Đêm dài yên tĩnh, trời se lạnh.
Vầng trăng khuyết treo ở chân trời, tô điểm vài ngôi sao.
Thỏ tinh choàng áo khoác lông thỏ cho mỹ nhân. Mỹ nhân lại dang áo ôm nó vào trong ngực.
Gió lạnh khẽ thổi, bên trong áo choàng thật ấm áp.
Thỏ tinh dựa vào lồng ngực mỹ nhân, nghịch tóc y, thỉnh thoảng lại chỉ chỉ mấy ngôi sao, nói chúng nó trông giống củ cà rốt.
Mỹ nhân ôm thỏ tinh mềm mại, nhìn hướng nó chỉ, cười nói: “Rõ ràng là lỗ tai thỏ, cà rốt đâu ra.”
Thỏ tinh theo bản năng sờ lỗ tai mình một cái. Vừa bỏ tay xuống, vành tai đã bị người hôn lên.
Nó đỏ mặt, có chút không phục nói: “Lần nào cũng là ngươi hôn trộm ta. Ta cũng muốn hôn hôn.”
Mỹ nhân nghe thế bèn vén tóc mình lên, để lộ vành tai trắng trẻo: “Vậy ngươi hôn lại?”
Thỏ tinh ôm cổ mỹ nhân, há mồm cắn. Mục tiêu lại không phải vành tai kia, mà là đôi môi hồng nhuận.
Nó đã muốn làm thế này từ lâu lắm rồi.