Nhưng mà cảm giác nghi ngờ này đã bixua tan sau khi món sashimi được mang lên, Đường Thi chụp ảnh lại và gửi tất cả cho bạn bè rồi mới bắt đầu ăn. “Itadakimasu.” “Itadakimasu!” Mọi người cầm đũa rồi chắp tay trước ngực hố lên và bắt đầu di chuyển đũa giống như quy trình trong phim truyền hình Nhật Bản. “Không phải Đường Thi thích ăn tôm ngọt sao?” Khương Thích gắp một con tôm ngọt lên: “Đây, cho cậu! “Ăn uống vui vẻ như vậy còn có thể lo lắng cho tớ sao.” Đường Thi liếc mắt nhìn Khương Thích: “Cám ơn.” “Hừ.” Khương Thích chọn một con khác cho mình rồi nói: “Hàn Nhượng, bóc tôm cho em.” “Ôi! Lại phát cơm chó rồi!” Vưu Kim và Khắc Lý Tư cảm khái lắc lắc đầu: “Lễ ra tôi phải biết mình không nên gọi hai người. Thật là quá kích thích những con chó độc thân như chúng tôi.” “Khắc Lý Tư là gay tìm không được bạn trai nhưng sao anh cũng thế?” Khương Thích cười nói: “Không lẽ anh cũng là gay sao? Đúng rồi, couple anh em cũng không tồi, quả thực là cảm động thôi rồi.” “Rốt cuộc trong đầu cô có cái gì vậy!”
Khắc Lý Tư hô lên: “Bỏ đi bỏ đi. Tôi không có hứng thú chơi trò đồng tính luyến ái với anh trai mình nếu không nhà chúng tôi sẽ tuyệt hậu.”
Khương Thích và Đường Thi cùng nhau cười, ánh mắt hủ nữ của hai cô gái quét qua lại giữa Vưu Kim và Khắc Lý Tư muốn hỏi giữa hai người ai là công và ai là thụ nhưng phải cố gắng kim lại, tất cả phải tự dựa vào bộ não của chính mình.
Đường Duy hỏi với dáng vẻ rất đơn thuần: “Đồng tính luyến ái là gì? Là một loại nâng cấp sao?”
Khuôn mặt của Khương Thích và Đường Thi trở nên cứng đờ. “Chính là...” Đường Thi nghĩ ra một cách khác để Đường Duy hiểu: “Chính là anh Vưu Kim và anh Khắc Lý Tư ở cùng nhau thì hai người sẽ có quan hệ đồng tính luyến ái, con hiểu không?”
Đường Duy thực sự chưa hiểu rõ về loại từ vựng này. “Vậy thì anh Hàn Nhượng và chị Khương Thích cũng gọi là đồng tính luyến ái sao?”
Đường Thi lập tức lắc đầu: “Không phải, bọn họ là nam nữ nên khác.” “”
Đường Duy lập tức đưa ra suy luận: “Cùng một giới tính khác vậy ví dụ nếu hai người đàn ông ở cùng nhau thì gọi là đồng tính luyến ái đúng không ạ?” “Đường Thi, đây là cậu đang dạy hư con trai mình từ nhỏ.” Khương Thích ở bên cạnh cảm thấy buồn cười: “Đúng vậy, đồng tính luyến ái chính là như vậy. Đó là bọn họ yêu nhau như những cặp đôi bình thường.”
Đôi mắt Đường Duy lấp lánh như thể vừa khám phá ra một thế giới mới, thường ngày bận rộn với những kiến thức uyên bác kia mà vẫn chưa tiếp nhận từ mới này: “Yêu nhau? Giữa con trai với con trai có thể có tình yêu sao!”
Khương Thích che mặt, xong rồi xong rồi, cô đã truyền bá tư tưởng này cho Đường Duy từ khi còn nhỏ không biết sau này thằng bé có bị “bẻ cong” không...
Sau bữa ăn, Vưu Kim vội vàng chạy ra thanh toán hóa đơn, còn Hàn Nhượng ở đây phát huy hết phẩm chất chuyên môn của mình đưa ra lời nhận xét: “Các nguyên liệu khá tươi ngon, rất đáng để đến lần nữa.” “Dù sao cũng đắt như vậy.”
Đường Thi le lưỡi: “Bữa này chúng ta ăn phải gần ba mươi triệu rồi đúng không?” “Đắt vì tươi mới.”
Hàn Nhượng lau miệng: “Lần sau chúng ta có thể tự mình mua nguyên liệu về nhà làm. Nguyên liệu mà Tô Kỳ mang tới lần trước khá ngon.”
Lần trước Tô Kỳ mang đồ tới đều là do Bạc Dạ nhờ nhưng không ai biết.
Sau khi thanh toán xong mọi người cùng nhau bước ra bước ra, lúc này đột nhiên có người xông ra từ một bên giật lấy ví tiền của Đường Thi và chạy ra ngoài! Xem ra người kia nghĩ đám người Đường Thi giàu có chỉ chờ bọn họ đi ra là giật lấy ví tiền! “A!”
Khách hàng ở một bên gào thét: “Cướp!!”
Sau đó dường như có một bóng người chạy theo, ngay khi mọi người chưa kịp phản ứng thì đã có người hành động rồi!