thế lực ở khắp nơi bắt đầu ngo ngoe rục rịch.

Lúc này ở Thiên Sách Phủ.

Mấy vị tổ tông đang yêu thương nhìn Quân Quân.

“Đã đến lúc phải đi rồi à? Nên để Quân Quân xuống núi rồi sao?” Có người nói.

“Đúng vậy, đến lúc rồi! Quần Quần nên đi ngắm nhìn thế giới bên ngoài, cũng đã là con gái lớn rồi!” Những người khác cũng cười nói.

“Haiz!” Nữ tổ tông thở dài, vẻ mặt không đành lòng.

“Để Quân Quân đi ra ngoài thăm thú, cũng đúng lúc, chẳng phải thanh kiếm kia sắp xuất hiện sao? Quần Quần đi xem náo nhiệt sẵn tiện học hỏi thêm kinh nghiệm luôn!” Nữ tổ tông nói.

Những người khác cũng gật đầu: “Đúng! Đây là một cơ hội tốt!”

Quân Quân cũng kích động, cuối cùng cô cũng có thể đi ra ngoài tìm ba mẹ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.