Công Chiếm Nam Chủ Bệnh Xà Tinh

Chương 88: Chương 88: Chương 87




Ngay sau khi Túc Thương sửa đổi dữ liệu của trò chơi xong, trong đầu Dụ Ninh lập tức vang lên âm thanh của hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành.

Cô đúng thật là càng già càng đi xuống rồi, mỗi lần gặp mặt, biện pháp trả thù hắn chỉ có thể là biến mất.

Dụ Ninh không giao nhiệm vụ ngay mà cong môi cười với Túc Thương :” Nếu như có một ngày tôi đột nhiên biến mất, anh sẽ ra sao?”

Túc Thương đang phá giải số liệu trong trò chơi để có thể mang người yêu về thế giới hiện thực , nghe được câu hỏi này liền quay sang hôn lên khuôn mặt thiếu nữ một cái :” Sao em cso thể biến mất được chứ.”

“Vì sao tôi không thể biến mất?” Dụ Ninh như một đứa trẻ nhỏ tuổi, chỉ thích cố chấp hỏi người lớn một vấn đề tại sao.

“Bởi vì em sẽ không biến mất.” Túc Thương ngwcng động tác trên tay, vòng qua ôm lấy người phụ nữ thuộc về hắn.

Dụ Ninh nâng khuôn mặt đang chống trên đầu cô, cười nhẹ nhàng :” Anh thật sự cho rằng bản thân là thần sao? Nói là cái gì thì chính là cái đó.”

Túc Thương chưa bao giờ thấy Dụ Ninh cười rực rỡ với anh như vậy, nhưng so với cảm giác hưng phấn, trong lòng hắn còn đột nhiên xuất hiện một loại dự cảm xấu, đôi tay không tự chủ được mà thắt chặt, giam cầm cô gái vào lồng ngực.

“Em là của anh.”

Dụ Ninh cũng không định đẩy hắn ra, cô chỉ muốn tên biến thái này có thể ôm chặt mình nhiều thêm nữa, để một lát sau, thể nghiệm cảm giác ôm một khối không khí sẽ vui vẻ như thế nào.

“Tôi không phải là của anh.” Dụ Ninh cuồi nói :” Trước kia không phải, bây giờ không phải, về sau cũng sẽ không.”

Nói xong, mặc niệm trong lòng trở về Tinh KHông.

Hệ thống khởi động cơ chế đếm ngược thời gian, lúc này, Dụ Ninh còn cố cắn một cái lên mặt Túc Thương :” Đồ biến thái, một mình anh tự chơi đi.”

Đó là cái dạng thể nghiệm gì? Rõ ràng đã ôm chặt người ấy, rõ ràng còn có thể cảm nhận được nhiệt độ của cô, chóp mũi còn vương vấn hương thơm ngát, nhưng chỉ một khoảnh khắc sau, tất cả biến mất.

Túc Thương vẫn duy trì tư thế ôm lấy, đến cả lông mi cũng chưa động dù chỉ một chút, giống như có người đã ấn nút tạm dừng, khiến mọi thứ đều ngừng lại.

Nếu như chú ý đôi mắt của hắn, có thể thấy tròng mắt đen kia chậm rãi đen đặc rồi biến thành đỏ ngầu, khi màu mắt đã hoàn toàn biến đỏ, không gian trống trải đột nhiên phát ra tiếng vang thanh thuý “Rắc Rắc”, xung quanh sụp đổ.

Mọi thứ đều biến thành từng mảnh vụn lớn , từng miếng, từng miếng bóc ra.

Nếu như Dụ Ninh còn ở nơi này, nhất định sẽ phát hiện không gian xuất hiện sau khi các mảnh tróc ra vô cùng quan thuộc, hính là Tinh Không mà cô trở về mỗi khi giao phó xong nhiệm vụ ở các thế giới.

. . . . . .

【 chúc mừng Ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đặc thù. 】

Dụ Ninh nhìn quanh một vòng, đều là hệ thống nhưng hệ thống của bí cảnh vẫn khiến cô có cảm giác an tâm hơn.

Thứ cảm giác ấy hình thành là bởi cô biết nó hệ thống bao trùm lên các thế giới kia, ít nhất nam chính NPC là do nó chế tạo ra, cho nên cô cũng không cần phải sợ hắn có khả năng xâm nhập hệ thống, khống chế vận mệnh của mình. (Chị nhầm rồi, hị hị)

“Phần thuởng của ta là gì?”

【 Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ trong thế giới đặc biệt sẽ cso được phần thưởng là nhảy qua một thế giới. Nhưng bởi vì sai lầm của ta nên mới khiến ký chủ tiến vào thế giới đặc biệt, trải qua sự tính toán của Trí Năng, quyết định thêm một phần thưởng nữa đi kèm.】

“Phần thưởng gì, chẳng lẽ có thể nhảy một phát đến hết nhiệm vụ?”

【 Ta kiểm tra được tình cảm nam chính dành cho Ký chủ luôn cao hơn bình thường, tạo nên nhiều biến cố, phần thưởng lần này là một lần quét sạch tình cảm nam chính lưu lại.】

Dụ Ninh giật giật cổ, có chút muốn đánh người, bảo sao, trách không được nam chính NPC ngày càng bệnh hoạn, chẳng lẽ là bởi vẫn chưa thanh trừ tình cảm gì đó :” Đây mà gọi là phần thưởng sao? Mấy cái này, đáng ra phải là chuyện đương nhiên các người phải làm, đừng quên, tình cảm hắn lưu lại càng nhiều thì ta càng dễ tấn công, đây chẳng lẽ không phải chuyện tốt?”

【 Trình tự đặt ra không đề cập đến vấn đề có tình cảm lưu lại thì ảnh hưởng ra sao đến việc công lược nam chính, Ký chủ, bây giờ cô cso thể chọn có đổi phần thưởng này hay không?】

Quả thực là dầu muối không vào, nếu như có thể nhảy qua một thế giới thì sẽ mau chóng kết thúc hành trình chết tiệt này, nhưng những thông tin hệ thống truyền đạt đến đã khiến cô nhận ra một điều rằng, chín thế giới này, hệ thống không có ý định thay đổi nam chính, nghĩ đến việc càng ngày càng phải đối mặt với tên thần kinh tỉ lệ thuận kia, đầu cô liền bắt đầu đau.

“Có biện pháp gì đổi nam chính đi được không?”

【 Quyền hạn của Ký chủ chưa đủ, ta không thể giải đáp vấn đề này của cô.】

Dụ Ninh vẫn không muốn buông tha vấn đề này “Vậy thì ta cũng đành chịu đựng thôi, nhưng không thể sửa đổi trình tự tính cách của hắn sao, kể cả có thay bằng tên chính đạo điên cuồng Cố Tỉ Vực, mỗi ngày đều lấy danh thay trời hành đạo đuổi giết ta, như thằng ngốc không có đầu óc ấy, cũng đỡ hơn cái dạng thần kinh bệnh tật này nha!”

【 Quyền hạn của Ký chủ chưa đủ, ta không thể giải đáp vấn đề này của cô.】

Dụ Ninh cũng không quan tâm về câu trả lời của hệ thống nữa, cô bắt đầu liến thoắng không ngừng oán trách, như để giãi bầy với người nghe bất đắc dĩ kia.

“rốt cuộc là đời trước ta đã làm sai việc gì mà giờ đây phải chịu tội như thế này, lúc trước ở ngoài thì bị Cố Tỉ Vực đuổi giết, rõ ràng cũng là một tu sĩ Nguyên Anh có thể hô phong hoán vũ ( hô mưa gọi gió) ở Tu Chân giới, ấy vậy mà lại phải sống như chuột chạy qua đường, ẩn núp khắp nơi, ta đã làm sai cái gì a! Chẳng phải chỉ là trêu đùa hắn lúc hắn đang tu luyện thôi sao, hắn đánh ta một chưởng thfi phải coi như hết nợ, xong xuôi r chứ! Ta tự thấy từ lúc làm ma tu đến nay, at chưa làm chuyện thương thiên hại lý gì, bắt mấy người phàm cũng chỉ là để có thể chạy thoát khỏi hắn, ta hoàn toàn không có ý định giết bọn họ mà.”

“Trong đám ma tu, dùng người để tu luyện pháp khí đếm không ít, sao hắn cứ phải dõi theo ta chứ, từng ấy năm đến nay, vẫn không ngừng truy đuổi, hại ta rơi vào cái bí cảnh này, vào thì vào đi, ta cũng không mong chờ có thể quay trở về giết chết hắn, chỉ hi vọng nhanh chóng phi thăng , đến nơi hắn không có ở đó, không ngờ cái nhiệm vụ chín thế giới này, cả chín nam chính NPC ddefu có gương mặt của tên khốn ấy, người thứ nhất còn trùng cả tên, mãi mwosi có thể thích ứng được với gương mặt ấy thfi nhưng nam chính đằng sau, một tên lại biến thái hơn một tên, cuối cùng thì ta đã tạo nên nghiệt gì muốn trốn khỏi hắn còn phải chịu chín người như “hắn” hành hạ.”

Dụ Ninh thờ ài một hơi :” Đời trước nhất định ta đã giết toàn thôn nhà hắn thì bây giờ mới chịu khốn khổ thế này.”

Mặc dù biết nam chính trong bí cảnh ddefu chỉ là NPC do hệ thống tạo ra nhưng Dụ Ninh vẫn tính món nợ này lên người Cố Tỉ Vực, nếu không phải do hắn trở thành tâm ma của cô thì sao hệ thống có thể lấy được nhược điểm đó, rồi đổi toàn bộ nam chính thành cái hình dạng ấy.

【 Ký chủ có muốn lấy phần thưởng hay không.】

Cuộc sống tịch mịch nhất chính là cái gì, chính là cô đang tức đến nổ phổi mà đối phương lại vô cùng tỉnh táo khiến bản thân cảm thấy mình như con ngốc.

Dụ Ninh trầm mặc hồi lâu, tựa hồ đang suy tính quãng thời gian bị Túc Thương hành hạ kia, rồi dư vị lại thế giới thứ nhất, thế giới đặc biệt không được tính vào một trong chín thế giới nên cô còn phải trải qua sáu không gian nữa, nếu tiếp tục đi tiếp, mà độ biến thái của nam chính lại tăng cao thêm, Dụ Ninh không thể tưởng được rằng biến thái hơn Túc Thương là cái dạng gì? Vừa thấy cô một cái là đem cô làm thành tiêu bản mang theo bên người hay sao? Hoặc là nhốt cô vào phòng tối?

Bất kể như thế nào thì cũng chẳng phải kết quả tốt đẹp gì, nếu chọn thanh trừ tình cảm lưu lại, trình độ biến thái trở về thời điểm thế giới thứ nhất thì đến thế giới thứ bảy, NPC mới biến thái ngang bằng Túc Thương, nghĩ vậy, lý trí cô đã lập tức nghiêng về phía lựa chọn thanh trừ tình cẩm.

Không gian đầu là do cô trêu chọc Cố Tỉ Vực, đợi đến thế giwois tiếp theo đây, khi trí nhớ của hắn đã không còn, cô nhất định sẽ nghiêm túc làm người, cần cù chăm chỉ tăng tiến tình cảm, chứ không bớt bớt xén xén, muốn nhanh nên tìm cách để hắn thích mình.

“Sau khi hanh trừ tình cảm lưu lại, trí nhớ của hắn về ta sẽ trở về con số 0 đúng không.” Đã quyết định xong, nhưng để phòng ngừa chuyện không may, Dụ Ninh vẫn phải hỏi để xác định nốt một lần.

【 đúng vậy. Lựa chọn thanh trừ tình cảm lưu lại xong, trí nhớ của nam chính về ký chủ sẽ trở về con số 0, tát nhiên là việc xuất hiện cảm giác quen thuộc rồi sinh ra thiện cảm sẽ không tồn tại nữa.】

“Không có tình cảm lưu lại, tính cách của hắn sẽ bình thường xuống chứ?”

【 Quyền hạn của Ký chủ chưa đủ, ta không thể giải đáp vấn đề này của cô.】

“Thật không biết cái quyền ahjnđó rốt cuộc là cái gì.” Dụ Ninh châm chọc :” Ta muốn phần thưởng kia, nhớ quét sạch một chút, ta thà công chiếm tăng level chứ không muốn gặp biến thái nữa.”

Dụ Ninh không nghĩ tới, một câu nói vô tâm của cô lại khiến hệ thống ghi tạc trong lòng, nó gửi cho cô một kịch bản với độ khó khăn không hề thấp.

【 như mong muốn Ký Chủ. 】

【 bây giờ có mở ra kịch bản thế giới thứ tư hay không?】

“Có”

【 thời gian đếm ngược 3,2,1——】

. . . . . .

Lần này, kịch bản vẫn không thể thoát khỏi hai chữ cẩu huyết, chỉ càn nhìn xem nhân vật của cô, ác độc đáng ghét, đến cuối cùng nhận được cái chết thảm cũng khiến người xem không nhịn được vỗ tay khen hay.

Đây là một thế giới hiện đại, nguyên chủ cũng được coi là một thiên kim con nhà giàu đi.

Nguyên chủ đi lạc lúc năm tuổi, khi đó, gia đình cô ấy vẫn chỉ là một gia dình làm ăn nhỏ, có chút khá giả, một lần vô tình, mẹ nguyên chủ - Chu Lan, nhặt được một đứa bé gái going nguyên chủ đến mấy phần. nữ chính không chỉ giống dáng dấp nguyên chủ mà còn ở dộ tuổi không sai biệt lắm, Chu Lan biết nữ chính là trẻ mồ côi ở cô nhi viện , bị khi dễ nên trốn thoát ra ngoài, lại nghxi đến đứa con nhỏ đi lạc của mfinh, trong lòng khó chịu, liền quyết định nhận nuôi nữ chính.

Nữ chính như thế phúc tinh của nhà nguyên chủ, thu dưỡng không bao lâu, Dương gia liền làm ăn phát đạt lên, từ một công ty nhận thầu nhỏ trở thành một công ty lớn, cả nhà họ Dương đều cảm thấy đây là phúc khí nữ chính mang đến cho họ, đối xử với nữ chính càng thêm tốt.

Duới tình huống như thế, mười hai năm sau, cũng là lúc nguyên chủ mười bảy tuổi, cô được tìm thấy và nhận trở về, bởi vì người mua nguyên chủ chỉ muốn tìm bảo mẫu cho đứa con trai si ngốc của bọn họ, vậy nên đối xử với nguyên chủ vô cùng kém, lúc mới về Dương gia, nguyên chủ ngây ngô lại ngu ngốc, bởi vậy, vô cùng yêu thích Dương gia vì họ đã giải cứu cô, cả nhà sống thật hài hoà.

Chỉ là ngày dài, vấn đề cũng liền đi ra, nguyên chủ bị chốn phồn hoa mê mắt, bạn bè xấu xung quanh xúi giục, càng ngày càng ghen ghét nữ chính, cảm thấy chính cô ta là người cướp đi tất cả của mình, nói đến tiểu thư Dương gia, người ta mãi cũng sẽ chỉ nhớ đến nữ chính mà không phải hàng thật là cô.

Hơn nữa cha mẹ ruột cô, qua nhiều năm như vậy đã sớm coi nữ chính thành con gái ruột thịt của họ, mặc dù hết sức áy náy với cô nhưng đối với cô như đối với khách, xa lạ mà không phải như đối với một người thân trong gia đình.

Duới tình huống như vậy, nguyên chủ dần từ một cô gái mộc mạc biến thành một vai phụ độc ác khiến ai cũng phải chán ghét, cho đến vài năm sau, bởi sự xuất hiện của nam chính mà bị cả gia đình buông tha, chết thảm nơi đất khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.