Tham Lang và Phá Quân cũng vội vàng giữ Thất Sát lại.
Ra hiệu cho anh ta đừng nói nữa.
Bọn họ nhìn ra được, Trân Hữu Đạo bức thiết muốn chứng tỏ bản thân mình.
Không đến mức cứ sống mãi dưới cái bóng của Dương Hạo Quân.
Thất Sát vội vàng đổi lời: “Muốn động đến Trấn Thiên Điện cũng không phải là không thể, chỉ có thế..”
“Cái gì?”
Trần Hữu Đạo lập tức hỏi.
“Chiến thân ngài có thể lấy thân phận người bình thường để gây chiến với Trấn Thiên Điện, không xen lẫn lập trường nào khác!”
Thất Sát đưa ra ý kiến.
“Được, cái này có thể! Quan trọng là tôi chiến thăng được Trấn Thiên Điện thì tôi có thể chinh phục được lòng của mọi người!”
“Để đảm bảo thắng lợi trăm phần trăm! Tôi quyết định bế quan một thời gian!”
Trân Hữu Đạo muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu mà Phó Thần Minh đã truyên lại cho anh ta.
Sau khi rèn luyện thành công, anh ta sẽ đi gây chiến.
Như thế xác suất sẽ lớn hơn một phân.
Dù Trần Hữu Đạo xuất thân từ nhà có tiếng, nhưng sau khi ra đời vẫn chưa gặp được đối thủ.
Thế nên trong quan niệm của anh ta, thế giới bên ngoài không có kẻ mạnh.
Đây là một tin tức sai lầm.
Khiến anh ta cảm thấy được trái tim mình.
Đến nỗi từ trước đến nay Phó Thần Minh luôn là thân long thấy đầu không thấy đuôi, thế nên tin anh ta chết, Trần Hữu Đạo cũng không biết.
Giang Bắc.
Đoàn Lê Nguyên và Chí Oánh vừa mới gọi điện thoại với Dương Hạo Quân.
“Mẹ, Hạo Quân nói anh ấy sẽ quay về ngay lập tức”
Đoàn Lê Nguyên vui vẻ nói.
Thời gian này, ngày tháng trôi qua rất bình thường.
Cũng không có ai đến giết Hạo Quân nữa.
Nhưng các cô vẫn luôn giả vờ.
Tất cả mọi người đều cho rằng Dương Hạo Quân chất rồi.
Bọn họ còn phải giả vờ diễn cảm giác cực kỳ đau lòng.
Dẫu sao thì còn có người lạ đến thăm hỏi, dường như là để xác định xem rốt cuộc Dương Hạo Quân đã chết hay chưa.
Về phần tiểu nhân thì còn nhiều hơn.
Không lâu trước đây, nhà họ Dương ở Kinh Thành còn có người đến chế giễu.
Đến nỗi tin tức hai nhà Đoàn Trịnh nghe được là Dương Hạo Quân rõ ràng bị nhà họ Dương đánh chết.
Lại thêm việc ông Lâm cắt đứt quan hệ với
- -------------------