[Conan Đồng Nhân] - Tranh Đoạt

Chương 18: Chương 18




CHƯƠNG 18

Bức màn thâm sắc, đem hết thảy không gian thức tỉnh từ trong đêm đen ngăn trở ở ngoài phòng, để cho thiên hạ đang ngủ say trên giường không bị quấy rầy. Thế nhưng ánh mắt cực nóng luôn dõi theo cậu kia, vẫn khiến cậu phải tỉnh lại từ trong mộng đẹp.

“Ưm……” Chớp chớp đôi mắt còn có chút mông lung, rốt cục thấy rõ ràng gương mặt đang gần trong gang tấc, hồi tưởng lại trận kích tình đêm qua, một mạt đỏ ửng lại hiện lên hai má Shinichi: “Chào buổi sáng!”

“Chào buổi sáng!” Tiếp theo thanh âm, là nụ hôn ôn nhu của Heiji: “Có khỏe không?” Tuy hắn đã muốn rất cẩn thận, nhưng vẫn lo lắng mình có lúc vô tình đã làm bị thương đến cậu.

“Ưm, hoàn hảo.” Thiển sắc phấn hồng, biến thành thâm sắc màu hồng. Hắn…… như thế nào lại hỏi cái vấn đề này, cho dù hạ thân có chút đau đớn, nhưng cậu vẫn là ngượng ngùng nói cho hắn.

Heiji thở dài ở trong lòng, Shinichi nhất định không biết lúc này cậu có bao nhiêu dụ người ta phạm tội! Đem cậu vùi vào trong lòng mình, tay phải đặt trên lưng Shinichi, tùy ý nhẹ vỗ về.

“Shinichi, ngày mai sau khi Kuroba trở về, tớ sẽ quay lại Osaka.” Hắn muốn cho Kuroba phải chấp nhận sự thật rằng hai người sẽ cùng chung, đây là hy vọng của Shinichi.

Shinichi kinh ngạc: “Cậu về Osaka?!”

“Ừm, sắp khai giảng, tớ phải trở về xử lý chút chuyện.” Heiji mỉm cười, Shinichi không có quên kì nghỉ hè cũng sắp kết thúc đấy chứ.

“Vậy…… vậy…… cậu còn có thể quay lại đây không?” Heiji sẽ không bởi vì thấy mình tham lam muốn cả hai người mà mất hứng chứ, Shinichi lo lắng nghĩ.

Rốt cục hiểu được ý tứ của Shinichi, Heiji cười nói: “Bé ngốc, nghĩ linh tinh gì đó! Tớ phải trở về làm thủ tục chuyển trường, nếu không, đợi đến khai giảng, tớ sẽ rất khó có thể nhìn thấy cậu!”

“Chuyển trường?”

“Đúng vậy, chuyển tới Tokyo. Bất quá cậu phải thu lưu tớ nga, tớ cũng không phải vì muốn trọ ở trường mới chuyển đến đâu!”

“Được!” Shinichi lộ ra khuôn mặt tươi cười.

***

“Ngươi phải về Osaka?!” Kuroba giật mình nhìn chằm chằm Heiji.

Buổi chiều sau khi hắn trở về, liền phát giác giữa Shinichi và Heiji có chút không giống bình thường, thế nhưng hắn vẫn nói không ra không đúng ở chỗ nào, chính là cảm thấy Shinichi hình như…… hình như khóe mắt mang theo chút mị [ sau khi bị ăn quả nhiên người ta càng đẹp lên sao?!], cùng Heiji cũng thân cận hơn một chút, làm cho hắn thực không thoải mái — tuy rằng bọn họ không có làm động tác gì quá thân mật.

Sau khi Shinichi tuyên bố đồng thời thích cả hai người bọn họ, Heiji không phải nên bắt lấy hết thảy cơ hội cạnh tranh cùng hắn, độc chiếm Shinichi cho tốt sao? Như thế nào lại về Osaka? Hắn là bởi vì bất đắc dĩ mới rời đi vài ngày, điều này đã muốn làm cho hắn sốt ruột không thôi, Heiji như thế nào lại muốn chủ động rời đi? Này không phải là đem cơ hội tốt đưa cho mình sao?!

“Ngươi đừng hiểu lầm, ta không phải buông tha Shinichi mà dâng cho ngươi, ta chỉ trở về vài ngày, xử lý chút chuyện, vẫn sẽ trở về.” Heiji nhíu mi nói.

“Hừ, ai quản ngươi đi hay ở, tốt nhất là vĩnh viễn cũng đừng xuất hiện ở trước mặt ta cùng Shinichi.” Kuroba khoát tay.

“Vậy thì khiến ngươi thất vọng rồi, ta còn muốn cùng Shinichi bạch đầu giai lão đấy!” Heiji khiêu khích nói.

Kuroba cũng không nhượng bộ trên công phu mồm mép: “Thế thì thực khó nói, người ta vẫn nên phải biết tự lượng sức mình mới tốt.”

“Đúng vậy, có một số người phải thấy rõ tình thế sớm một chút, không cần tự mình đa tình nữa.” Heiji nói xong đem Shinichi đang đứng bên cạnh lâu nhập vào lòng, tiếp theo ấn xuống một nụ hôn.

Shinichi thoáng nhìn Heiji liếc mắt một cái, bực bội: “Cậu giỏi thật, khi nào thì cũng học được mấy trò cố ý chọc người chán ghét như thế.”

Heiji nhún nhún vai: “Tớ đem mỹ thực ngon miệng như vậy đưa cho hắn, chẳng lẽ còn không thể để tớ nhạ nhạ hắn!”

Shinichi sắc mặt ửng đỏ, người này thật sự là…… càng ngày càng giống Kuroba !

Kuroba một tay kéo Shinichi về trong lòng mình. Hai người bọn họ liếc mắt đưa tình, đem hắn tách ra khỏi vòng tròn xung quanh, điều này làm cho hắn thực không thoải mái, cũng làm cho hắn thực bất an.

“Các người có chuyện gì gạt ta sao?” Kuroba hỏi.

Shinichi tránh đi ánh mắt của hắn: “Không…… Không có!”

Không có mới lạ! Kuroba khẳng định bọn họ có giấu diếm hắn chuyện gì đó, nhưng không đợi hắn chất vấn, Heiji đã kéo qua Shinichi: “Được rồi, có chuyện gì ngày mai nói sau, Shinichi phải đi ngủ.”

Ngày hôm sau, sau khi Heiji hôn tạm biệt Shinichi, liền trở về Osaka!

………………………………………………

Tiểu Bạch: tội nghịp anh Kid ~.~”

.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.