Thế nhưng chuyện Đường Thi không ngờ tới được là, lần xuất hiện này của cô và Phó Mộ Chung lại bị người khác chụp lén lần nữa, rất nhanh chóng các trang đầu tin tức đã trở thành tin cô thay bạn trai như thay áo, lần trước là cậu cả nhà họ Tô, lần này đã đổi thành cậu ba nhà họ Phó, ai nấy đều đang suy đoán xem gia thế của cô gái này ra sao, chỉ có Đường Thi sau khi về nhà đọc lướt qua tin tức trên báo liền cáu kỉnh mà quẳng tờ báo sang một góc.
Cô gửi tin nhắn cho Phó Mộ Chung.
“Tôi xin lỗi, anh Chung, tôi không biết chuyện sẽ thành ra thế này, tôi đã khiến anh bị ảnh hưởng theo rồi.”
Phó Mộ Chung trả lời tin nhắn rất nhanh, tỏ ý không vấn đề gì, bảo Đường Thi không cần lo lắng. Xem ra anh ta lên mặt báo cũng quen rồi... Đường Thi lẩm bẩm trong lòng.
Thế nhưng ở một nơi khác, trong văn phòng tổng giám đốc Tập Đoàn Bạc Thị, Lâm Từ dè dặt nhìn vẻ mặt giận dữ của sếp mình, ly cà phê trong tay đã chuyển từ nóng hổi sang lạnh ngắt mà anh vẫn chưa nhấp một ngụm nào.
Bạc Dạ bất động nhìn chằm chằm vào dòng tít trên mặt báo.
Lâm Từ chỉ sợ lát nữa anh sẽ đập phá đồ đạc.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, Bạc Dạ với tay ném chiếc gạt tàn đi, Lâm Từ nhanh nhẹn đỡ lấy, Bạc Dạ tiếp tục ném, Lâm Từ tiếp tục đỡ, vừa đỡ vừa nói: “Anh Dạ! Anh bình tĩnh lại một chút đi!”
Khuôn mặt tuấn tú của Bạc Dạ lạnh băng: “Cô ấy cũng có bản lĩnh đấy! Lại còn dám dụ dỗ Phó Mộ Chung!”
Lâm Từ đặt đồ đạc về chỗ cũ từng thứ một, không lên tiếng.
Bạc Dạ hung hăng đập tay lên bàn làm việc: “Mẹ kiếp! Cô ấy gặp Phó Mộ Chung rốt cuộc là để làm gì chứ!”
Đối tác của Phó Mộ Chung trả lời rất nhanh, anh báo lại tin cho Đường Thi, sau đó đưa tất cả phương thức liên lạc của phía đối tác cho Đường Thi, Đường Thi biểu thị sự cảm ơn vô cùng, rồi bắt đầu kết nối với phía đối tác của anh.
Rất nhanh chóng, mấy người bọn họ đã quyết định phương hướng và lịch trình tổng thể, phía đối tác của Phó Mộ Chung cũng rất dễ chịu, họ trông thấy các tác phẩm trong văn phòng của Đường Thi thì khen ngợi không ngớt, liền quyết định chắc chắn phải tìm cô để hợp tác.
Đối phương hẹn xong địa điểm ký hợp đồng, tiện đó đưa ra đề nghị mọi người cùng nhau ăn một bữa, Đường Thi vui vẻ nhận lời, Phó Mộ Chung làm trung gian cũng đi chung. Rất mau chóng, ngày hẹn đã tới, Đường Thi thay đồ, trang điểm xong xuôi rồi rời khỏi nhà.
Đường Dịch nhìn ra dáng vẻ hào hứng của cô hôm hay, ở đăng sau cổ vũ cô: “Đi đi! Dùng sự xinh đẹp của em chinh phục các đối tác đi nhé!”
“Em dựa vào tài năng của mình cơ!” Đường Thi quay đầu cười với anh trai, hôm nay cô mặc một chiếc jacket phi công, quần bò và mang một đôi giày da, cả người cô toát lên sự trẻ trung và năng động, cô vẫy tay chào Đường Dịch: “Em đi đây!”
“Đi đường cẩn thận.”
Đường Dịch ngồi trên sô pha nói: “Anh đợi tin tốt của em!” Hai mươi phút sau Đường Thi đã tới điểm hẹn, đó là một nhà hàng Âu, bình thường đều phải xếp hàng, hôm nay bọn họ chắc chắn đã đặt chỗ trước, quả nhiên Đường Thi bước vào đọc tên của đối tác thì liền có người dẫn đường cho cô đến cửa một căn phòng được trang hoàng cách điệu rất có phong cách.
Vừa đẩy cửa thì cô thấy Phó Mộ Chung đã ở đó rồi, Đường Thi cười với anh: “Lần nào anh cũng tới sớm ghê.”
“Thói quen ấy mà.” Phó Mộ Chung ra hiệu cho Đường Thi qua đó ngồi, cho nên cô cũng tự nhiên mà đi đến, hành động của hai người rất thành thục. không hề có chút gượng gạo, giống như một đôi bạn lâu năm. Đối tác là một ông chú đã có tuổi, khi ông ta đến thấy mọi người đều đã có mặt, liền vội vàng chắp hai tay vào nhau, cười nói với Đường Thi: “Không ngờ rằng dụng mạo thật của Dawn thần bí trong ngành lại là một cô gái xinh đẹp thế này.”
Sắc mặt của Đường Thi vô cùng tự nhiên thoải mái: “Cảm ơn sự tán thưởng của tổng giám đốc Từ.
Lần này tới tổng giám đốc Từ còn đưa theo cả con trai, cậu thanh niên trẻ tuổi vừa trông thấy Đường Thi đã không rời mắt, việc này khiến cô có chút khó chịu.