Mặc dù có quen biết người này.
Nhưng không ngờ rằng lại chính là ông ta.
Tà Thần Hỏa Vân! “Tà Thần Hỏa Vân? Sao có thể như vậy được cơ chứt”
Dương Hạo Quân cùng Sát Thần Bố Y đồng thanh nói! Anh bị bọn họ hãm hại, bị hiểu lâm là người thừa kế của Tà Thần, cũng chính là học trò của Tà Thần Hỏa Vân.
Nhưng tốn mất nửa ngày mới biết, người bắt chước theo để giá họa cho Dương Hạo Quân lại chính là bản thân Tà Thần Hỏa Vân.
Điều này sao có thể khiến Dương Hạo Quân tin tưởng được? Sát Thần Bố Y cũng sẽ không tin! “Nhưng người này chính là Tà Thân Hỏa Vân đó, chúng tôi kì thật là không có gạt anh đâu!”
Dòng họ Độ đều cuống cuông lên.
“Ông ấy làm như vậy vì lý do gì? Để mọi người hiểu lâm tôi là học trò của mình, đối với ông ấy mà nói có lợi ích gì chứ?”
Dương Hạo Quân nói.
“Điều này chúng tôi cũng không biết, dù sao cũng là ông ta chủ động trợ giúp chúng tôi!”
Mọi người nói.
Dương Hạo Quân cảm thấy càng lúc càng nghi hoặc.
Nếu như Tà Thần Hỏa Vân muốn phá hủy thế lực của võ đạo Lạc Việt, hoặc là có gây thù chuốc oán với ai thì có thể trực tiếp ra tay mài Ông ta có sức mạnh phi thường như thế, đã từng chiếm vị trí số một Thiên Bảng! Còn có bảy vị Tà Thần đẳng cấp trong thế lực Tà Thần.
Chỉ cần ông ta phất tay hô một tiếng sẽ có muôn vàn cao thủ nối gót theo sau, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Thế nhưng, vì sao ông ta lại làm như vậy? Hết lần này tới lân khác kích động để cho hai bên tranh chấp? Muốn làm cho Dương Hạo Quân và thế lực của võ đạo Lạc Việt đụng độ nhau? Không nói tới chuyện khác, chỉ nói tới việc bảy vị Tà Thần kia đều đã từng là người đi theo ông ta mà.
Ông ta làm như thế, bảy vị Tà Thần kia có khả năng sẽ chết sạch toàn bộ.
Như thế thì ông ta làm ra tất cả chuyện này để làm gì? Ông ta muốn sắp đặt để hại chết người từng là thuộc hạ của mình sao? Dựa theo sự hiểu biết của Dương Hạo Quân, đám người Kiếm Tà Thần kia rất tôn sùng Tà Thần Hỏa Vân.
Tuyệt đối không hề có thù hận.
Trong chuyện này chắc chăn có khúc mắc gì đó!